Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phàm Nhân Thí Thần

Chương 2: Thời đại Hùng Vương




Chương 2: Thời đại Hùng Vương

Chương 2: Thời đại Hùng Vương

12h đêm tiếng chuông kéo dài báo hiệu thời gian tăng ca kết thúc. Hắn nhanh chóng thu thập một số đồ đạc sau đó đứng dậy rời đi.

Đối với hắn thì công việc hôm nay cũng đã kết thúc, nhưng khác với những người khác vui vui vẻ vẻ ra về thì hắn lại có chút trầm mặc.

Hắn vốn dĩ là cô nhi, từ nhỏ đã sống cuộc sống thiếu thốn tình cảm gia đình, lớn lên sau ra ngoài làm việc nhưng vì nhân duyên không tốt nên bạn bè khá là ít ỏi.

Hắn cũng không mấy quan tâm việc đó, có thời gian quan tâm việc đó không bằng kiếm nhiều chút tiền gửi về cho viện.

Tuy hắn sớm đã rời khỏi cô nhi viện nhưng đối với hắn đó vẫn là nhà của hắn, chẳng vậy mà tháng nào hắn cũng gửi tiền về cho viện.

Bạn cùng phòng từng hỏi hắn "vì cái gì" hắn không cần suy nghĩ trả lời.

"Vì ở đó có rất nhiều đứa trẻ giống như bản thân, tuy sinh hoạt không dễ dàng nhưng bản thân chịu chút khổ có là gì? Có thể khổ một chút, tiếp kiệm một chút đổi lại bọn trẻ nhiều thoải mái một chút vậy là đáng giá".

Nói vậy ngươi sẽ cho rằng cô nhi viện là được nhà nước lo, không cần phải quan tâm?

Nếu nghĩ vậy ngươi liền sai rồi, mặc dù cô nhi viện được nhà nước cung cấp kinh phí không giả nhưng như vậy còn chưa đủ bởi vì số lượng cô nhi so với ngươi nghĩ còn nhiều lắm.

Nếu như không có những nhà hảo tâm quyên tiền ta thật không nghĩ ra cuộc sống của những đứa trẻ sẽ khó khăn bực nào.

Sau khi nghe những lời ấy người bạn kia chỉ biết thở dài, cũng không biết là thương tâm hay thương hại, lại có thể là cả hai đi.

Nhưng bất kể vì cái gì thì hắn cũng sẽ không nhiều quan tâm, hắn nói ra không phải để người khác thương hại mình, hắn cũng không cần.

.....

Đường về chỉ có mình hắn, đi dưới bóng đèn đường cũng chỉ có cái bóng cùng hắn làm bạn, nhìn sao mà cô độc.

Đi về tới phòng hắn mệt mỏi mà nằm xuống.

Phòng hắn ở cũng không lớn, đồ đạc cũng không có nhiều, thứ duy nhất có giá trị trong đây có lẽ là cái nồi cơm điện cũ.



...

Nằm khoảng vài phút sau khi cảm giác mệt mỏi tan đi hắn lại ngồi dậy, hắn cũng muốn ngủ đi nhưng còn một số việc hắn phải làm trước đó, chỉ là lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

Cộp cộp...

"Ai đó" hắn lên tiếng nhưng không người đáp lại.

Cộp cộp.. Tiếng gõ cửa lại vang lên.

"Rồi rồi đợi một lát" hắn có chút không kiên nhân nói ra.

Đi đến trước cửa hắn vặn khóa sau đó mở cửa ra, chỉ là bên ngoài cũng không có ai.

Nhìn hành lang bên ngoài trống rỗng hắn hơi nghi hoặc một chút.

Hắn ở trong một dãy nhà trọ, hàng xóm xung quanh giờ này cũng đã ngủ hết nếu không cũng đã đi làm như vậy ai lại nhàn chán đi trêu chọc hắn đâu?

Không nghĩ nhiều hắn đóng cửa lại, chỉ là vừa quay đầu hắn ngạc nhiên phát hiện sau lưng nhiều hơn một người.

Còn chưa kịp lên tiếng người kia đã dùng tay bịt miệng hắn lại, sau đó tay kia nhanh chóng lướt qua cổ hắn.

Máu tươi phè phè phun ra, người kia cũng buông tay giữ miệng hắn nhưng giờ này hắn lại không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.

Liên tiếp lùi về sau mấy bước hắn vội vàng dùng hai tay bưng lấy cổ mình ý đồ làm máu không chảy ra nhanh như vậy nhưng mọi cố gắn là vô nghĩa.

Hắn cứ như vậy uất ức c·hết đi.

