Chương 6: Tra hỏi
Chương 6: Tra hỏi
"Xảy ra chuyện gì "? Đội trưởng dùng giọng nói nhạt nhạt không pha tạp chút tình cảm nào hỏi hai binh lính.
Hai binh lính nhìn nhau sau đó một người tiến lên đem đầu đuôi câu chuyện nói một lần.
Nghe xong thuộc hạ kể lại đội trưởng gật đầu một cái sau đó mở miệng phân phó.
"Hai người các ngươi đi gọi thầy lang cùng thầy đồ đến đây".
Hai người quay người định đi thì đội trưởng lên tiếng gọi lại.
"Đúng rồi nhớ gọi cả bà đồng đến. Hết rồi mau đi" nói xong đội trưởng còn phất phất tay ra hiệu đi nhanh lên.
Hai người đi sau đội trưởng nhìn chằm chằm vào An Lạc khiến hắn toàn thân đều nổi da gà.
An Lạc thấy đội trưởng không còn công kích mình vội hỏi.
"Đội trưởng a ngài sẽ không g·iết ta chứ '"?
Đội trưởng không để ý đến An Lạc nói gì chỉ là dùng hai ánh mắt hờ hững nhìn An Lạc.
An Lạc còn định nói thêm gì nhưng nhìn ánh mắt kia hắn có cảm giác sẽ không đạt được bất kì thứ gì.
Thực ra An Lạc rất rõ ràng, từ trong ký ức của thân xác này hắn biết được. Những người bị ma quỷ nhập thân hay yêu tinh quái thú khống chế chỉ cần còn có ý thức của bản thân thì dân làng sẽ không tùy ý vứt bỏ mà sẽ nỗ lực cứu trợ.
Đương nhiên nếu như không thể cứu nổi vậy cũng chỉ có thể đem ngươi g·iết sau đó dùng bùa chú phong ấn thể xác ngươi lại rồi ném đi thâm uyên hoặc vực sâu gì đó.
Thời gian dần dần trôi qua, cũng không lâu lắm thì hai người lính ban nãy trở lại bên cạnh còn đi theo ba người, lần lượt là hai ông lão và một người phụ nữ trung niên.
Ba người đi đến bên cạnh đội trưởng, một người trong đó lên tiếng hỏi thăm.
"Có việc gì mà cần đến ba cái xác già này vậy"? Vừa hỏi nhưng ánh mắt lại nhìn qua đang bị găm trên đất An Lạc hiển nhiên là đoán được gì đó.
Người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh đột nhiên xen vào nói.
"Thầy đồ a ngài già quá hồ đồ rồi sao? Ta còn trẻ đây. Ngài cũng đừng có bôi nhọ ta rồi ta còn muốn lấy chồng đâu".
Vừa nói bà đồng vừa dùng tay sờ sờ mặt trên miệng còn cười cười có vẻ rất đắc ý.
Thầy đồ nghe xong cũng không nói gì nhưng râu trên mép vẫn không nhịn được nhếc nhếc hai cái, thực ra trong giờ khắc này nội tâm thầy đồ đang điên cuồng chửi bậy, "ngươi bằng tuổi mẹ ta" "thứ không biết xấu hổ".... Những từ ngữ này là không thể thiếu được. Không nói chẳng qua là nề hà mặt mũi mà thôi.
Bà đồng giờ này còn không biết mình đang bị chửi ngầm hoặc là biết nhưng không quan tâm, hai tay vẫn liên tục sờ sờ mặt thi thoảng còn ray ray, nhìn độ thuần thục cùng với độ đàn hồi của da mặt hiển nhiên là làm rất rất nhiều lần rồi nếu không thì hai vết chai trên mặt từ đâu xuất hiện là giải thích không được, cũng không thể nói người ta mặt dày đi.
Thấy hai người có dấu hiệu bất hòa thầy lang vội nói sang chuyện khác cũng đem mâu thuẫn tiêu diệt từ trong trứng nước.
"Đội trưởng gọi chúng ta đến là vì thiếu niên này đi"? Thầy lang hỏi.
Phương pháp của thầy lang hiển nhiên có hiệu quả, thầy đồ cùng bà đồng cũng nhìn về phía đội trưởng.
Đội trưởng thấy hai người kia không có làm ầm ĩ mới nói.
"Ta hoài nghi thiếu niên này bị chiếm đoạt thể xác, bởi vì không biết còn có thể cứu được hay không mới mời ba vị vất vả đến đây kiểm chứng một phen".
Thầy lang vuốt vuốt sợi râu hỏi "ngươi cũng không nhìn ra sao"?
Đội trưởng lắc đầu biểu thị không biết. Bình thường hắn cùng các loại yêu ma quỷ quái tiếp xúc rất nhiều nhưng vừa rồi nhìn qua thiếu niên này ngoài phát hiện có quỷ quái vết tích lại không phát hiện gì thêm.
Ba người nghe vậy cũng không ngoài ý muốn, họ cũng không phải lần đầu tiên được mời đi làm việc này.
Không nói nhiều, ba người lần lượt tiến lên sau đó sử dụng năng lực của mình.
