Chương 33: chính diện va chạm
Chu Vương cắn răng hét to.
"Giết "
Giờ khắc này nói thêm điều gì đều là thừa thãi, đã không thể thương lượng vậy thì phải đánh, đánh đến hai bên có thể ngồi xuống thương lượng mới thôi.
Trống trận hai bên đùng đùng vang lên, quân lính phía sau nghe được tiếng trống cũng bắt đầu bày trận.
Quân Ân thuộc về phe t·ấn c·ông, cũng không có bất cứ cái gì màu mè hoa mỹ, trực tiếp lao đến.
Đi đầu là một hàng chiến xa được lôi kéo bằng hai con chiến mã.
Bởi vì là thuộc vào loại đi đầu t·ấn c·ông lên bất kể là xe, ngựa hay là người đều được trang bị giáp trụ kín không kẽ hở.
Cũng vì thế mà nhìn có vẻ rất cồng kềnh.
Sự thật cũng là như vậy, bởi vì trang bị quá nhiều thành ra tốc độ nhận cực lớn hạn chế.
Rõ ràng là chiến xa chạy trước nhưng theo thời gian trôi qua thì đội kị binh phía sau lại vượt lên trước.
Bởi vì q·uân đ·ội của Ân Vương cần hành quân rất xa xôi, thành ra lần xuất chinh này tất cả đều là kị binh.
Mà lại, đơn độc mỗi một kỵ binh đều là giáp trụ đầy đủ.
Kỵ binh của Ân Vương đều thống nhất dùng một loại v·ũ k·hí, đó chính là phác đao.
Phác đao cũng có thể gọi là đao cán dài.
Loại đao này ưu điểm là uy lực mạnh mẽ, nhưng mà nhược điểm lại cũng nhiều.
Đầu tiên phải kể đến chính là trọng lượng, bởi vì nặng nề thành ra tốc độ vung đao không được nhanh mà lại còn cực kỳ tốn sức, nếu như không có thể lực tốt vậy vung không được mấy cái.
Tuy nhiên đã Ân Vương lựa chọn phác đao làm v·ũ k·hí chính vậy đương nhiên cũng là có đạo lý riêng.
...
Trở lại trận chiến.
Quân Chu thuộc về phe phòng thủ, vì vậy đội hình cũng lấy phòng ngự làm chủ đạo.
Chỉ thấy mấy hàng cung thủ tiến lên phía trước sau đó kéo cung đợi lệnh.
Một loạt những cỗ máy bắn tên cũng được đẩy ra sau đó vào trạng thái chờ bắn.
Lấy công làm thủ, trước tiêu hao một đợt, đây cũng là lẽ thường.
Chỉ thấy một viên tướng quân cao giọng quát.
"Bắn tên".
Phanh phanh phanh phanh......
Từng hàng từng hàng cung thủ thay nhau liên tục bắn tên.
Những cỗ máy cũng lập tức phát xạ.
Phanh
Mỗi một lần đều có mấy chục mũi tên được bắn ra từ đó.
Bắn xong rất nhanh tên liền lần nữa được bổ sung.
Phanh phanh phanh phanh....... Ào ào ào ào.....
Những mũi tên giống như nước mưa giữa đêm giông bão, bay thẳng về phía quân Ân mà tới.
Trong một đoạn khoảng khắc, bầu trời giống như bị cái gì che đậy lại, tựa như có một bàn tay khổng lồ vồ về phía quân lính nước Ân.
Hai quân vốn là cách nhau không xa, những mũi tên đầu tiên rất nhanh thì bay tới.
Phập phập phập phập phập........... Đang đang đang đang đang đang.......
Những âm thanh v·a c·hạm phát ra giữa những mũi tên và giáp trụ cùng với mặt đất liên tục không ngừng.
Giống như điện thoại đột nhiên mở kết nối mạng, bỗng nhiên có 999+ tin nhắn gửi đến cùng lúc, dồn dập không ngừng.
Phía quân Ân bởi vì đều được trang bị giáp trụ thành ra những mũi tên bắn trên người đều không gây chút tổn thương nào.
Tuy nhiên cũng có ngoại lệ, bởi vì lượng tên bắn ra nhiều lắm, thế lên vẫn có số lớn b·ị b·ắn c·hết.
Đừng tưởng mặc giáp là an toàn, thực tế mỗi một bộ giáp đều sẽ có những chỗ để hở ra bên ngoài, tựa như hai mắt.
Những vị trí này không thể che chắn nếu không thì đánh thế nào?
Mà lại, bởi vì đều là vị trí trọng yếu thành ra chỉ cần b·ị b·ắn trúng vậy chắc chắn là không sống được.
Ngoài ra còn có những người không bị tên bắn trúng, nhưng người không bị không có nghĩa là ngựa cũng an toàn.
Ngựa một khi bị trúng tên, lập tức ngã xuống, đã ngã xuống vậy kết quả chính là bị những kỵ binh phía sau chà đạp.
