Chương 121: Bộ Kinh Vân Dả Mạo
Sau lời nói bình thản của Độc Cô Nhất Phương thì khói đen cũng dần bốc lên cao, tấm ngụy trang bằng hắc khí nồng liệt đã được trút bỏ hiện ra một người. Người này ánh mắt phát ra một tia nhìn tà dị, khuôn mặt trắng xanh nhợt nhạt, nhưng không dấu được nét khôi ngô tuấn tú vốn có của y.
Kẻ này chỉ cất giọng khàn khàn trầm thấp nói:
- Lão thành chủ quả nhiên tinh tường. Ngay cả Phá Quân cũng không biết là ta đóng giả Bộ Kinh Vân, nhưng ông vừa nhìn đã nhận ra ngay. Hảo nhãn lực.
Người kia khẽ cười lạnh buông lời khen thưởng, xong Độc Cô Nhất Phương lại không tỏ vẻ thích thú. Ông ta chỉ khẽ thở dài một cái nặng nề rồi nói:
- Lão phu cũng từng là kẻ ôm mộng thâu tóm thiên hạ, mưu sâu kế hiểm này của chủ công có thể qua mắt người khác, chứ làm sao qua được mắt của Độc Cô Nhất Phương này.
Lịch duyệt giang hồ là một kinh nghiệm được đúc kết từ nhiều năm hành tẩu võ lâm. Độc Cô Nhất Phương đã trải qua không ít những chuyện thâm mưu hiểm kế nên kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Kẻ kia chỉ nhe răng cười một cách miễn cưỡng rồi nói:
- Hà hà! Vậy thì lão thành chủ ông thử nói xem mục đích của chủ công là gì?
Độc Cô Nhất Phương im lặng một lát, rồi đưa ánh mắt nhìn lên trời cao quan sát những đám mây đang phiêu du vô định cất tiếng:
- Chủ công lòng hiểm tay độc, muốn chia rẽ nội bộ võ lâm Trung Nguyên. Muốn làm được điều này phải trừ đi hai viên đá cản đường lớn nhất là Phong Vân. Hai thần thoại võ lâm này không trừ đi thì đại nghiệp khó thành.
Dường như những lời này đã đánh động đến suy nghĩ của kẻ trước mặt, hắn thu lại nụ cười nham nhở trên môi rồi nói:
- Lão thành chủ có thể nói rõ hơn được không?
Độc Cô Nhất Phương đưa tay lên vuốt nhẹ chỏm râu nghĩ ngợi một chút rồi nói:
- Trước tiên chủ công muốn thực hiện kế ly gián, hiện võ lâm đang dưới sự dẫn dắt của hai đại môn phái là Kinh Vân Đạo và Thần Phong Minh. Chủ công muốn công khai đối đầu thì phải xây dựng một thế lực thứ ba ngang ngửa với hai bọn chúng. Chính vì thế mà lão phu mới ở đây chưởng quản Đồng Minh Hội này.
Kế thiên hạ chia ba thành thế chân vạc này dạo trước Trọng Bát đã hiến cho Liên Thành Chí, tạo ra Xích Tuyệt Thần Cung để ngang hàng với Kinh Vân Đạo và Thần Phong Minh. Nay chủ công của Độc Cô Nhất Phương cũng làm tương tự như vậy, rõ ràng có dã tâm xưng bá võ lâm không nhỏ.
Người đối diện ra bộ có chút ngẫm nghĩ rồi lại hỏi:
- Lão thành chủ nghĩ rằng chủ công chỉ làm được vậy thôi sao?
Độc Cô Nhất Phương ánh mắt lóe lên thần sắc nghiêm trọng, có lẽ chính ông ta cũng chưa hiểu được hết dụng tâm sâu sa của tên chủ công này.
- Lão phu cho rằng chủ công nhất định có thù oán rất sâu nặng với Phong Vân. Việc chủ công sai ngươi đóng giả Bộ Kinh Vân, đi hành thích các chưởng môn chính đạo, sẽ tạo nên một làn sóng phẫn nộ của các thế lực chính phái. Thành công ly gián Bộ Kinh Vân với võ lâm Trung Nguyên. Kế này của chủ công quả nhiên thâm sâu khó đoán.
