Chương 5: Tứ phương sơn thôn
Chương 5: Tứ phương sơn thôn
Giờ khắc này An Lạc đang cắm đầu chạy, trước mắt hắn đã là cổng làng.
Tại cổng làng phía trước có hai người tựa như binh lính cầm thương đứng canh giữ, lại về phía trước một đoạn là một khối đá trên đó viết mấy chữ to.
"Tứ phương sơn thôn"
Kiểu chữ là kiểu chữ cổ An Lạc vốn cũng không biết nhưng thông qua trí nhớ của bộ thân thể này hắn mới có thể đọc được.
Khối đá này cũng không phải chỉ là dùng để khắc tên làng đơn giản như vậy, nó cũng coi như một bảo vật.
Khối đá được gọi " kiểm quỷ thạch"
Công dụng chủ yếu là phát hiện quỷ quái ở gần cho dù quỷ quái có ẩn giấu bên trong cơ thể người hay bất cứ thứ gì nó cũng có thể kiểm tra ra đương nhiên có những quỷ quái giỏi về ẩn giấu hoặc thực lực cực mạnh thì nó cũng không thể kiểm tra ra được.
Ngoài phát hiện có quỷ ở gần ra thì nó còn một công dụng khác nữa, cũng là công dụng này khiến nó từ một cục đá biến thành bảo vật vô giá.
Khi đeo loại đá này trên người dù chỉ là một khối nhỏ nó cũng giúp người đeo không bị quỷ quái đoạt hồn, chiếm đoạt thể xác đương nhiên nhưng quỷ quái mạnh mẽ coi như xong.
Cũng từ hai công dụng này khiến kiểm quỷ thạch giá cả bay cao, những quyền quý phú hộ ai ai đều muốn mua cho mình hoặc người nhà một khối nhưng đáng tiếc loại đá này lại cực kỳ khó tìm lại bị triều đình quản khống thành ra nhiều người có tiền mà không mua được.
Khối đá trước làng là được triều đình ban xuống nếu không lấy tài lực của ngôi làng đừng mơ mua được.
Đá để trước làng dù không người trông coi cũng không có người sẽ lấy đi, ngoài b·ị c·hém đầu cả họ ra khối đá này cũng rất nặng lại đặc biệt cứng cáp cùng sắt khối không khác mấy.
Hơn nữa đây là đồ vật dùng bảo vệ tính mạng cả làng dù cho ai cả gan làm loạn đến đâu cũng sẽ không đi đụng đến nó.
......
An Lạc nghĩ nghĩ lại có chút sợ, hắn sợ kiểm quỷ thạch kiểm tra ra trong thân thể hắn có quỷ nhưng sợ hãi lại sẽ có tác dụng gì đây? Quỷ cũng sẽ không vì hắn sợ mà buông tha hắn mà theo hắn biết càng sợ hãi quỷ sẽ càng hưng phấn.
Chạy đến kiểm quỷ thạch bên canh An Lạc chậm lại bước chân.
Đi qua kiểm quỷ thạch nhưng không thấy có phản ứng gì An Lạc nhẹ nhàng thở một hơi nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ
"Ta buông lỏng làm gì nha? Có khi kiểm quỷ thạch không phát hiện trên người ta có quỷ đây này" thế là dây thần kinh của hắn lại một lần nữa kéo căng.
Mặc dù vậy hắn vẫn không nhịn được nghĩ đến "có khi trong người hắn không có quỷ" vậy là hắn bồi hồi ở hai dòng suy nghĩ lặp đi lặp lại.
An Lạc vừa đi qua kiểm quỷ thạch một đoạn khoảng cách bỗng nhiên kiểm quỷ thạch run lên điều này đồng nghĩa với có quỷ tới gần.
Theo bản năng An Lạc quay đầu nhìn lại nhưng phía sau hắn không có bất kỳ ai.
Hai binh lính đứng gác cũng để ý đến kiểm quỷ thạch, chính xác hai người cũng đã để ý đến An Lạc từ trước đó rồi, bởi vì hành vi của An Lạc hôm nay không bình thường, mà lại An Lạc đã mấy ngày không thấy.
Từ những manh mối này hai người cảm giác bắt được chân tướng thế là hai người vọt lên dùng thương chỉ về hướng An Lạc trong miệng quát lớn.
"Dừng lại"
Có lẽ sát khí hai người khiến cho An LẠc cảm nhận được uy h·iếp, thế là kỹ năng cảnh báo nguy hiểm tự nhiên phát động. An Lạc theo bản năng tránh đi nơi phát ra nguy hiểm, thế là hắn lùi lại mấy bước nhưng trong mắt hai binh lính thì lại cho rằng hắn bị lộ tẩy và muốn chạy, thế là hai người không còn là cảnh cáo mà thay vào đó là trực tiếp xuất thủ.
Một người tiến lên phía trước sau đó vừa bước đi vừa xoay người, cây thương trong tay người lính này cũng bị vung vẩy thành một đường tròn.
