Dáng người thon dài, khí tức nho nhã, nhưng lại có một loại khí tức của người bề trên cao cao tại thượng, mọi hành động cử chỉ như thể hiện trời đất đều ở dưới chân.
"Lại là một vị Kim Tiên!"
Một vài võ gia cấp bậc Chân Tiên, Nhân Tiên lúc đầu cũng định tiến vào Thiên Hỏa Sơn tìm tòi hư thực, nhưng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng này, ai nấy đều sinh lòng sợ hãi, căn bản không dám vào bên trong, chỉ ở bên ngoài chờ đợi.
Những người này nhìn thấy bóng người kia, lập tức biến sắc.
Đã đến mức này rồi, thế mà còn có nhân vật bá chủ giáng lâm, thật sự là không thể tưởng tượng được.
Mái tóc dài của người kia tản ra, che khuất gương mặt, chỉ có một đôi mắt bắn ra ánh sáng vàng, nhìn về phía bên trong Thiên Hỏa Sơn.
"Người đâu?"
Người đàn ông mở miệng, giọng nói có chút từ tính đặc biệt.
Hắn ta đưa tay bắt lấy một vị võ giả cấp bậc Linh Tiên.
"Người đâu rồi?"
Linh Tiên kia run run rẩy rẩy nói: "Đều... Đều đi vào rồi...", người đàn ông lập tức nói: "Chậc, đám khốn kiếp này, ai nấy cũng vội vàng như đi đầu thai, không thèm đợi bản tọa".
Người đàn ông ném bay Linh Tiên trong tay ra ngoài, hô to một tiếng.
"Quân Phụng Thiên ta đến rồi!"
Vừa dứt lời, bóng người đã lóe lên, chỉ để lại một vệt ánh sáng vàng, cả người đã không biết tung tích.
Quân Phụng Thiên! Nghe được cái tên này, không ít người đều mờ mịt.
Cường giả như vậy, bọn họ chưa bao giờ nghe thấy.
Tiên vực Đại La quá lớn, có rất nhiều tiên châu, đương nhiên cũng có rất nhiều nhân vật cường đại.
"Quân Phụng Thiên...", Tần Ninh nhíu mày lại.
"Chàng biết?"
Khương Thái Vi kinh ngạc.
Năm đó, tuy Tần Ninh chỉ ở tiên giới vạn năm, cũng không đi đến bất kì một nơi nào trong mười hai đại tiên vực ở tiên giới, nhưng tóm lại vẫn đi qua không ít nơi.
"Có chút ấn tượng...", Tần Ninh cười nói: "Không cần quan tâm đến hắn ta, xem ra, kế tiếp còn sẽ có người tiếp tục đến, không đợi nữa, xuất phát".
"Ừm".
Hai người bước ra trên không, cũng là dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Bên ngoài Thiên Hỏa Sơn chỉ còn lại một vài Tiên Nhân cấp bậc Chân Tiên, Nhân Tiên và Linh Tiên đứng từ xa quan sát, không dám xâm nhập.
Tuy nói đạt được chí bảo hay không là xem may mắn, nhưng có thời điểm, cho dù có may mắn, nhưng nếu không đủ thực lực thì cũng phải xong đời.
Tần Ninh và Khương Thái Vi tiến vào bên trong Thiên Hỏa Sơn.
Từng ngọn núi lửa phun trào dung nham cuồn cuộn chảy xuôi, tựa như hội tụ thành từng dòng sông dung nham chảy vào sâu trong Thiên Hỏa Sơn.