Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 230




Miêu Miêu đang ôm mặt cười ngốc nghếch, nói bằng một giọng chỉ ba người có thể nghe thấy được: "Tự dưng em hiểu được từ ‘gay’ trong ‘gay go’ [1] rồi, thật là bổ mắt quá đi mà.”
[1] Gốc là 橘里橘气, cụm từ mạng chỉ cảm xúc hai nhân vật nữ tạo ra khi họ thân mật với nhau, ở đây mình đổi về ‘gay trong gay go’ để mọi người dễ hình dung.
Nghe vậy, Quất Tử và Tam Thủy đều nhất trí gật đầu, đồng thanh nói: "Thật là bổ mắt.”
Tang Tiếu nhìn rất tự nhiên và đơn thuần, lúc dỗ dành người ta thế mà lại bày ra hết dáng vẻ này đến dáng vẻ khác. May mà Lương Dư Hành hay Ngụy Khai Vũ gì gì đó không mê cái dáng vẻ này của Tang Tiếu, không thì có thể là bọn họ đã không có cơ hội làm trợ lý cho Tang Tiếu rồi.
Nói xong, Miêu Miêu tiếp tục dùng tài khoản phụ chiến với đám anti trên Weibo.
Người chỉ cần có mắt là có thể thấy được Quế Qua vốn đã có tiếng xấu trong giới giờ đây hoàn toàn mất hết tất cả, hợp đồng đại diện bị hủy, vai diễn trong web drama cũng không còn, con đường phía trước nửa bước cũng khó đi.
Suốt cả một buổi tối, người vốn muốn hại Tang Tiếu là Bạch Dao và Quế Qua – anh chàng vô danh dùng quy tắc ngầm, bị người ta uy h.i.ế.p đều cả đêm không ngủ. Chỉ có Tang Tiếu là ngủ sớm dậy sớm.
Sau khi ôn tập lại hết kiến thức chơi dù lượn, Tang Tiếu thở một hơi dài nhẹ nhõm, giọng điệu mang theo chút kiêu ngạo đặc trưng: "Em đã học thuộc lòng hết tất cả rồi, sau này không sợ bị anh Kỳ Tây kiểm tra nữa!”
Vào đêm trước khi đoàn phim "Hành động ưng đen" di chuyển lên trấn trên, Quý Kỳ Tây đã cầm máy ghi âm rời đi, đồng thời nói anh phải về thủ đô có việc. Vài ngày trước, ê-kíp của Tang Tiếu thảo luận tham gia một chương trình giải trí, làm khách mời ngắn hạn, livestream hai ngày là xong.
Có chỉ số ra vẻ, Tang Tiếu tất nhiên sẽ không từ chối.
Bắt đầu từ ngày mai, Tang Tiếu tạm thời không có cảnh quay nữa, vậy nên cô có ba ngày nghỉ, mà thời gian ghi hình của chương trình giải trí là ngày mai, địa điểm là ngoại ô thủ đô.
Ê-kíp của Tang Tiếu đặt vé máy bay tối nay, quay phim xong liền khởi hành bay về Bắc Kinh, ngày hôm sau đi quay chương trình giải trí kéo dài hai ngày.
Ngày thứ tư, Tang Tiếu quyết định học chơi dù lượn tại căn cứ dù lượn gần đó ở Bắc Kinh, đợi luyện xong lại bay về quay nốt phần cảnh quay còn lại trong nửa tháng.
"Hoàn thành tốt cả công việc lẫn học tập, giỏi quá đi." Kể từ khi có được sự tự tin, thỉnh thoảng Tang Tiếu lại rất thích khoe khoang một lần, nhờ đó ngăn việc độ tự tin trong lòng giảm xuống.
Bởi dậy quá sớm nên còn hai tiếng nữa mới đến giờ quay, Tang Tiếu suy nghĩ một chút rồi quyết định ra ngoài dạo vài vòng quanh thị trấn. Một ngày không rèn luyện nhỡ đâu lại trở về làm “thức ăn tầng dưới cùng” thì phải làm thế nào?