Lại hoặc những mũi tên được bắn ra từ những cỗ máy kia, nó cũng mặc kệ ngươi mặc giáp hay không, chỉ cần b·ị b·ắn trúng vậy kết quả chính là bị xuyên thủng.
Chỉ thấy trên chiến trường, liên tục có quân lính nước Ân ngã xuống.
Thời gian ngắn ngủi mấy giây mà số lượng quân lính nước Ân c·hết đi đã đạt 10 mấy ngàn.
Những mũi tên cắm đầy đất, mặc dù không trúng nhưng cũng mang lại tác dụng làm chậm lại tốc độ tiến công của quân Ân.
Mặc dù cản lại nhưng những người lính nước Ân cũng rất nhanh chạy tới.
Cung tên nếu như ở xa vậy chính là đại sát khí, nhưng nếu như ở gần vậy nó cũng mất đi uy lực vốn có.
Lúc này tướng quân lúc trước lần nữa kêu lên, bởi vì chiến trường ầm ĩ, hắn gần như đã phải dùng gào thét để ra lệnh.
Tiếng trống lần nữa thay đổi tiết tấu.
Đội cung thủ lập tức lùi lại phía sau, lần này một đội cầm khiên đi lên.
Những tấm khiên to lớn mà nặng nề ghép lại với nhau tạo thành một bức tường bằng sắt thép, kiên cố làm người hoài nghi không thể phá vỡ.
Kỵ binh nước Ân lao tới. Hai bên trực tiếp v·a c·hạm.
Oanh oanh oanh...
Liên tục giống như pháo nổ.
Có người chính là vung đao mạnh mẽ bổ xuống, nhưng lại không có kết quả, về sau lại bị một cây thương từ khe hở phía trong hàng khiên đâm ra, cũng đem người đ·âm c·hết.
Lại có người mạnh mẽ va vào, đầu ngựa đâm thẳng vào hàng khiên, nặng nề cùng với lực quán tính khiến cho hàng khiên bị phá ra một đoạn lỗ hổng.
Nhưng rất nhanh đoạn lỗ hổng này được những người khác tiến lên thay thế.
Còn người vừa mới xông vào trong thì bị loạn đao chém c·hết.
Chỉ là lương theo càng ngày càng nhiều quân lính nước Ân tiến tới, phòng ngự cũng càng trở nên không chịu được.
Lúc này, đội chiến xa nước Ân lao nhanh mà tới.
Chiến xa cùng tường khiên chính diện v·a c·hạm, lần này tưởng như không thể công phá tường khiên bị đụng bay.
Chiến xa lao vào phía trong, giống như một con trâu điên, đem tất cả những thứ trước mắt đều húc bay.
Liên tục có chiến xa cùng tường khiên chính diện v·a c·hạm, lỗ hổng theo đó càng ngày càng lớn, lần này đội tường khiên đã mất đi tác dụng.
Lúc này quân Ân mới thể hiện ra chiến lực của mình.
Kỵ binh phía sau lao tới, gặp người liền chém.
Mỗi lần vung đao chém xuống chắc chắn có người phải c·hết.
Đón đỡ cũng không tác dụng gì, một đao chính là hai đoạn.
Đội cầm khiên lúc này đã hợp lại theo tổ đứng thành vòng tròn.
Chiến thuật chính là dùng số đông bao vây lại một hai người sau đó chém g·iết, hiệu quả cũng thực sự rất cao.
Lúc này một đội cầm khiên đang tiến hành vây g·iết một vị tướng quân nước Ân.
Tướng quân nước Ân bị hơn 20 người vây vào giữa.
Tường khiên một mặt trong một mặt ngoài.
Mặt trong là để ép sát tướng Ân, hạn chế phạm vi chuyển động sau đó dùng loạn đao chém g·iết.
Mặt ngoài thì là để tạo phòng ngự không cho những người khác có thể tiến hành cứu viện.
Tướng quân nước Ân bị bao vây cũng từng bước bị ép sát, trên mặt cũng không có chút nào hoảng hốt.
Chỉ thấy tướng quân này giật cương ngựa một cái, ngựa bị giật thế là hai chân trước dùng sức bật mạnh lên, giờ khắc này con ngựa giống như đứng bằng hai chân sau.
Tướng quân chính là muốn mượn lực lúc ngựa hạ xuống chém ra một đao, nhưng từ lúc ngựa vừa nhấc hai chân trước lên lúc, cả đám lính cầm khiên phía dưới lập tức dùng đao, kiếm cắt hai chân dưới của ngựa, cũng đem ngựa đ·âm c·hết.
Tướng quân nước Ân vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, ngựa c·hết cũng không sao, lực rơi vẫn còn.
Chỉ thấy tướng Ân chém ra một đao, một đao này đem những người phía dưới, cả khiên lẫn người bị một chém thành hai.
Hạ người xuống đất lúc, vị tướng quân này lần nữa vung đao.
Những người còn lại bị một đao này cắt làm hai khúc, giống như cắt đậu, không có chút lực cản nào.