Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân Quyển 4

Chương 122: Thập Cường Võ Giả Danh Chấn Thiên Hạ




Chương 122: Thập Cường Võ Giả Danh Chấn Thiên Hạ

Ngày đó Tuyệt Tâm dùng lời lẽ yêu ngôn hoặc chúng đã nhồi nhét thù hận cho Tiểu Vũ, khiến hắn nghĩ rằng c·ái c·hết của Võ Vô Địch là do Bộ Kinh Vân mà nên.

Không những thế người hắn yêu thương nhất là Thanh Việt cũng trở thành người của người khác. Thất bại triền miên, hồng nhan tuột mất, cùng thân thể b·ị t·hương rất nặng bởi một chiêu Ngũ Tình Vô Địch của Bộ Kinh Vân.

Trong lúc chán nản thất vọng nhất của cuộc đời, Tiểu Vũ đã để Tuyệt Tâm thừa hư mà nhập, hắn đã dùng lời lẽ mị hoặc dẫn dắt Tiểu Vũ bước lên con đường tà tâm bất hồi đầu.

Ngay lúc đó một câu nói cất lên như muốn cảnh tỉnh cho Tiểu Vũ.

- Giúp bằng cách nào dùng thuốc à?

Độc Cô Nhất Phương khi đó cũng có mặt tại sào huyệt của Tuyệt Tâm. Hắn từng hứa sẽ giúp Tiểu Vũ giải trừ Ngũ Tình Vô Địch. Bởi hắn và Bộ Kinh Vân đều có diệu dụng của chân nguyên rồng, nên hắn khẳng định là ngoài hắn ra thiên hạ không có mấy người có thể giúp được Tiểu Vũ giải trừ thương thế.

Xích Hoả Thần Công của Tiểu Vũ và Ngục Hoả Bất Diệt Thân của Tuyệt Tâm, cùng hệ cang dương nên có thể tương hộ cho nhau, hỏa khí tương liên.

Ngoài ra Tuyệt Tâm còn nói, muốn triệt để hồi phục còn phải kết hợp dùng cả thuốc mới tiêu trừ được hết Ngũ Tình Chi Lực bên trong thể nội.

Từ đó cho đến nay, Tiểu Vũ vẫn luôn đều đặn sử dụng Cửu Chuyển Đoạn Tâm Đan do hắn đưa cho, loại đan dược này nghe nói do Lục Đương Gia Bốc Tượng Sơn của Tuyên Hóa Hiệu bào chế.



Năm xưa Tuyệt Tâm sau khi thân bại danh liệt ở Long Tiên Trạch của Xích Gia, sau đó rơi vào tay của Lục Đương Gia bị đem đi thí nghiệm nhiều lần. Cho nên hắn biết rõ y thuật quái dị của Bốc Tượng Sơn rất lợi hại, vì vậy sau khi Lục Đương Gia c·hết trong tay của Trần Bình trên Đông Lưu Đảo, mọi thành quả nghiên cứu của ông ta vẫn được cất giữ.

Sau này khi gặp cơ duyên có thể Đông Sơn tái khởi, Tuyệt Tâm đã tìm đến xào huyệt năm xưa của Bốc Tượng Sơn, hắn thu thập hết toàn bộ tài liệu y học cả đời của ông ta đem về Thiên Tuyệt Đảo rồi từ từ nghiên cứu.

Từ khi phục thuốc của Tuyệt Tâm đưa cho, Tiểu Vũ bất ngờ trở nên cao lớn dị thường, sát tâm từ đó cũng được hun đúc lên, trở thành một thuộc hạ tay sai tuyệt đối trung thành với Tuyệt Tâm.

- Thật không ngờ Võ Vô Địch một đời anh hùng, cuối cùng lại phải thấy con trai lầm đường lạc lối, đáng tiếc, đáng tiếc làm sao.

Độc Cô Nhất Phương hướng ánh mắt của mình về miền xa xăm và khẽ thở dài, giống như tâm tình của một người bạn nhớ đến một người bằng hữu đã xa khuất.

Nhìn gió thổi lá rơi lại có một chút cảm giác se lạnh này khiến cho Độc Cô Nhất Phương bồi hồi nhớ lại một ngày trước đây đã rất lâu rồi.

