Chương 21: Sóng Ngầm Sắp Nổi
Một ngọn núi, ánh mặt trời buổi sáng yếu ớt ló dạng, quãng thời gian hiếm hoi Thái Dương chi lực đang chuyển giao với Cực Âm chi khí, khiến nó trung hòa dịu nhẹ.
Phong Vân ngồi đó, mắt mở to đón nhận từng tia ánh nắng mặt trời, vận chuyển công pháp điều hòa khí tức, đây là nguyên nhân mắt hắn khi chiến đấu phát ra tử quang, luyện thành Tử Đồng.
Sau trận chiến khu đầm lầy, hắn cảm thấy mắt cũng là một điểm yếu, dựa vào mắt hoàn toàn khiến bản thân rơi vào điểm mù, trước tu sĩ sở hữu tốc độ hoặc rơi vào mê vụ, mắt lại là yếu điểm c·hết người.
Hắn đã ở lại Trảo Thủ Sơn một năm qua, xảy ra rất nhiều truyện, giờ đây, hắn quyết định rời đi nơi này.
Cổ Trì Tinh rất lớn, so với nó, Bình An Thành đều nhỏ không kể.
Nhưng trước khi rời đi nơi này, Phong Vân muốn giải quyết những chuyện phiền phức dính thân.
....
“ Ầm......”
Sảnh nội bộ của Kiến An Thành, thành chủ Vô Bất Lưu tức giận không ngừng, đã một năm liền, cử ra không biết bao nhiêu cao thủ, thế mà người đi đều bỏ mạng, tổn thương nghiêm trọng đối với Kiến An Thành.
“ Các ngươi là một lũ vô dụng sao? đến một tiểu tử cỏn con đều không đem bắt được, chả lẽ phải đợi chính ta xuất thân đi bắt hắn về đây sao?” Bất Vô Lưu nói.
Trong sảnh nội bộ, bầu không khí im ắng, không bất kì ai gây nên một tiếng động.
Lúc này, Bạch lão lên tiếng:
“ Bẩm thành chủ, tên thanh niên này có chút tà môn, chiến lực cũng không yếu được, đến cả Đàm Phú cũng bỏ mạng trước hắn, e là trong thành, khó ai có thể ép hắn một đầu” Bạch Lão nói.
“ Chả lẽ kế hoạch cứ như vậy từ bỏ? Các thành khác cũng nghe tin chúng ta bị mất nhiều cao thủ vì một tên tiểu tử, đây cũng đã ảnh hưởng danh tiếng rất nhiều, nếu còn không có thu hoạch gì, ta làm sao nuốt cơn hận này” Vô Bất Lưu nói.
“ Ta có một cao kiến, Thành chủ, ngài nên triệu tập Nhị công tử quay về, với thiên tư của Nhị công tử, e là không khó, người cũng không cần ra tay, kẻo kéo theo thật nhiều ánh nhìn của các thành khác”. Bạch Lão nói lên cao kiến.
Nhị Công Tử tên Vô Nhận, một thiên tài của Kiến An thành ai ai cũng biết, chưa đầy 20 tuổi đã là Đấu Sư tứ tinh, hiện tại đang là môn sinh của Linh Vân tông.
“ Đành bảo nó về vậy” Vô Bất Lưu nói, thực lực của ông là Đấu sư tam tinh giống Đàm Phú, đối phương cũng bị tiểu tử kia g·iết c·hết, tuy thực lực của ông mạnh hơn Đàm Phú, nhưng cũng không dám liều mạng.
Kiến An thành ở một Tửu Lâu nọ ven đường, Phong Vân cả người ẩn sau một lớp Hắc y, chỉ có thể thấy được đôi mắt hiện ra.
“ Nghe tin gì chưa, Đàm Phú c·hết rồi, bọn người dẫn theo cũng không một ai qua khỏi” Một người trong quán nói.
