Chương 30: Ta Đúng Là Cảm Thấy Không Vừa Mắt
Đi hết thảo nguyên điểm cuối sẽ đến với một nơi vô cùng rộng lớn, tên gọi là Trấn Đông Quận. Phong Đô quốc rộng lớn, chia thành nhiều Quận, đứng đầu gọi là Quận Vương.
Thảo nguyên rộng lớn không tuân theo quy tắc, Phong Vân mấy ngày qua đã thấy không ít các cuộc chiến, chủ yếu là c·ướp b·óc, tư thù cũng không ít.
Phía xa, một đám c·ướp đang trắng trợn tàn sát một đoàn người, máu nhuộm đỏ cả một vùng, đoàn người mấy chục đều đã tử thương gần hết.
Chỉ thấy còn lại lúc này, một trung niên nam tử đang cố gắng bảo vệ cho con gái mình, mặc kệ cho thương tích đầy người, nam tử trung niên vẫn như một tấm khiên thịt, che chắn cho nữ nhi của mình.
“ Bộp..”
Nam tử trung niên lập tức bị đá văng, chỉ là một Đấu sư nhị tinh, hoàn toàn chỉ dựa vào ý chí để chống cự với đám c·ướp, sức lực vô cùng không đủ.
Nam tử nhìn về phía con gái mới lớn của mình, hắn biết được nếu con gái của mình rơi vào tay đám c·ướp hậu quả, bèn hét lên:
“ Chạy mau, chạy càng xa càng tốt, ta ở lại giúp ngươi thoát đi”
Thiếu nữ nước mắt lưng tròng, nàng nói:
“ Phụ Thân, c·hết thì cũng cùng nhau đi đi, ta không muốn bỏ ngươi ở lại”
Nam tử trung niên nhìn thiếu nữ, nói:
“ Nếu thật hôm nay không thể qua kiếp này, vậy thì thà c·hết còn hơn rơi vào tay bọn khốn này”
Lúc này, tên thủ lĩnh của băng c·ướp lười nhát lên tiếng:
“ Các ngươi cần gì phải chống đối cực nhọc như vậy, theo ta về làm thị th·iếp, ta cho các ngươi cơ hội sống qua ngày” Liêu Sơn nói.
“ Ngươi mơ tưởng! Các ngươi làm truyện thương thiên hại lý, nhất định sẽ bị ông trời phạt, sớm muộn mà thôi, ta chờ ngươi dưới hoàng tuyền trước” Nam tử trung niên nói.
“ Ha.....Ha.....Ha.... Trời nào có thể phạt được ta, bổn gia ngươi quyết định lấy ngươi thịt, đem về cho chúng Yêu thú nhỏ của ta dùng bữa” Liêu Sơn nói.
Đám thuộc hạ lao đến, nam tử trung niên nhanh chóng bị từng nhát đâm xuyên, thê thảm cực kỳ, thiếu nữ phía sau rút ra ngọc trâm trên đầu, ý định t·ự s·át nhưng lại bị một tên hất đi.
“ Đem về trại cho ta” Liêu Sơn cười to nói.
Thiếu nữ đau đớn dãy dụa, nhưng sức lực yếu ớt, hoàn toàn không thể thoát khỏi
“ Trả mạng người nhà cho ta, lũ khốn nạn, lũ mọi rợ” Thiếu nữ mắng lên, ánh mắt căm tức nhìn từng t·ên c·ướp trước mặt, chỉ thoáng chốc, nàng chỉ còn một thân trên đời này.
“ Bép.....”
Âm thanh giòn giã vang lên, mặt thiếu nữ đã có một vết đỏ lớn.
“ Chống cự vô ích, quay về cũng là đồ chơi cho bọn ta mà thôi, lúc đó tha hồ mà dãy dụa đi cô gái” một tên nói.
Lúc này, trên không truyền xuống tiếng động, Phong Vân từ trên không lao thẳng xuống trước người thiếu nữ, chỉ thấy một bóng đen lao xuống, hất văng đi cả đám thuộc hạ.