Đó là một ngày cũng có gió, cũng khô hanh như hiện tại, cũng có lá cây bay đầy trời thế này, kiêu hùng bất thế Độc Cô Nhất Phương đã có duyên hội ngộ với một người mà cả đời ông ta không thể nào quên.

Hôm ấy là một ngày gió mây đầy trời, tại một nơi vắng vẻ sau Vô Song Thành có một người đang xuất cước điên cuồng.



Cước kình cường hoành cày xới khắp mặt đất, làm nghiêng ngả cây cối xung quanh. Trong trùng trùng cước ảnh hiện ra một người, người này đầu tóc lõa xoã, trán đẫm mồ hôi, quần áo xộc xệch. Rõ ràng là dấu hiệu của việc vận công quá sức.

Người này không phải ai khác chính là Độc Cô Nhất Phương năm đó mới tròn bốn mươi tuổi.

Độc Cô Nhất Phương đang vận cước điên cuồng là bởi vì ông ta đang bực bội trong lòng. Chẳng là mấy ngày trước đó ông ta nhận được thư của kiêu hùng bất thế bang chủ Thiên Hạ Hội Hùng Bá, mời đến dự đại hội kết minh ở Tam Phân Giáo Trường.

Độc Cô Nhất Phương tự phụ Hàng Long Thần Cước là thiên hạ tuyệt thối, không thèm theo học Thánh Linh Kiếm Pháp của đại ca mình.

Chính vì cho rằng cước pháp của mình là thiên hạ đệ nhất cước, nên trong đại hội kết mình. Độc Cô Nhất Phương đã âm thầm sai con trai là Độc Cô Minh công khai thách đấu với đại đệ tử của Hùng Bá là Tần Sương.

Nhưng mục đích chính là muốn khiêu chiến Phong Thần Cước pháp một trong tam đại tuyệt học của Hùng Bá.

Quả nhiên cầu được ước thấy, đệ tử thứ ba của Hùng Bá là Nh·iếp Phong đã đứng ra lãnh giáo Hàng Long Thần Cước của Độc Cô Minh.

Vốn nghĩ rằng con trai đã có chân truyền của mình hoàn toàn dễ dàng đánh bại đám đệ tự của Hùng Bá, lấy thanh uy cho Vô Song Thành.

Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, Độc Cô Minh đã thảm bại trong chân của Nh·iếp Phong.

Thất bại này khiến Độc Cô Nhất Phương hiểu ra, trận đấu tuy là giao lưu giữa hai truyền nhân, nhưng kỳ thực giống như trận tỉ đấu giữa Hùng Bá và Nhất Phương.



Cước của Độc Cô Minh thảm bại đồng nghĩa Hàng Long Thần Cước đã bị lép vế trước Phong Thần Cước.

Vậy muốn nhất thống giang hồ thì phải đánh bại được Hùng Bá, bại được Phong Thần Cước.

Chính vì thế Độc Cô Nhất Phương sau khi trở về Vô Song Thành, ông ta đã ngày đêm khổ luyện Hàng Long Thần Cước, mong rằng sẽ đột phá tiến cảnh cao hơn nữa.

Có điều càng luyện càng thấy không xong, dận quá hoá cuồng cho nên Độc Cô Nhất Phương đã tẩu hỏa nhập ma, trong giờ khắc ấy ngay cả tính mạng của lão cũng lâm nguy.

May thay lúc đó có một luồng nội kình cường hoành áp sát tới cực nhanh, người đó liền xuất thủ điểm lên mấy đại huyệt trọng yếu trên chân của Độc Cô Nhất Phương.

Người tới công lực thâm hậu lại am hiểu các vị trí huyệt đạo trên chân của con người. Chắc chắn người đó là tuyệt thế cước thủ.

Người này sau khi giúp Độc Cô Nhất Phương bình ổn khí tức còn nói:

- Có câu dục tốc bất đạt, luyện võ không phải thành công chỉ trong một sớm một chiều là được.

Độc cô Nhất Phương còn nhớ rõ người đó nét mặt cương nghị uy nghiêm, thân hình cao lớn ánh mắt tỏa ra một luồng khí khái thế nhân bội phục.

Người đó khiến cả đời này Độc Cô Nhất Phương không thể nào quên được.