Cũng từng là kẻ ôm mộng thâu tóm thiên hạ kiến lập hồng đồ bá nghiệp, nên Độc Cô Nhất Phương thừa khả năng hiểu rõ âm mưu thâm độc của Tuyệt Tâm.
Lời Độc Cô Nhất Phương vừa dứt thì có một chàng pháo tay vang lên từ phía sau:
- Quả là lão giang hồ! Thành chủ quả nhiên danh bất hư truyền. Bái phục.
Người kia tỏ rõ lòng khâm phục nhưng Độc Cô Nhất Phương vẫn không biểu lộ một chút hoan hỉ phấn khích nào. Ông ta trong lòng còn đầy nghi hoặc cất tiếng.
- Chủ công là kẻ độc ác thâm sâu. Tiểu tử cậu dù sao cũng là hậu nhân của danh môn chính phái. Cậu theo hắn về sau nhất định không có kết cục tốt đẹp.
Lời này vừa nói ra thì tiếng vỗ tay lập tức im bặt, một luồng sát ý tiếp đó tỏa ra mãnh liệt, dù không quay đầu lại nhưng Độc Cô Nhất Phương có thể cảm nhận được, sau lưng mình như đang tồn tại một lò lửa lớn.
Kẻ đó khuôn mặt đanh lại, răng trong miệng nghiến chặt phát ra tiếng kêu kèn kẹt nói:
- Ta không cần quan tâm chủ công sẽ làm gì với ta. Chỉ cần g·iết c·hết được Bộ Kinh Vân trả thù rửa hận. Dù là việc gì khác ta cũng không quan tâm.
Một hàm răng cắn chặt vào nhau như muốn nghiền nát tất cả, hai nắm quyền kêu lên răng rắc như chứa đầy oán hận. Không ngờ được rằng người sau lưng Độc Cô Nhất Phương kia lại có thù thâm huyết hải với Bộ Kinh Vân đến như vậy.
Mặc dù đã liếc mắt trông thấy được cử chỉ kỳ lạ đó nhưng Độc Cô Nhất Phương cũng không vội tỏ thái độ gì cả, lão vẫn bình tĩnh nói:
- Tiểu tử! Lão phu cho rằng Võ Vô Địch trên trời có linh cũng không muốn cậu đi vào con đường này đâu.
Võ Vô Địch mà Độc Cô Nhất Phương vừa nhắc tới, chẳng phải là Thập Cường Võ Giả một truyền kỳ võ lâm danh chấn thiên hạ hay sao.
Vậy thì người đang đứng sau lưng của Độc Cô Nhất Phương kia chính là...
- Tiểu Vũ ta chỉ cần còn một hơi thở cũng nhất quyết không tha cho Bộ kinh Vân.
Thì ra người giả dạng Bộ Kinh Vân g·iết c·hết Lăng Hạo Phi và Thụ Ốc Lão Tổ, đả thương Diệc Chánh t·ấn c·ông Phá Quân không phải là ai khác, y chính là Tiểu Vũ của Võ Gia Thiên Hạ.
Độc Cô Nhất Phương sau khi nghe Tiểu Vũ gầm lên đầy lửa hận thù như vậy, lão chỉ khẽ thở dài ngao ngán.
- Gà Trống hơn nhau ở tiếng gáy, tiểu tử số mệnh của cậu đã ấn định Bộ Kinh Vân sẽ là khắc số của cậu, điều đó không thể thay đổi được cho dù võ công của cậu có cao cường đi chăng nữa, khi gặp Bộ Kinh Vân vẫn sẽ thảm bại thôi vì đó là ý trời.
Thực sự thiên mệnh không thể nghịch lại được sao, nhân có thể thắng thiên được không. Tiểu Vũ dù đã nghe Độc Cô Nhất Phương tiên đoán vận mệnh cho mình như vậy, nhưng y vẫn quyết sẽ chấp nhận điều đó.
- Không thể nào! Chủ công đã hứa giúp ta thay nghịch chuyển tử vi vận số, ta tin mình nhất định có ngày g·iết c·hết được Bộ Kinh Vân.