Thân là chủ của Cửu Thiên Vân Minh, con trai của Vô Thượng Thần Đế, chín đời chín kiếp chuyển thế, mỗi một thế đều là nhân vật đại năng, Tần Ninh có khi nào bị nhục nhã như thế này đâu?
Bị người bóp cổ!
Bị sỉ nhục ngay trước mặt đám đông.
Lại còn là từ đồ đệ mình mà ra!
Lúc này, Huyết Ngọc tông chủ, Tinh Nhiễm Thiên cùng những người khác cũng hiểu được lửa giận trong lòng Tần Ninh mãnh liệt thế nào.
Giờ khắc này, Tần Ninh không khác gì một ngọn núi lửa đang chuẩn bị phun trào.
Bây giờ không cần làm những chuyện khiến Tần Ninh khó chịu.
Bọn họ lần lượt rời đi.
Tần Ninh lúc này cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao nhìn Diệp Nam Hiên, lạnh nhạt nói: “Đứng lên!”
Diệp Nam Hiên lo lắng đứng dậy.
Tần Ninh vung Thanh Long Trảm Nguyệt Đao lên, không phải là chém đao phong về phía Diệp Nam Hiên mà dùng chuôi đao đánh vào người Diệp Nam Hiên.
Bốp...
Một chuôi đao nện xuống.
Tiếng ầm ầm vang lên.
Sàn nhà dưới chân Diệp Nam Hiên nứt toác ra.
Bốp...
Lần thứ hai, lần thứ ba...
Dần dần, hai chân Diệp Nam Hiên đã lún vào mặt đất.
Sau đó là hai đầu gối.
Rồi eo.
“Sư tôn...”, Diệp Nam Hiên đỏ bừng mắt, nói: “Sư tôn đánh con đi ạ, đồ nhi bất hiếu, phụ sự kỳ vọng của sư tôn!”
Nghe vậy, nội tâm Tần Ninh mềm nhũn.
Lý Huyền Đạo và Ôn Hiến Chi thấy thế, vội vàng đi lên nói: “Sư phụ, bỏ qua đi ạ... Diệp sư đệ vào đây là bị Ma tộc ép buộc, giống con ngày đó...”
“Nhưng nó còn ngu hơn ngươi kìa!”
Tần Ninh quát lên.
Lý Huyền Đạo cũng vội vàng nói: “Sư phụ, Diệp sư huynh biết lỗi rồi mà, bỏ qua đi ạ...”