Chương 20: Chiến Đàm Phú
Dứt câu, Tiết Phong Đô tung ra quạt trên tay, kèm theo là rất nhiều vết cắt lao trực tiếp đến Phong Vân.
Chỉ thấy Phong Vân giơ tay, xé ngang ra một trảo trước mặt, gió lốc từ trảo này trực tiếp quét sạch đi thế công của Tiết Phong Đô lao đến.
“ Làm sao sức lực lại lớn như vậy?” Tiết Phong Đô thắc mắc, sức lực bây giờ của đối phương mạnh hơn lúc trước khi gặp rất nhiều.
Thấy đối phương dễ dàng phá đòn t·ấn c·ông của mình, Tiết Phong Đô vẫn không loạn, Linh lực được điều động, một con lốc hình thành ngay trước mặt, sắc bén cắt cả da thịt, đánh về phía Phong Vân.
“ Phong Chi Cực – Phong Giận” Tiết Phong Đô nói. Đây là tuyệt kỹ thành danh của hắn, khi đạt được Đấu Sư hắn mới có thể phát huy được.
Phong Vân đối mặt cơn lốc ngày càng đến gần, sắc mặt bình thản, quanh thân Thái Dương chi khí điều động đến cực hạn, quyền ra mang theo sức mạnh kinh hồn, đất đá hai bên cũng bị quyền đánh bay rối tung rối mù.
Quyền này, trực tiếp xé thẳng qua cơn lốc lớn, đánh tan nó thành một lối, trực tiếp đánh trúng người Tiết Phong Đô.
“ Làm sao có thể?” Tiết Phong Đô bay ra xa, miệng không ngừng kèm theo những ngụm máu.
Chứng kiến một quyền của Phong Vân, Đàm Phú bất ngờ
“ Sức lực này, đủ để ngang sức với Đấu sư nhị tinh, Luyện Khí Cảnh tầng 9 làm sao có thể mạnh như vậy được?” Đàm Phú nói.
“ Ngươi..” Tiết Phong Đô không tin vào hiện thực nói.
Nuốt vào một viên đan dược cầm thương, Tiết Phong Đô tiến sát người Phong Vân, cận thân chính là thế mạnh của hắn.
Quạt giấy xòe ra, chém thẳng trực tiếp vào cổ Phong Vân, lại bị Phong Vân dễ dàng cùng tay cầm lấy, Tiết Phong Đô thay đổi thế chiêu, xoay người xuất ra một cước nhưng tiếp tục bị Phong Vân dễ dàng né được.
“ Phong Ảnh Thối” thuận thế, Tiết Phong Đô mạnh mẽ đá ra liên tục nhiều cước, cước pháp nhanh xuất hiện ảo cước, mỗi một cước đem theo sức nặng trăm cân không ít.
“ Vù...Vù...Vù.....”
Chỉ thấy lúc này, mắt của Phong Vân lóe lên tia tử quang, Thân Pháp duy chuyển, chỉ nhẹ nhàng xoay người, cước pháp tới nhanh nhưng còn không đụng vào được vạc áo của Phong Vân, khói bụi bốc lên mù mịt.
“ Bặc.....” Phong Vân bắt được một chân của Tiết Phong Đô, chân xuất một đạp trực tiếp vào ngực của Tiết Phong Đô, một cước xuất lực đầy đủ, trực tiếp đá đối phương bay ra xa.
“ Ộc....ọc..” Tiết Phong Đô không ngừng nôn ra máu, đến bây giờ hắn không thể tin được, mình là một Đấu Sư nhất tinh, dễ dàng bị đối phương đánh bại như vậy.
“ Phế vật!! Cút xuống cho ta” Đàm Phú nói.
“ Tiểu tử ngươi không tồi, Bất quá chỉ là nhìn ra được thế công của Tiết Phong Đô, vậy thì cùng ta chơi đùa chút đi, đừng để lão gia ngươi thất vọng.”
Đàm Phú tự tin bước đến, cơ thể to lớn, giống như một ngọn núi đang duy chuyển.
Phong Vân không khách sáo, trực tiếp xông tới, xuất ra một quyền.
Đàm Phú không e sợ, trực tiếp đấm ra một quyền đối cứng.
“ Oành.......” đất đá xung quanh bay ra ngoài.