Đi theo người lính dùng sức càng nhiều cây thương cũng trở nên càng nhanh.
Đến cuối cùng bắp tay người lính căng phồng lên, người lính dùng càng nhiều lực.
Cây thương biến thành một đạo tàn ảnh, âm thanh không khí bị xé rách phát ra tiếng vang đùng đùng chậm chạp đi theo phía sau.
Tiến đến phạm vi t·ấn c·ông người lính dùng thương của hắn quét về phía hai chân An Lạc.
Giờ khắc này An Lạc cảm nhận được giác quan thợ săn đang điên cuồng phát ra cảnh báo nhưng tốc độ của người lính quá nhanh khiến hắn rất khó khăn tránh đi.
Khi cây thương cách hai chân An Lạc khoảng 2 30cm thời điểm bỗng nhiên hai mắt hắn phát sinh biến hóa.
Đồng tử trong hai mắt hắn bỗng nhiên thu hẹp lại thành một điểm đen. Cả thế giới từ giờ khắc đó biến thành chậm chạp.
Lúc này hắn kịp làm ra phản ứng, hơi dùng sức nhảy lên một đoạn khoảng cách từ đó tránh đi cây thương quét ngang.
Còn chưa kịp thở phào vì thoát khỏi bị đập gãy chân thì cảnh báo nguy hiểm lại mạnh mẽ thêm một bậc.
Cũng ở giờ khắc đó người lính thứ hai ra tay, cây thương tuột tay mà đi mục tiêu là còn đang ở trên không An Lạc.
Ném ra thương sau người lính thứ hai cũng lao về phía An Lạc, tốc độ của y vậy mà còn nhanh hơn cây thương.
Thương chưa đến nơi người trước đã đến.
Một cước tung ra đem theo khủng kh·iếp cự lực đạp về phía ngực An Lạc.
Giờ khắc này An Lạc ở trên không hắn muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể dùng hai tay đan trước ngực đỡ lấy một cước này.
'Bịch" một tiếng, ngay sau đó là âm thanh xương bị gãy "rắc rắc "liên tiếp phát ra.
Người lính trực tiếp đá gãy xương hai tay An Lạc sau đó tiếp tục đem xương ngực An Lạc cũng cho đá gãy.
Đem An Lạc đạp bay về sau người lính lúc này mới tiếp lấy cây thương sau đó một lần nữa dùng sức ném về phía An Lạc, làm như vậy cũng không phải chỉ có mình hắn.
Người lính đầu tiên không biết từ lúc nào cũng nhảy lên một đoạn sau đó đem thương ném về phía An Lạc.
Còn đang trên không chưa kịp rơi xuống đất An Lạc bỗng nhiên bị hai cây cờ không biết từ đâu xuyên thủng hai vai sau đó đem hắn ghim xuống đất.
Phập phập
Lúc này hai cây thương đi theo phía sau đem hai chân hắn cũng đóng đinh cố định lại.
Liên tiếp bị g·ây t·hương t·ích trong thời gian ngắn khiến An Lạc đau đớn đến không thể thở ra hơi.
Trong ánh mắt An Lạc xuất hiện một chút màu đen nhạt nhưng rất nhanh sau đó lại tán đi.
An Lạc cảm thấy mình giống như bị hút hết sức lực vậy, cơ bắp toàn thân hắn như nhũn ra khiến hắn không cách nào động đậy mảy may.
Lúc này từ trên tường thành có một bóng người rơi xuống, nhìn rất rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất nhanh.
Bóng người rơi xuống cách An Lạc chưa đến một mét cũng vừa lúc cản lại hai binh lính kia.
Đây là một người đàn ông đang ở độ tuổi trung niên nhìn hết sức cao lớn, bộ da thú làm thành áo khiến cho y nhiều thêm một chút uy vũ cũng thêm một phần dã tính, nhưng hết lần này đến lần khác phía sau y lại cài hai cây cờ rách nát màu đen, điều này tạo nên một cảm giác rất không hài hòa.
Hai cây cờ lúc trước xuyên qua An Lạc mà đến giờ vẫn còn đang ghim trên người An Lạc cũng là tác phẩm của y.
Y là đội trưởng chuyên môn chịu trách nhiệm chỉ huy những binh lính bảo vệ ngôi làng.
Ở đây nói thêm một chút, những binh lính này tất cả đều là trai tráng trong làng xuất thân. Điểm đặc biệt ở đây là ở đây cũng không có q·uân đ·ội chính quy. Những binh lính này đều là nhất thời điều động, đương nhiên cũng không phải là tùy ý điều động mà có quy định riêng, cái này tạm thời gác lại sau đó sẽ nói.
....
quét mắt An Lạc một cái sau đó cũng không quay đầu nhìn hai binh lính một chút.
"Xảy ra chuyện gì? " Đội trưởng nói.