“ Người nào!!” Cả đám hét lên đe dọa.
Phong Vân không có ý định trả lời, một quyền liền ra, một tên lập tức bị nổ bay ra xa.
“ Người từ phương nào lại thích giở trò làm anh hùng?" Nhận thấy phía trước xuất hiện một bóng đen, Liêu Sơn cười nói
" Người giống như ngươi, trên đời này tuyệt sống không thọ” Liêu Sơn nói.
“ Dừng.....” Phong Vân nói
“ Ta không phải làm anh hùng ngươi mà nói, ta chính là nhìn không vừa mắt ngươi!! ”
Cả đám c·ướp im lặng thoáng chốc, ở đâu ra tên không biết trời đất...
“ Ta mới cảm thấy ngươi mới không vừa mắt, g·iết c·hết hắn cho ta.” Liêu Sơn nói.
Cả đám c·ướp bắt đầu lao đến, số lượng không ít hơn ba mươi người, tu sĩ thấp nhất cũng là Luyện Khí tầng 6.
“ Đứng nơi đây” Phong Vân nói với cô gái phía sau mình.
Chỉ thấy Phong Vân hít vào một hơi dài lấy sức, tư thế khụy xuống, trong chớp mắt phóng ra phía xa, đất đá phía sau vì vậy mà văng lên tứ tung.
Phong Vân lao thẳng vào đám c·ướp, như một mũi tên, trên đường đi hoàn toàn cày tung đường đi, đất đá cùng với đám c·ướp văng đi tứ tung.
Cả đám c·ướp như hình nhân bay lên trời, Phong Vân trở mình, một đấm c·hết tươi một tên Đấu sư tam tinh đến cản.
Đám c·ướp không ngừng lao đến, ưu thế số đông không ngừng lao vào, Phong Vân xuất ra đao trên tay, bổ ra một chém, trực tiếp chém đôi cả người lẫn vật một tên lao đến, tiếp đó lại xoay người chém ngang, Thái Dương chi khí quét ngang, chém bay khối tên lao đến, như là mãnh hổ lao vào con mồi, quậy đến tứ tung.
Đám c·ướp người có năng lực cũng xuất hiện, một Đấu sư tam tinh tay cầm một rìu lớn, chém ngang Phong Vân.
Phong Vân người ngã ra sau né tránh, đồng thời dùng tay làm trụ, xoay người đá thẳng vào mạn sườn của tên Đấu sư tam tinh này, cú đá uy lực trực tiếp đá vỡ toàn bộ xương sườn, khiến đối thủ văng ra xa mất dạng.
Một tên Đấu sư tam tinh khác lao đến, Trường thương đâm thẳng, Phong Vân dùng một t·ên c·ướp như tấm khiên, đá văng về phía tên này, cả người lập tức tụ lực, Hổ Hình Đao chém ngang người cả hai.
Mặc kệ thương thế trên người, Phong Vân cả người chiến ý ngút trời, đám người lần lượt b·ị đ·ánh bại.
Liêu Sơn thấy tình thế không ổn, từ trên một con Hổ Yêu, phóng người tới Phong Vân, một đao trảm xuống, vậy mà uy lực kinh khủng, Phong Vân lập tức bị đẩy lùi ra xa.
“ Đấu Sư ngũ tinh, chờ ngươi đã lâu” Phong Vân nói.
Liêu Sơn tay xách một thanh đoản đao, lao về Phong Vân, mũi đao kéo trên đất vệt dài, Liêu Sơn lập tức xuất ra một đao, đao dũng mãnh không chút do dự.
Phong Vân không trực tiếp đối cứng, Thân pháp triển khai né ra xa, để lại trên đất một vết chém lớn.
“ Ầm.....”
“ Tiểu tử, chạy đường nào” Liêu Sơn hét lên, thay đổi đao pháp, đấu khí quanh người điều động, lập tức đánh ra sát chiêu
“ Loạn Hư Trảm” một Huyền giai võ kỹ điều động, chỉ thấy Liêu Sơn chém ra hàng loạt đao mạnh mẽ bay tới Phong Vân, Địa Hùng Chi Pháp triển khai nhưng mau chóng vỡ nát, Phong Vân lập tức Thân pháp triển khai, mau chóng thoát đi phạm vi chiêu thức.
