Chương 31: Khương Lão Lôi Thôi
“ Từ đầu đã thấy ngươi chướng mắt” Phong Vân nói rồi tiến về thiếu nữ chổ đứng.
Dáng người hắn cao lớn khiến thiếu nữ nhỏ bé càng thêm nhỏ, không ngừng run lên.
“ Cảm ơn ân công” Thiếu nữ nói rồi quỳ xuống, một bàn tay vô cùng ấm áp nâng nàng lên.
Phong Vân chỉ thở một hơi dài nhẹ nhàng, mạnh mẽ đặt tay lên vai thiếu nữ như muốn trấn an thiếu nữ.
“ Tiếp theo, mệnh ngươi đều do ngươi chọn rồi, thu gom đồ đạc nơi đây đi, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đó” Phong Vân nói rồi, thân hình nơi xa bước đi, biến mất vào nơi xa, việc cần làm giúp, hắn đã cố hết sức.
Một lúc sau, Thiếu nữ nhỏ nhắn nằm trên đất, sinh cơ đã tuyệt, Phong Vân nơi xa không ra tay ngăn cản, tôn trọng quyết định của nàng.
Mong rằng nếu thật có hoàng tuyền, cha con nàng và gia đình được đoàn tụ.
Ác giả tất gặp ác báo.
......
Phong Đô quốc vô cùng hùng mạnh trên đại lục, chính là vì sự cai quản của Triều Đình vô cùng đặc biệt.
Quận Vương cai quản một Quận rộng lớn, bao gồm cả tông môn trực thuộc, tuy nhiên, ảnh hưởng lại không lớn, tông môn có toàn quyền tự do phát triển thế lực, chỉ cần không làm trái một số nguyên tắc do chính Triều Đình lập ra, tông môn còn được chính Phông Đô quốc mạnh mẽ bảo vệ.
Phong Vân đang có mặt tại cổng Nam của Trấn Đông Quận, chỉ mới là khu vực ngoài thành, đã thấy được sự to lớn của Trấn Đông Quận.
Một con đường vô cùng to lớn, rộng rãi kéo dài không thấy điểm cuối, hai bên đường lại tấp nập buôn lái, từng rạp hàng từ lớn đến nhỏ không ngừng nối tiếp.
Trong thành tràn đầy sinh cơ, người đi tấp nập, tiếng buôn lái không dứt chào hàng.
Nơi xa, từng tòa kiến trúc to lớn cao v·út, không phải duy nhất một tòa, vải vóc muôn màu sắc tô điểm, linh khí vờn quanh khắp nơi.
So với nơi này, Trảo Thủ sơn đúng là một nơi khỉ ho cò gáy như trong lời đám đệ tử Vân Linh tông.
Phong Vân ngồi vào một quán trà đông đúc, tận hưởng hương vị trà thơm mát.
“ Nghe tin gì chưa, hai năm sau, Vân Linh Tông và Thanh Sơn Tông sẽ tuyển một lượng lớn môn sinh, số lượng lần này lấy rất nhiều, nghe đồn là chuẩn bị cho Tinh Anh chiến lần này” một tên nói.
“ Ta còn nghe nói lần này, cả hai tông môn đều sẽ công bố các môn sinh hoạch tâm phân ra thắng bại mười năm một lần của hai tông môn nửa” Một tên khác nói.
“ ......”
Phong Vân nghe được rất nhiều thông tin bổ ích cho bản thân, đặc biệt là hai tông môn lớn của Trấn Đông Quận tuyển sinh, võ kỹ bản thân không bằng người, khiến Phong Vân một thân sức lực không phát huy được mười phần.
Kết thúc, Phong Vân đang tìm kiếm dược liệu phù hợp để tu luyện, hắn cảm nhận được không mất bao lâu, hắn sẽ đột phá, vì vậy cần tìm một lượng lớn tài nguyên.
Đứng trước một quầy hàng, lần đầu tiên Phong Vân cảm thấy bản thân mình nghèo đến vậy, hoàn toàn là không đủ tiền chi trả nổi, đành phải suy tính kỹ càng bước tiếp theo.
Đang mãi suy tính, đột nhiên một lão già xuất hiện, cất giọng nói bên tai Phong Vân:
“ Có phải không đang hối hận vì lúc trước không lấy hết ngân phí của đám c·ướp và của thiếu nữ kia không. Ha.....Ha.....” Lão già ăn mặc lôi thôi nói.
“ Ngươi theo ta suốt từ ấy chặn đường, nếu không quá rảnh rỗi thì cũng tâm thần có vấn đề” Phong Vân nói rồi quay người bỏ đi.
“ Ấy người trẻ tuổi, thật là không có chút kiên nhẫn quá đi mà” Lão già nói.
Phong Vân vốn muốn triển khai thân pháp rời đi, đột nhiên, Lão già lên tiếng:
“ Ta có thứ mà ngươi cần nhất lúc này.”
Phong Vân dừng lại, mặt cũng không quay lại nói:
“ Thứ ta cần, ngươi tuyệt không có được!!” Phong Vân trả lời chắc nịch.
Thứ hắn cần, một thường nhân đến một tia linh lực đều không có như lão, tuyệt không giúp được.
“ Ngươi còn chưa thử lấy, làm sao biết rằng lão già ta không có được, bỏ đi cơ hội này, tương lai ngươi tuyệt rất vất vả” Lão già lôi thôi nói.
Phong Vân xoay người, nhìn vào người đối diện, cố cảm nhận dao động linh lực nhưng hoàn toàn không cảm thấy, lão già lôi thôi trước mặt, hoàn toàn không phải tu sĩ.
“ Ngươi nói xem, thứ ta cần lúc này là gì” Phong Vân nói.
