Chương 19: Ta Đến Phục Thù
Chương 19: Ta Đến Phục Thù
Thu qua Xuân đến, tích tắt một năm trôi qua, Phong Vân đã luyện tập trong rừng tròn một năm rồi, một năm này, người của Kiến An thành không ngừng lục tiềm tung tích của Phong Vân.
Một năm qua hắn cũng không chiến đấu nhiều, Phong Vân không phải e ngại chiến đấu, hắn bây giờ chỉ đang tích tụ lực lượng chuẩn bị cho một trận chiến lớn hơn mà thôi. Hiện tại, cũng là lúc con quái thú trong người hắn trổi dậy.
Những kẻ truy lùng hắn, sắp sửa phải bỏ mạng lại.
Hôm nay, Phong Vân vẫn không quên một nhiệm vụ thường ngày của mình, Phong Vân lấy ra một lọ máu, trộn lẫn với khí tức của bản thân từ trước, đổ vào một quả trứng lớn.
Đây chính là quả trứng đem ra khỏi không gian của Tiếp Thiên Thần Mộc, Phong Vân theo định kỳ một thời gian, dùng chính máu pha trộn lấy khí tức của mình nuôi dưỡng lấy quả trứng, quả trứng đen lúc này đã cao lớn đến hai trượng hơn, cực kỳ to lớn.
Ngày hôm nay, quả trứng đen không ngừng phát ra những rung động không ngừng, từ khi dùng máu của bản thân nuôi trứng, Phong Vân cảm nhận mối liên kết vô cùng chặt chẽ giữa cả hai.
“ Một tuần sau, ta chờ lấy ngươi” Phong Vân vuốt ve bề mặt quả trứng.
Đúng một tuần sau, Trăng trên cao sáng chiếu khắp vùng, Phong Vân đứng trên đỉnh núi lớn, trước mặt là quả trứng đen lớn, lớp ngoài quả trứng đang không ngừng vỡ, hiện ra bên trong, một sinh vật vô cùng uy nghiêm.
Toàn Thân đen như tuyền, lân giáp khắp người, ngọn lửa đen bao quanh, đôi cánh mạnh mẽ giang rộng, nó chính là Nghịch Long.
Trăng trên cao chiếu xuống, như làm nền cho sự cao quý của nó. Phong Vân đứng trước mặt Nghịch Long, tóc thả bay theo gió, dáng vóc thẳng hiên ngang, cả hai kết hợp lại có thể gọi là sự hoàn mỹ.
Long – Oai dũng như thần, khí tức hùng mạnh ngự trị bên trên chúng loài.
Người – Trầm nặng như núi, oai nhiên cao quý, lại là ngọc trong loài người.
Nghịch Long nhìn thẳng vào Phong Vân, nó nhận ra sự liên kết cùng với truyền thừa phụ thân nó để lại, Nghịch Long cúi đầu trước Phong Vân, không từ chối sự vuốt ve của nhân loại đối diện, từ sâu bên trong linh hồn của nó, nó cảm nhận được sự uy h·iếp vô cùng lớn mà nhân loại này đem lại.
Đột nhiên, Nghịch Long lên tiếng:
“ Xin người ban tên cho ta, thưa chủ nhân”
Phong Vân sờ đầu rồng, chậm rãi nói ra:
“ Ngươi sứ mệnh, chính là dẫn dắt Long tộc đi đến một bước cuối, vì vậy, tên của ngươi chỉ có một : Long Nghịch, đó chính là tên của ngươi sau này, con Rồng mạnh mẽ nhất có thể nghịch Thiên.” Phong Vân nói
Nghịch Long ngửa cổ lên trời, gầm thét lên một tràng dài thật lớn:
“ GRÀOO....................” Dứt tiếng gào rống, Nghịch Long nói:
“ Ta nguyện theo người chinh chiến khắp chư thiên này”
Lúc này, trên trán của Phong Vân và Nghịch Long xuất hiện một ký tự đặc biệt, ngày càng sáng rồi vụt tắt, đó không phải ấn Chủ Tớ, mà là Đồng Sinh Đông Tử.