“ Mạnh như vậy!!” Phong Vân suy nghĩ, đối phương sức lực rất lớn, tay của hắn không ngừng truyền đến tín hiệu đau nhứt.
Cả hai không ai chịu nhường ai, Phong Vân mặc kệ cơn đau truyền đến, không do dự xuất ra quyền thứ hai, nhưng quyền này, Đàm Phú nhẹ nhàng lách vai, lại một quyền trực tiếp lao vào ngực Phong Vân, đánh hắn bay ra xa.
“ Uỵch......uỵch....”
Phong Vân đứng lên, cơn đau nhức từ ngực truyền đến không ngừng, đối phương quả nhiên là không chỉ có một thân tự tin, đi kèm sự tự tin đó chính là thực lực.
Chiến ý lên cao, Phong Vân thi triển thân pháp, nhanh nhẹn tiếp tới đối thủ, sử dụng ưu điểm tốc độ, lập tức xuất hiện sau người Đàm Phú, một cước quét vào gáy đối phương đi tới.
“ Thân Như Bàn Thạch – Địa Hùng Chi pháp” Đàm Phú cả người linh lực dao động, bao bộc quanh cơ thể, Phong Vân một cước như đá vào Thiết Bản.
Một cước không thành công, Phong Vân lập thu cước pháp, linh lực điều động, đấm vào phía sau Đàm Phú, vậy mà đem Đàm Phú trực tiếp văng ra xa.
“ Xoẹt......” Đàm Phú kéo ra một vệt dài trên đất, đến hắn cũng không thể xem thường sức lực đối phương phát động.
Địa Hùng Chi pháp của hắn, khiến cơ thể trong thời gian ngắn phòng thủ tăng mạnh, không ngờ vẫn truyền đến phản lực khiến cơ thể hắn đau nhứt.
Hắn không nương tay nửa, trên tay xuất hiện một chiếc Rìu to lớn, nặng 200 cân, trực tiếp xông vào Phong Vân.
“ Tiểu tử, chơi đủ rồi, bây giờ thì đi c·hết cho lão tử”...
Như một con Gấu lớn, Đàm Phú trực tiếp xông đến..
Phong Vân tư thế phòng thủ, Đàm Phú chém xuống một Rìu, Phong Vân né sang phải, Rìu lớn găm sâu vào mặt đất.
Phong Vân rút lui tạo khoản cách. Rìu của đối phương, Phong Vân hắn tuyệt đối không gánh được. Chỉ thấy Đàm Phú nhất rìu lên, chém ngang về phía Phong Vân, uy lực rất lớn, trực tiếp hất văng Phong Vân ra xa.
“ Đối phương dùng Rìu, uy lực rất lớn nhưng tốc độ giảm xuống, phải nghĩ đối sách” Phong Vân nghĩ trong đầu, đưa ra chiến lược phù hợp.
“ Chạy đi đâu” Đàm Phú cười lớn, giống như người điên, chém ra từng Rìu, sức lực rất lớn khiến Phong Vân chật vật rút lui.
Đàm Phú chém ra một Rìu nữa, Phong Vân xoay người tránh một nhát bổ, thuận thế, chân giẫm lên Rìu lớn, không cho Đàm Phú cơ hội ra đòn, một chân tì làm đòn bật, xoay người đá thẳng vào đầu Đàm Phú.
Đàm Phú buộc thu tay về, đã kịp phòng thủ, nhưng cũng mất đi v·ũ k·hí, tiếp đó là liên tục đón nhận mưa cước từ Phong Vân, đến cước thứ năm, lớp phòng ngự bằng linh khí quanh cơ thể bị phá vỡ, cứ tưởng một cước cuối cùng thuận lợi, không ngờ chỉ thấy Đàm Phú dùng hai khuỷu tay kẹp chặt lấy chân của Phong Vân.
“ Không ổn!!” Phong Vân nói lên, muốn thu chân về nhưng đã không kịp.
“ Tiểu tử, đánh đã tay rồi nhỉ!” Đàm Phú ngước mặt, nở một nụ cười, trong chiến đấu, hắn luôn chịu đấm rất giỏi.
“ Đại Hùng Phách Lực Chưởng” Đàm Phú đánh ra tuyệt kỹ.
Phong Vân trực tiếp dính đòn, bay ra xa, xương cốt trước ngực trực tiếp rạn nứt, phải biết, xương cốt của hắn cực kỳ cứng chắc.