Lão già tiến tới, đi xung quanh Phong Vân dòm ngó, thật sự khiến Phong Vân chỉ muốn vung cước đá lui, trên khuôn mặt anh tuấn xuất hiện vài tia đen xì. Lúc này, lão già lôi thôi nói:
“ Ngươi một thân chiến lực thế gian hiếm thấy, tuy nhiên kỹ năng chiến đấu lại quá thô sơ, hoàn toàn chỉ cậy mạnh, chiến lực hoàn toàn không thể phát huy hết, nếu gặp tu sĩ giỏi giao chiến tầm xa hoặc tu sĩ giỏi xa luân chiến, ngươi tuyệt đối không có cửa thắng”.
“ Quyền Pháp mang sức công phá rất lớn nhưng chỉ phù hợp cận thân, nói chung là phế đi một nửa, Đao pháp thì không cần nói, hoàn toàn dùng bừa, một thân chiến lực hao phí, linh lực thoát đi khi sử dụng võ kỹ quá nhiều, nếu chiến đấu lâu dài, linh lực mạnh mẽ lại là yếu điểm chí mạng”
“ Ngươi bây giờ, nói phế vật không quá!”
Phong Vân trầm mặt, mặt càng thêm đen xì, chiến lực của hắn có thiếu sót, nhưng cũng không phế đến như vậy, một kẻ vì chiến như hắn lại bị nói chiến lực phế vật, thật sự một cảm giác khi dễ người.
“ Thế nào, không phục! Dễ hiểu thôi, ngươi bây giờ chắc chưa gặp đám thiên tài của các tông môn lớn, nếu gặp được, ngươi chỉ có cách chạy thoát thân” Lão già lôi thôi nói.
Phong Vân vẫn không nói gì, lời của lão già lôi thôi không phải nói bừa, hắn còn không tự cao đến mức với chiến lực thiếu sót hiện tại, nghĩ mình có thể thắng các thiên tài từ các tông môn.
“ Các thiên tài từ các tông môn lớn đều được chỉ dạy những công pháp mạnh mẽ, yếu điểm được các lão sư khắc phục, chiến lực tuyệt đối thắng ngươi cấp số nhân.....” Lão già lôi thôi nói.
“ Ngưng!!” Phong Vân cắt đứt lời lão nói.
“ Nếu như ngươi tới đây chỉ để sỉ vã chiến lực của ta thì đến đây là đủ, ta không có thời gian đứng chôn chân nơi này” Phong Vân nói.
Nhận thấy đối phương vội vã muốn rời đi, Lão già lôi thôi lên tiếng:
“ Ngươi bây giờ thiếu sót rất nhiều, nhưng một thân chiến lực không sai, chỉ là thiếu đi sự mài giũa. Một khối thiết tinh cực phẩm, nhưng lại chưa qua rèn luyện từ những thợ rèn lão luyện thì vẫn là một khối bỏ đi. Mà ta, chính là một thợ rèn lão luyện mà ngươi cần lúc này”
“ Ta làm sao để tin ngươi” Phong Vân nói.
“ Thời gian sẽ trả lời ngươi, cuộc đời này là một trận cá cược, ngươi cược đúng thì nhận được, cược sai, ngươi tự lãnh hậu quả”
“ Cùng ta làm một giao dịch đánh cược, ta và ngươi đều là người có lợi” Lão già lôi thôi nói.
Phong Vân nhìn vào đôi mắt lão, hai năm nữa, hai tông môn lớn sẽ tuyển môn sinh, hắn phải vào được tông môn lớn để tham gia Tinh Anh đấu, hắn phải mạnh lên.
Ngẫm nghĩ một lúc, Phong Vân lên tiếng:
“ Giao dịch như thế nào?” Phong Vân nói.
“ Lúc sau sẽ nói với ngươi, giao dịch này rất khó thực hiện, ngươi chỉ cần lấy võ đạo ra thề, thề rằng không làm trái giao dịch là được. Ngươi, thấy thế nào” Lão già lôi thôi nói.
“ Ta không cần thề, truyện ta đã hứa, ta tuyệt sẽ làm. Lão già, dẫn đường đi” Phong Vân dứt khoát nói, hắn dùng hai năm của mình ra đặt cược.
“ HA....HA.....HA” Lão già lôi thôi cười lớn.
“ Tốt, đi theo ta ra ngoài thành”
......
Cứ tưởng là gần, không ngờ đến nơi cũng phải mất ba ngày liền cưỡi trên Nghịch Long, một nơi hẻo lánh không người ở.
Nơi đây là một khuôn viên khá nhỏ, chính giữa một khu nhà đơn sơ, chỉ thấy xung quanh hòa hợp với thiên nhiên, hoàn toàn dựa vào địa thế làm nơi ở.
Gồm có 4 tòa nhà lớn và thêm vài ngôi nhà nhỏ hợp thành, không gian tương đối kín, tất cả kiến trúc đều làm từ gỗ, thoang thoảng mùi hương dễ chịu.
Linh khí xung quanh cũng khá đậm, không ngờ một nơi heo hút lại xuất hiện một tòa nhà như vậy, đặc biệt, chủ nhân lại là lão già lôi thôi này.
“ Vào đi, ngươi có ngày hôm nay để chuẩn bị, ngày mai chính thức bắt đầu luyện tập” Khương lão nói.
Phong Vân chỉ biết lão già lôi thôi tên Khương Mạnh Gia, hoàn toàn không biết thêm thông tin.
Về căn phòng của mình, Phong Vân dọn dẹp sạch sẽ lại căn phòng, căn phòng này đã lâu chưa ai sử dụng, bụi đất rất nhiều.
Bố trí một vài đồ đạc cá nhân, Phong Vân bắt đầu tu luyện, linh lực hắn đã đến cực hạn, tùy thời đều có thể đột phá.