Còn về chuyện sau đó của Quế Qua trên Weibo --
Tang Tiếu hoàn toàn không nhớ rõ, dù sao có thể làm sáng tỏ chuyện khi đó cũng rất tốt rồi.
Mang tâm trạng vô cùng tuyệt vời, Tang Tiếu sảng khoái rời khỏi phòng.
Khách sạn trong thị trấn tổng cộng có sáu tầng, chỉ có cầu thang bộ, Tang Tiếu ở tầng ba, vừa đi tới cầu thang liền đụng phải Đường Nhiễm Nhiễm cũng đang đi xuống lầu. "Đường Nhiễm Nhiễm? "
Đường Nhiễm Nhiễm nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của Tang Tiếu, lại nghĩ đến bản thân mình tiều tụy cả đêm không ngủ, cô ta mím chặt môi, trong lòng dâng lên cảm giác nhục nhã, bước nhanh hơn chuẩn bị xuống lầu.
Nhưng khi hai người đi ngang qua nhau, Đường Nhiễm Nhiễm đột nhiên dừng bước, hai tay buông thõng bên người nắm lại thành quyền, khàn giọng hỏi: "Cô không đưa đoạn ghi âm hôm đó cho đạo diễn Lâm sao?"
Nghe vậy, Tang Tiếu rất khó hiểu: “Tôi đưa cái gì cho đạo diễn Lâm cơ?”
"Cô --" Đường Nhiễm Nhiễm quay đầu trừng mắt nhìn Tang Tiếu, trong mắt hiện lên sự ghen tị cùng oán hận: "Chẳng phải lúc đó cô nói là mình rất để ý à? Hay là cô đang ở đây bố thí cái sự đồng cảm ghê tởm của cô?”
Đường Nhiễm Nhiễm nói xong, nhớ lại mấy lần gặp gỡ trước, ánh mắt Tang Tiếu nhìn cô ta đầy lạ lẫm, cô ta biết là đối phương không nhớ rõ cô ta.
Đúng vậy, dù năm đó bọn họ học cùng trường cấp 3, nhưng một người là thiên kim tiểu thư gia đình giàu có, một người là con nhà nghèo vừa đi làm vừa học, làm sao có thể nhớ được?
"Bố thí ư?" Tang Tiếu lắc đầu. "Người đại diện của tôi nói tạm thời sẽ không đưa ghi âm cho đạo diễn Lâm, nếu như trực tiếp đưa cho đạo diễn Lâm, một khi bị đuổi khỏi đoàn phim, cô sẽ không còn thấy nơm nớp sợ hãi nữa.”
Đường Nhiễm Nhiễm:...
Sự oán giận và ghen tị trên khuôn mặt cô ta ngay lập tức biến mất, biểu cảm cứng đờ.
Đường Nhiễm Nhiễm hoàn toàn không ngờ được rằng Tang Tiếu lại có thể nghiêm túc nói ra những suy nghĩ tính toán xấu xa ngay trước mặt cô ta như vậy!!!
[Chỉ số ra vẻ: 2454/9999]
Thấy chỉ số ra vẻ vốn đã đứng yên sau khi dạo hết phần bình luận tối qua thế mà lại tăng lên, Tang Tiếu mỉm cười với Đường Nhiễm Nhiễm, tiếp tục nói ra lời trong lòng: “Ngày hôm đó ở trước mặt người đại diện của tôi, cô nói là tôi không sạch sẽ, thậm chí còn bôi nhọ thanh danh của tôi, tôi để cô nơm nớp lo sợ mấy ngày cũng không quá đáng chứ?”
“Dù gì những lời đó cũng là chính miệng cô nói ra kia mà. Vậy nên là chính tôi khiến bản thân mình phải lo lắng sợ hãi đó.” Tang Tiếu hài lòng nói xong thì dừng một chút, sau đó chân thành hỏi: "Hôm nay cô có mang theo máy ghi âm không? Nếu những lời vừa rồi tôi nói bị cô ghi âm lại thì có tính là tìm đường c.h.ế.t không nhỉ?”
[Chỉ số ra vẻ: 2455/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2456/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2457/9999]
Ồ ye!
Ba điểm liền!