“ Đi c·hết đi” Đàm Phú xông đến, đánh ra một chưởng nữa, lại là một chiêu Đại Hùng Phách Lực Chưởng.
Phong Vân đè nén cơn đau, hạ thấp người xuống, lách qua một bên, hắn đã nhìn thấu chuyển động của đối phương, thân trên uốn theo eo đối phương, mượn lực đối phương, trên cao ra một trỏ, đòn đánh bất ngờ xuống vai, Đàm Phú khiến hắn trực lĩnh đòn, bị choáng ngay tích khắc.
Lợi dụng tích tắt này, Linh lực dao động, Phong Vân trực tiếp đấm ra một quyền lao thẳng vào đầu Đàm Phú, nhưng bất chợt, Tiết Phong Đô chém về Phong Vân, khiến Phong Vân buộc lòng thu tay, né tránh đi đường cắt lao tới, bỏ lỡ cơ hội ra đòn.
“ Tiểu tử đáng c·hết, xem ta bổ ngươi ra” Đàm Phú tức giận, xách lên chiến Rìu lao tới, xém một khắc vừa rồi, hắn chính là đi gặp diêm vương.
“ Trảm Sơn Thạch” Đàm Phú hét lên, từ phía trên, bổ một Rìu xuống, linh lực dao động đến cực hạn, Rìu này đúng là có thể trảm Sơn Thạch, canh thời điểm rất chuẩn xác, Phong Vân không có cơ hội né tránh.
Nhìn uy áp tiếp tới, Phong Vân có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ của một Rìu này:
“ Ai cho ngươi tự tin chém đôi ta!!”
Không thể né tránh, ba luồng khí hòa làm một, Phong Vân chưởng ra một chưởng:
“Đại Hùng Phách Lực Chưởng” Phong Vân hét lên, trực tiếp đối kháng thế công.
Tiết Phong Đô từ xa quan sát, hét lên: “ Là nó!!” .
“ẦMMM............”
Hai đòn đánh v·a c·hạm vào nhau, cả hai đều bay ra xa.
Đàm Phú không tin vào mắt mình, đã nghe thông tin từ trước, tiểu tử này thiên tư yêu nghiệt có thể thông qua chiến đấu học trộm võ kỹ của người khác, đến bây giờ trải nghiệm, Đàm Phú vẫn không tin được tuyệt kỹ mất gần chục năm mới có thể thành thạo lại bị đối phương học được.
“ Chính là lúc này” Phong Vân lấy ra kiếm, Linh Lực dồn vào, tốc độ triển khai, nhanh như chớp tiến sát Đàm Phú, một chiêu “ Kình Lực Trảm” chém ra, mạnh mẽ đưa Đàm Phú còn đang ngơ ngác về với Diêm Vương.
Đàm Phú không ngừng sử dụng Võ kỹ, trong giây lát bị hụt linh lực trong người, hắn đã tiết chế Linh Lực, chờ, chính là chờ khắc này.
Tu sĩ chiến đấu, đấu cũng là ai hao hết linh lực.
“ Các ngươi cũng có thể đi rồi” Phong Vân nhìn qua những người còn lại, chậm rãi nói. Kẻ muốn g·iết hắn, đều không tha!!.
Tiết Phong Đô không muốn c·hết, liền hét lên:
“ Hắn chiến đấu đã tiêu hao lượng lớn linh lực, cùng nhau tiến lên, bằng không tất cả đều c·hết”.
Lúc này, nơi này tụ lại còn không dưới 20 người.
“ Cùng nhau lên” Một tên nói.
Cả bọn người cũng không ngốc, cùng nhau xông lên, rút lui quay về, bọn hắn đều c·hết.
Phong Vân bình tĩnh như nước, kiếm không lưu tình, thân pháp triển khai, bọn người, không ai là đối thủ của hắn, nhất kiếm đều là tất sát.
Tiết Phong Đô cũng lao đến, quạt giấy tới trước, dễ dàng bị Phong Vân nhìn ra quỹ đạo, một kiếm đánh bay, sau đó nhẹ nhàng tiếp lấy một cước lao đến, một quyền xuất ra, trực tiếp xuyên người, kẻ bị hắn nhìn thấu, khó nhìn thấy quyền thứ hai của hắn.