“ Thật sao, t·ên s·át n·hân đó lợi hại như vậy, Đàm tổng sự là Đấu Sư tam tinh đó”
“ Tin tức hoàn toàn là thật, xem ra chúng ta vẫn nên hạn chế và Trảo Thủ Sơn, kẻo lại gặp t·ên s·át n·hân đó”.......
Một bên, Phong Vân nghe hết câu chuyện, thì ra danh tiếng của bản thân lại xấu như vậy, s·át n·hân tên đã gán vào người.
....
Nội phủ Bình An thành, Trì Lưu Nhất cùng với những cận vệ thân tín đang có một cuộc họp lớn, bao gồm cả Trì Lưu Thanh cũng có mặt. Lúc này, Một nam tử khôi ngô nói:
“ Bẩm thành chủ, tin tức một mực bị người của Kiến An thành phong bế, nhưng bây giờ tin tức thu được, chính là thanh niên này” Đoàn Vệ nói.
Bức tranh được đưa đến tất cả mọi người có mặt, Trì Lưu Thanh sắc mặt mộng bức, trong tranh không ai khác, chính là Phong Vân, tuy không thể chính xác hoàn toàn dung mạo hắn, nhưng trên đời này, còn ai có thể anh tuấn như người trong tranh này được.
“ Tiểu tử này, không phải đã bị ép nhảy xuống Vô Nha rồi sao?” Trì Lưu Nhất nói.
Mọi người trong phòng đều nhìn về Trì Lưu Thanh, việc này trong thành, hầu như ai cũng biết.
“ Không những nhảy xuống Vô Nha không c·hết, bây giờ lại là một cao thủ có thể g·iết c·hết Đàm Phú, tiểu tử này.......cơ duyên không nhỏ” Trì Lưu Nhất nói.
“ Bẩm Thành Chủ, chỉ sợ người bên Kiến An thành một mực còn ý đồ khác” Đoàn Vệ nói.
“ Theo ta thăm dò được, thực lực của Kiến An thành đã thay thế Bình An thành của chúng ta về mặt chiến lực, hiện tại xếp đầu, nhiều nhân vật sau sự kiện lần này mới xuất hiện, tuyệt đối không thể xem thường” Đoàn Vệ nói tiếp.
Bình An thành vị trí đặc thù, được Phong Đô quốc giao cho cai quản một phần rộng lớn Trảo Thủ sơn, vì vậy, chiến lực trong bốn thành từ trước đứng đầu, nhưng thịnh cực tất suy, ngày càng suy giảm, như Trì Lưu Nhất hắn thế hệ này, cả hai nhi tử đầu đều đột nhiên c·hết hẳn, người thì bị bệnh, người thì trong một lần đi săn bắn bị c·hết, chỉ còn lại một mình Trì Lưu Thanh.
“ Dạo gần đây, các gia tộc lớn trong thành cũng ngày càng thể hiện dã tâm to lớn, bắt đầu đã không thể kiểm soát, xin Thành Chủ vẫn nên ra quyết định” Một người đứng lên nói.
Lúc này, một mỹ phụ đột nhiên bước vào phòng, tất cả mọi người trong phòng đều đứng lên:
“ Tham kiến thành chủ Phu Nhân”
“ Tham kiến Mẫu Thân” Trì Lưu Thanh cũng đứng lên, đối với người Mẫu Thân mình, nàng cũng không quá thân thiết, hầu như mọi lúc đầu không thể gặp mặt.
Mỹ phụ đi đến, ghé vào tai của Trì Lưu Nhất nói nhỏ, sau đó đứng sang một bên.
“ Được rồi, cuộc họp tới đây thì dừng đi, thông báo tin tức của tiểu tử này cho bên Kiến An thành và các thành khác, phòng tránh kẻ sau đâm lưng mình, thế thôi, các ngươi có thể lui ra rồi” Trì Lưu Nhất nói.
Mọi người đều không biết thành chủ Phu Nhân nói điều gì, đối với vị Phu Nhân này cũng hoàn toàn không tiếp xúc nhiều, hầu như vị này toàn ở nội phủ thành chủ không ra ngoài.