Linh khí tám hướng đổ về quanh người của Nghịch Long, tu vi linh lực của nó bằng mắt thường có thể thấy được, thẳng tới Luyện Khí Cảnh tầng 9 cực hạn thì dừng lại.
Long Tộc, là sủng vật thiên địa ưu ái, không nói đến chiến lực như thế nào, chỉ riêng khả năng tu luyện đã là vượt mặt sinh vật mọi loài, chỉ cần nằm không nghỉ ngơi, thiên địa chi khí cũng giúp Long Tộc tiến cảnh vượt bật.
Phong Vân lấy ra ba quyển sách từ trong nhẫn trữ vật đưa cho Nghịch Long, từ lúc sở hữu đến giờ, hắn chưa bao giờ nhìn qua một lần.
.........
Một nơi trong khu rừng Trảo Thủ, một nhóm người đang không ngừng lục tìm khắp khu vực, trên cao, Ưng vệ liên tục truyền tin tức vào quả cầu, họ chính là một nhóm người của Kiến An thành nhằm mục đích tìm kiếm tung tích của Phong Vân.
Chỉ thấy lúc này, một thanh niên đột ngột xuất hiện trước mặt nhóm người, dáng vóc cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, rất giống với người trong hình bọn hắn được đưa cho.
Một tên Luyện Khí Cảnh tầng 5 hét lên với đồng bọn: “ Chính là hắn, tiểu tử đang bị truy nã vì g·iết c·hết Tam công tử”.
“ Có nên phát tín hiệu thông báo không” Một tên khác lên tiếng.
“ Theo như thông tin, hắn chỉ là Luyện Khí tầng 6 thôi, bây giờ cao lắm là Tầng 7, chúng ta nếu bắt được hắn, sẽ được thưởng rất lớn, không biết chừng lại được thăng chức vụ”. Một tên khác nói.
“ Chúng ta có năm người, tu vi cao nhất cũng là tầng 7, thấp nhất là tầng 5, còn sợ một tên tiểu tử hắn” Nói rồi cả bọn như nhất ý, đồng loạt xách lên v·ũ k·hí nhằm hướng đến Phong Vân.
Phong Vân từ từ tiến gần cả nhóm người, như hoàn toàn không nhận ra sát ý có trong mắt của bọn chúng.
Một tên lập tức động, tụ linh lực vào một kiếm, nhắm chuẩn xác muốn đâm tới Phong Vân. Đối diện với thế công, Phong Vân nắm chặt quyền của mình, đấm ra một quyền về tên đang lao tới, quyền này mạnh mẽ, thanh kiếm cùng với thân hình của tên lao vào trực tiếp nát người.
Không tốn nhiều thời gian, Phong Vân cứ lần lượt xuất quyền, mỗi một quyền, từng tên đều ngã xuống, thân thể không được toàn vẹn.
Kẻ muốn làm hại hắn, c·hết xứng đáng!!
.....
Một khu vực khác trong khu rừng, nơi đây khoảng chừng vài chục người, trên thân khí huyết mạnh mẽ, toàn là cao thủ.
Ở đây cũng có người quen, Tiết Phong Đô cũng xuất hiện ở đây, giờ đây, khí tức trên người hắn mạnh mẽ hơn lần trước rất nhiều, tuy nhiên, hắn không phải là người chỉ huy ở đây.
Chỉ huy nhóm người chính là một nam tử trung niên, cơ thể to lớn, gọi là Đàm tổng sự. Đàm Phú, một vị Đấu sư tam tinh.
Đột phá Luyện Khí Cảnh, võ giả tiến vào cảnh giới mới gọi là Đấu sư, sự khác biệt rất lớn, nếu tu sĩ Luyện Khí Cảnh chỉ có thể điều động linh lực bao bọc các đòn đánh để gia tăng uy lực thì Đấu sư lại có thể điều động linh lực ra bên ngoài. Tu sĩ Luyện Khí Tầng càng cao cũng chỉ mới phát ra linh lực nhưng khoảng cách không xa, linh lực phát ra càng xa càng giảm mạnh.