Cứ tưởng lao vào đám c·ướp còn lại, Liêu Sơn buộc phải ngưng chiêu thức, không ngờ Liêu Sơn đủ ác, hoàn toàn không xem thuộc hạ của mình chút phân lượng nào, Phong Vân chỉ có thể cưỡng ép chém ra hàng loạt đao chống đỡ.
Phong Vân thương thế trên người càng thêm nặng, lập tức không ham chiến, lập tức né tránh.
Liêu Sơn thu hồi võ kỹ, nơi xa trực tiếp lao thẳng vào Phong Vân, cả người trên không xoay tròn, tốc độ cực nhanh.
Phong Vân không tiếp tục tránh né, chỉ có cận thân giao chiến, hắn mới có cơ hội trở người, lập tức thi triển tinh thần công kích, khiến Liêu Sơn chậm lại trong giây lát.
“ Tam tu..” Liêu Sơn nghĩ trong đầu, cơn đau trong đầu thoáng dứt, liền chém ra từng nhát chém.
Phong Vân thân người thoan thoát, đao pháp của Phong Vân được mài dũa trong những trận chiến gần đây cũng thành thục không ít, kết hợp với thân pháp, cả hai người giao thủ với nhau cũng đã hơn trăm chiêu.
Liêu Sơn nhận thấy thân pháp đối phương huyền diệu, lập tức thay đổi thế công, tốc độ nhanh đâm ra một đâm, Phong Vân chỉ thấy một vệt sáng, vô thức đưa đao lên trước ngực, bị đẩy lùi về phía sau.
“ Hoành Kích – Hỏa Ngưu”
Lợi dụng Phong Vân lùi ra xa, Liêu Sơn cả người hỏa nguyên tố quanh thân, hình thành một con Hỏa Ngưu to lớn, cả người như một cổ xe chiến, lao thẳng đến Phong Vân.
“ Không thể né được” Phong Vân thốt lên, chiêu thức đối thủ nhắm chặt vào hắn.
Phong Vân cắn răng, dồn lực đánh ra một chém toàn lực, hắc bào rộng bay phất phới, cặp mắt sáng lên Tử Đồng. Hắn phải đỡ được đòn này, nếu không.....
C·hết!!.
Cả một vùng thảo nguyên nổi lên từng cơn lốc tràn đầy hỏa thuộc tính, lực sát thương vô cùng bức người.
Cả hai đòn công khiến cho đám c·ướp phía xa chỉ dám bỏ chạy ra xa, Luyện Khí cảnh đấu ngang tay với Đấu Sư ngũ tinh, nghe cũng chưa nghe qua.
Cán cân duy trì trong tích tắc mất dần cán cân, Liêu Sơn thế công dần lấn tới Phong Vân.
“ Ha....Ha....Ha..... Tiểu tử ngươi luyện thêm chục năm nữa rồi hãy mơ tưởng đánh thắng ta” Liêu Sơn cười nói.
Không lâu sau, Phong Vân trực tiếp bị Liêu Sơn hất văng, xương cốt vừa mới lành lại trực tiếp nứt ra, Liêu Sơn cả người bao bọc hỏa thuộc tính, hơi nóng phả vào người Phong Vân tiến gần.
Tình thế vô cùng nguy hiểm nhưng Phong Vân mặt không một chút đổi sắc, trận chiến hắn dám giao chiến, hắn tuyệt có phần nắm chắc.
Chỉ thấy Phong Vân cả người đột nhiên sức lực tràn trề, Đấu khí cơ thể đột nhiên hồi phục, chém ra Hổ Hình Đao vô cùng uy lực.
Đối mặt Liêu Sơn thế công suy giảm, Hổ Hình Đao trực tiếp xuyên thẳng, Liêu Sơn đến c·hết cũng không biết tại sao đối phương linh lực đột nhiên hồi phục.