Thầy lang đồng tử trong hai mắt phóng to sau đó nhìn chằm chằm An Lạc từng tấc da thịt sau đó trên mặt không che giấu được ngạc nhiên.
An Lạc bị nhìn khiến hắn rất không được tự nhiên, hắn có cảm giác mình bị nhìn thấu thấu giống như đang không mặc gì vậy, thế là hắn cảm nhận một chút sau đó thấy vị trí kia không có gió mát thổi vào sau hắn mới thở nhẹ một hơi.
Lúc này bên tai hắn vang lên thầy đồ câu hỏi " ngươi là quỷ quái đang chiếm đoạt thân xác này sao"?
An Lạc còn đang suy nghĩ trả lời như thế nào đâu thì bỗng nhiên hắn hoảng sợ phát hiện miệng hắn vậy mà tự động thay hắn trả lời.
"Không phải"
"Vậy ngươi là ai"? Thầy đồ lại hỏi.
An Lạc đáp "ta là An Lạc là người trong thôn, bởi vì đi săn gặp phải lão hổ....." An Lạc đem mọi chuyện gặp phải trước đó giảng thuật lại nhưng tự động biến mất việc bản thân trọng sinh đi.
Trong lúc hai người đang một hỏi một đáp thì đứng bên cạnh bà đồng cũng không nhàn rỗi.
Chỉ thấy hai con ngươi trong mắt trống rỗng, nhìn bên ngoài giống như bị một đoàn mê vụ bao phủ, thực tế bà đồng cũng đang sử dụng năng lực của bản thân.
Ở đây cũng nói một chút hệ thống sức mạnh của thế giới này:
Đầu tiên, mỗi người sinh sống ở đây đều có một hai nghề nghiệp nhất định, mỗi một nghề nghiệp khi đạt đến một cấp bậc nào đó sẽ sinh ra năng lực tương ứng của nghề nghiệp đó, giống như An lạc là giác quan thợ săn và mắt sáng hai kỹ năng này khiến hắn cảm ứng được nguy hiểm cùng phát hiện con mồi. Đương nhiên công dụng không chỉ có vậy mà lại nếu như kỹ năng được tăng cấp năng lực cũng sẽ càng mạnh.
Lại lấy An Lạc làm ví dụ, kỹ năng giác quan thợ săn của hắn bình thường chỉ có thể để hắn sớm cảm ứng con mồi còn xác định vị trí cụ thể lại là thông qua kỹ năng mắt sáng để tiến hành. Bình thường sẽ là giác quan thợ săn tiến hành cảm ứng sau đó mắt sáng xác định vị trí rồi là tiến hành săn bắt, nhưng sau khi kỹ năng mắt sáng của hắn thăng cấp biến thành sắc thì hắn nhiều hơn một dạng năng lực đó là nhìn chuyển động chậm. Có kỹ năng này hắn có thể càng nhanh làm ra phản ứng, nếu như trước đó là phát hiện con mồi rồi tiến hành đặt bẫy hoặc đuổi g·iết hay lại là đánh lén thì bây giờ hắn có thể dùng tốc độ nhanh nhất lấy cung tên đem con mồi b·ắn c·hết trước khi con mồi phát giác nguy hiểm mà bỏ chạy. Đương nhiên nếu như bắn không trúng vậy chỉ là nói không.
...
Ngoài nghề nghiệp ra còn có rất nhiều phương pháp tu luyện đã sớm thành hệ thống như quan tinh, đồ hình, luyện ngải vv.... nhưng được nhiều người theo đuổi nhất vẫn là luyện võ.
Luyện võ là đơn giản nhất lợi ích lại tối cao vì vậy ở đây gần như ai ai cũng luyện qua, ra đường tùy ý tìm một người cũng có thể là cao thủ.
Lợi ích của luyện võ cũng rất rõ ràng đó là kéo dài tuổi thọ, cấp độ càng cao sống được càng lâu.
Cấp độ cũng được phân chia rõ ràng từ: cảm khí, tẩy mạch, luyện nhục, hoán huyết, thiết cốt, bì đồng, ngũ giác......... Cứ mỗi qua được một cấp độ tuổi thọ sẽ gian tăng tùy theo từng người mà khác nhau, nhưng có thể khẳng định càng về sau tuổi thọ gia tăng càng nhiều.
.......
Trong khi ba người đang thay nhau dùng năng lực của mình phân tích tình huống thì đội trưởng chỉ yên lặng đứng một bên đề phòng có gì bất ngờ xảy ra, mặc dù có gì thật sự phát sinh hắn cũng không có cơ hội xuất thủ nhưng đó là trách nhiệm của hắn, hắn cũng đem việc này làm rất nghiêm túc.
Thời gian không lâu lắm ba người lần lượt kết thúc kiểm tra cũng bắt đầu thảo luận việc này.
Lên tiếng trước nhất là thầy đồ.
"Vừa rồi ta dùng năng lực "hỏi gì đáp lấy " cùng hắn đáp lời, mấy người các ngươi chắc hẳn cũng nghe được rồi chứ"?
"Năng lực của thầy đồ thật là tốt dùng a, có thể hỏi ra bất cứ thứ gì mình muốn, nếu như ta cũng có là tốt rồi''. Thầy lang nói với giọng rất hâm mộ.