Đến cảnh giới Đấu sư, mọi chỉ số của tu sĩ đều tăng lên rõ rệt, có thể phát huy uy lực vốn có của Công Pháp.
Một tên thuộc hạ nói: “ Bẩm Đàm tổng sự, đã mất liên lạc với hai đội ba và bốn, hiện tại vẫn chưa xác minh nguyên nhân”
Đàm Phú nói: “ Đi tra xét xem tình hình của hai khu vực đó, coi thử là Yêu Thú hay bọn hắn cớ sự gì khác”.
Tiết Phong Đô lên tiếng: “ Chỉ sợ bọn hắn nôn nóng, gặp phải tiểu tử kia, lại muốn tranh công, khiến rút dây động cỏ”
“ Nếu vậy chỉ càng xác định hắn ở gần đây mà thôi” Đàm Phú nói rồi, chậm rãi uống rượu.
....
“ Bịch.....”
Lại thêm một người nữa ngã xuống dưới một quyền của Phong Vân, đây đã là nhóm người thứ tư hắn gặp phải, hắn hiện đã biết được thông tin vị trí của Đàm Phú nhóm người, đang một đường tiến đến.
....
“ Báooo, các đội khác hiện tại đều đã không thể liên lạc được, đám người cử đi dò thám cũng đã m·ất t·ích..” Một tên thuộc hạ bẩm báo.
“ Báooo, phía trước phát hiện tên bị truy nã, hiện tại hắn đang đánh vào vị trí của chúng ta, mời Tổng sự đưa ra chỉ thị” Lại một tên nửa hối hã chạy vào.
“ Rầm....”
“ Tiểu tử to gan, không biết trời cao đất rộng” Đàm Phú tức giận đập bàn, đứng lên đi ra ngoài, Tiết Phong Đô cũng đi theo, hắn cũng muốn giải quyết ân oán cũ.
Phía trước doanh trại, Phong Vân đứng thẳng hiên ngang, trên người khắp nơi là máu, dưới đất nằm la liệt xác người, chậm rãi đứng đó như một hung thần,
những kẻ còn lại không ai dám ra tay.
Đùa sao, tiểu tử này chiến lực kinh người, đến cả cao thủ Luyện Khí tầng 9 cũng bị một đấm g·iết c·hết, đừng nói chi là bọn hắn.
Đàm Phú tiến ra, nhìn thấy cảnh phía trước, không ngừng tức giận:
“ Ngươi đúng là có gan chó, dám tới chổ của đại gia ngươi gây sự, muốn c·hết như vậy rồi sao!”
Không thấy Phong Vân trả lời mình, Đàm Phú càng thêm tức giận, đang sửa ra tay thì Tiết Phong Đô ngăn chặn nói:
“ Lần trước để tiểu tử này chạy thoát, mất hết mặt mũi, lần này mong Đàm tổng sự cho ta cơ hội chuộc lỗi” Tiết Phong Đô nói.
“ Được, giao cho ngươi, đừng làm ta thất vọng” Đàm Phú nói rồi, khoanh tay, không có ý định ra tay tiếp tục.
Tiết Phong Đô chậm rãi tiến tới:
“ Tiểu tử, tu luyện không tồi, mới có một năm đã từ Luyện Khí tầng 2, giờ đã là Luyện Khí tầng 9, nhưng ta của hôm nay, đã là Đấu sư nhất tinh rồi” Tiết Phong Đô nói rồi, trên người toát ra khí tức của Đấu sư.
“ Trước kia bại dưới tay ngươi, hôm nay, ta đến phục thù” Phong Vân chậm rãi đáp, đối với hắn, thua trước đối thủ, chả là điều gì lớn lao cả.
“ Vậy để ta xem, ngươi có tiến bộ những gì” Tiết Phong Đô nói.