Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 231




Tang Tiếu quyết định không ngừng cố gắng, cô trực ngắt lời Đường Nhiễm Nhiễm định nói, tiếp tục bảo: "Hơn nữa, cô đố kị với tôi không phải là vì muốn người đại diện của tôi ký hợp đồng với cô sao? Tôi rất để ý chuyện cô nói xấu tôi, vậy nên tôi đã bảo người đại diện của tôi không được ký hợp đồng với cô. Thật ra tôi đã trả đũa cô rồi.”
[Chỉ số ra vẻ: 2458/9999]
Tang Tiếu rất chi là thích Đường Nhiễm Nhiễm. Mới sáng sớm cô ta đã đến tặng chỉ số ra vẻ rồi. Tang Tiếu vội vàng hào hứng nói ra hết tâm tư trong lòng: "Đúng rồi, mấy ngày trước cô có lo lắng sợ hãi không? Mặc kệ cô có hay không, tôi cũng không định đưa máy ghi âm cho đạo diễn Lâm đâu!”
"Tại sao?" Lúc đầu Đường Nhiễm Nhiễm đỏ mặt tía tai muốn cãi nhau với Tang Tiếu, kết quả lại bị sự thẳng thắn của Tang Tiếu đả kích không nói nên lời.
Cô ta đã từng gặp qua những người khẩu xà tâm phật, cũng đã từng gặp những người miệng nam mô, bụng bồ d.a.o găm, nhưng cô ta chưa từng thấy một người nào dám nói hết mưu mô của mình như Tang Tiếu vậy!
Giờ phút này đây, Đường Nhiễm Nhiễm không nhận ra rằng cô ta thế mà lại đang thầm mong đợi Tang Tiếu sẽ nói ra hết những mưu mô đó.
Tang Tiếu đưa tay phải ra, duỗi ra năm ngón tay: "Trong những cảnh quay với cô, tôi có hai cảnh, sư tỷ của tôi có hai cảnh, Tần Yên có một cảnh. Một khi đạo diễn Lâm tức giận đuổi cô ra khỏi đoàn phim, ba người bọn tôi, thậm chí là cả những diễn viên quần chúng khác nữa sẽ phải quay lại! Tôi lười lắm!”
[Chỉ số ra vẻ: 2459/9999]
Đường Nhiễm Nhiễm:...
Biểu cảm của cô ta đã c.h.ế.t lặng.
Tới tới lui lui Tang Tiếu kiếm được một đống chỉ số ra vẻ, tâm trạng cô rất tốt, lại nhìn Đường Nhiễm Nhiễm một lần nữa, cô tạm thời có thể quên đi những lời Đường Nhiễm Nhiễm từng nói: "Yên tâm, tôi sẽ không đưa máy ghi âm cho đạo diễn Lâm đâu. Chẳng qua sau này nếu cô còn nói xấu tôi mà bị tóm được, tôi sẽ không bỏ qua nữa đâu.”
Sư tỷ nói, không thể tỏ vẻ mình dễ bị bắt nạt được, phải hung dữ một chút!
Tang Tiếu cảm thấy mình đã làm căng xong, cô nhấc chân muốn xuống lầu.
"Cô —" Tuy trong lòng Đường Nhiễm Nhiễm vẫn ghen tị đố kị với Tang Tiếu, nhưng cũng không biết bản thân có phải một người thích bị ngược hay không mà sau khi bị Tang Tiếu thẳng thừng chỉ trích như thế, cô ta lại mơ hồ trong thấy một bản thân mình “nghé mới sinh không sợ cọp” trước kia.
Khi đó, cô ta cho rằng dựa vào bản thân mình, cô ta có thể vượt qua khoảng cách giai cấp vô cùng chênh lệch ở trường cấp ba, nhưng cuối cùng lại bị hiện thực dội cho một gáo nước đá.
"Cô có thắc mắc tại sao mình lại bị ghét hồi cấp ba không!” Tang Tiếu đã đi xuống được hai tầng lầu, nghe thấy tiếng động, cô tự nhiên quay đầu lại. Đây là sự tôn trọng với người đang nói chuyện mà trong sách đã nói.
"Tôi bảo thắc mắc thì cô sẽ nói cho tôi biết à?”
Kỳ thật Tang Tiếu không hề tò mò, những người cũng chẳng quan trọng, tại sao cô phải quan tâm những người không quan trọng có thích hay không?
Dù không tò mò, nhưng Tang Tiếu biết, Tang Tiếu vẫn luôn không hiểu tại sao lại vậy, thế nên cô đã hỏi.
Đường Nhiễm Nhiễm nhìn thẳng vào mắt Tang Tiếu, gằn từng chữ nói: "Bởi vì Bạch Dao, tôi chính tai nghe Bạch Dao nói trước mặt các bạn học là cô ở nhà ——"
Có thể là vì ghen tị, Đường Nhiễm Nhiễm đang nói giữa chừng thì dừng lại, giống như thể muốn xem Tang Tiếu có thể hồi tưởng đến đâu.
"Hóa ra chúng ta là bạn học chung cấp ba à?” Nhìn dáng vẻ mãi sau mới nhớ ra, bừng tỉnh đại ngộ của Tang Tiếu, Đường Nhiễm Nhiễm lập tức nổi cáu. "Tôi đã đoán được nửa câu sau của cô rồi, có phải cũng giống như cô hôm đó không, nói xấu và vu khống tôi ấy?”
Tang Tiếu đoán xong, thấy Đường Nhiễm Nhiễm không phản bác, cô lại cười nói: "Sư tỷ của tôi nói với tôi, những người bởi vì một vài lời đơm đặt mà không thích tôi, điều đó chứng tỏ là bọn họ vốn chẳng ưa thích gì tôi rồi. Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết.”
Sau này gặp lại những người đó, bản thân cô nhất định sẽ làm lơ. Ai bảo bọn họ lòng dạ xấu xa kia chứ! Tất cả đều là những người mà sư tỷ nói nhất định phải tránh xa!
Khi Tang Tiếu đã đi xa rồi, rất lâu sau Đường Nhiễm Nhiễm vẫn không thể bình tĩnh lại, sức lực toàn thân dường như bị rút sạch.
Năm đó lúc nghe lén được, trên hết cô ta thực sự coi thường Bạch Dao vì đi nói xấu sau lưng người ta, nhưng bắt đầu từ khi nào mà cô ta lại trở thành người mà cô ta khinh thường nhất?
Tang Tiếu hoàn toàn không biết Đường Nhiễm Nhiễm vậy mà lại nghĩ đến những vấn đề triết học như vậy, chỉ biết là sáng hôm đó khi họp mặt với đoàn làm phim, ánh mắt Đường Nhiễm Nhiễm nhìn cô với bình thản đến không ngờ.
"Hóa ra sau khi cho mình một đống chỉ số ra vẻ, tâm trạng cô ta có thể ổn định lại?”
Có thể là bởi vì loại nhận thức này đã để lại một mầm mống trong lòng Tang Tiếu, cho nên vào ngày ghi hình chương trình giải trí, khi Tang Tiếu được nhân viên dẫn đến cửa phòng học, nhìn thấy bốn đứa trẻ đang gào khóc ngồi dưới đất, cô chẳng những không bất lực và đau đầu như những khác mời khác mà ngược lại thấy phấn khích lạ thường!
Bọn trẻ khóc lóc và phát tiết nhiều như thế, chỉ số ra vẻ nhất định sẽ xuất hiện cả đống luôn!!!