Trì Lưu Nhất cùng với vị Phu Nhân đi về nội viện của mình, sau trong một góc khuất, xuất hiện một khu phòng nhỏ, đơn sơ không quá nổi bật nhưng tuyệt đối kín đáo.
Trì Lưu Nhất đi vào gian phòng, phía trong ngồi đấy một thiếu nữ, dáng người lại giống vị thành chủ Phu Nhân đến tám chín thành.
Trì Lưu Nhất vui mừng: “ Hiên Nhi, ngươi cuối cùng cũng về”
“ Phụ Thân, ta đã về”.
Ba người đi vào phòng, Trì Lưu Nhất nói: “ Ngươi đây từ Linh Vân tông đột nhiên quay về, chả lẽ có sự vụ gì thêm”.
Theo như thông lệ, cứ ba tháng Trì Lưu Hiên sẽ gửi thư về, chỉ có khi có sự vụ đặc biệt mới quay trở về phủ.
“ Phụ Thân, tình hình các thế lực trong thành hiện tại như thế nào rồi?” Trì Lưu Hiên nói.
“ Ba gia tộc lớn: Đoan, Thiết, Mộc gia tộc kia hiện tại lôi kéo thêm không ít người, hiện tại, Kiến An thành lại như hổ rình mồi, hai thành khác cũng sẵn sàng phía sau, chỉ là vị trí xa cách, nếu không tình hình càng thêm khó tính” Trì Lưu Nhất nói.
“ Trước dự tính, thông gia để Kiến Anh thành người vào, suy giảm ba gia tộc cầm chân, nhưng giờ sự việc phát sinh, sợ là phải thay đổi kế sách” Trì Lưu Nhất buồn rầu nói.
“ Trước hết, ta đã đủ thực lực để đánh bại ba gia tộc, nhưng lại sợ người của Kiến An Thành xen tay vào” Trì Lưu Hiên nói.
“ Lưu Hiên, ngươi thành công” Trì Lưu Nhất kích động nói.
“ Đúng vậy, không bao lâu sau, ta sẽ bước Đấu sư bảy tinh, trở thành học viện trọng tâm bồi dưỡng.” Trì Lưu Hiên chậm rãi gật đầu.
“ Quả nhiên lợi hại, Thiên Linh Thể quả nhiên bất phàm, ngươi đây chính là đã bỏ xa Vô Bất Phàm, chính thức trở thành thế hệ trẻ người dẫn đầu đi.” Trì Lưu Nhất nói.
“ Bất Phàm người này, chiến lực cao minh, cũng rất không tệ, ta nghe nói hiện tại cũng đang tranh Hạch tâm vị trí” Trì Lưu Hiên.
“ Nhưng bất quá.... chỉ có vậy!!” Trì Lưu Hiên nở lên một nụ nười, một nụ cười của kẻ mạnh.
“ Chuyện của Kiến An thành ngươi không cần quan tâm, bọn hắn tự thân chưa xong, không thể ra tay được” Trì Lưu Nhất nói.
“ Ta bỏ lỡ chuyện gì sao?” Trì Lưu Hiên tò mò hỏi, hầu hết thời gian, nàng đều ở Vân Linh tông xa xôi tu luyện.
“ Không tồi, người này cơ duyên quanh thân, đợi sử lý xong sự việc bên này, sẽ ra tay với hắn sau. Vô Nha vực, cũng không biết giấu thứ gì bên trong” Trì Lưu Hiên sau khi nghe Trì Lưu Nhất kể, lập tức nổi lên hứng thú.
“ Nhưng điều kiện là hắn còn sống đã” Trì Lưu Nhất nói.
Cuộc trò truyện bí mật kết thúc, cơn sóng đã bắt đầu nổi lên, Bình An thành hiện tại mọi người không thể nào ngờ được, Trì gia nước lại sâu đến thế, Trì Lưu Thanh chỉ là hình nhân thế thân cho một nhân vật cực kỳ lợi lại phía sau.