Người lạ mặt nhìn từ đầu đến cuối cũng không có phản ứng nào.

Đem lưỡi dao lau lau sạch sẽ xong người lạ mặt bắt đầu thu thập hiện trường, cả quá trình cũng không lâu.

Làm xong đây người này mới lặng lẽ rời đi, chỉ là người này không nhìn thấy phía trên cái xác đang lơ lửng một bóng người.



Bóng người này cùng đang nằm dưới đất giống nhau như đúc cũng chính là linh hồn của hắn, linh hồn ngơ ngơ ngác ngác nhưng ánh mắt đỏ bừng, trên thân tỏa ra oán hận cùng không cam lòng, đây là dấu hiệu cho thấy hắn sắp biến thành quỷ hồn.

Bỗng nhiên ánh mắt hắn khôi phục thanh minh, trên thân óan khí cũng tản đi.

Vừa rồi hắn bỗng nhiên hiểu được tiền căn hậu quả.

Bởi vì quy tắc thế giới này không cho phép xuất hiện cùng loại với quỷ hồn nên khi hắn vừa biến thành quỷ trong nháy mắt đó hắn bị thế giới quy tắc để mắt tới cũng để hắn biết được nguyên nhân khiến hắn c·hết đi.

Bạn cùng phòng với hắn lại là công an mật được nhiệm vụ ẩn giấu thân phận điều tra một đường dây t·ội p·hạm, gần đây người bạn này đã thu thập được khá nhiều chứng cứ phạm tội của đường dây này nhưng cùng với đó là người bạn này cũng bị để mắt đến.

Tên sát thủ đột nhập ý định là thanh toán người bạn kia nhưng hắn không may bị cuốn vào và cũng biến thành n·ạn n·hân trong đó.

...

Biết được nguyên nhân sau hắn chỉ có thể thở dài, có trách thì chỉ có thể trách hắn không may.

Thế giới quy tắc cũng cho hắn đền bù để hắn có một cuộc sống mới hắn cũng vui vẻ đáp ứng.

Một vòng xoáy xuất hiện đem linh hồn hắn hút vào sau đó biến mất.

...

Hắn không biết rằng hắn được đưa đến một thế giới khác.

........

Trong không khí xuất hiện từng tia lôi điện cũng đem hang động thỉnh thoảng chớp sáng.

Đoàn mực nước đang ngủ trong thân thể thợ săn hình như cảm ứng được nguy hiểm, nó bắt đầu thấm ra ngoài cơ thể.

Chỉ là nó còn chưa kịp thoát ra thì trong hư không bỗng nhiên vặn vẹo sau đó phá toái, một tia sét đột ngột xuất hiện sau đó đánh thẳng vào cái xác thợ săn.

Trong tia sét này ẩn chứa một linh hồn cùng với một loại lực lượng, loại lực lượng này cưỡng ép đem thân thể thợ săn, đoàn mực nước cùng với linh hồn cả ba dung hợp lại với nhau.



Cả quá trình dài dằng dặc

Đầu tiên đoàn mực nước bị hòa vào cái xác thợ săn sau đó năng lực "tự lành" của nó bắt đầu phát động.

Khí quan bị ăn hết bắt đầu tái tạo trở lại cũng trở nên càng hoàn mỹ càng khỏe mạnh, cơ bắp cũng càng thêm chắc chắn.

Linh hồn cũng dần dần dung hợp vào trong.

Thời gian từ từ đi qua, trời bắt đầu sáng tỏ. Trong rừng vang lên từng tiếng dã thú gào thét giống như đang than vãn cho cuộc đi săn đêm qua.

Thời gian lại đi qua 3h.

Vốn đang nằm yên lặng dưới đất cái xác bỗng nhiên bật lên, giờ khắc này quá trình dung hợp kết thúc.

Đen nhánh màu mắt dần dần bình thường trở lại.

Giờ khắc này hắn cùng với thợ săn trước khi c·hết không hề khác biệt, hắn đưa hai tay lên nhìn nhìn một chút sau đó sờ sờ khôn mặt bản thân.

Có chút khó có thể tin nhưng trước mắt hết thảy đều là chân thật.

Hắn bắt đầu điều ra những ký ức trong thân thể này.

.....

Thì ra đây cũng không phải thế giới cũ của hắn còn cụ thể là thế giới nào thì hắn lại không quá rõ ràng hắn chỉ biết nguyên bản chủ nhân cái xác tên An Lạc là một thợ săn, giống như hắn chủ nhân cái xác cũng là trẻ mồ côi.

Tra mẹ An Lạc mất từ khi hắn còn bé, nguyên do là bị quỷ hút mất linh hồn.

Đúng vậy thế giới này tồn tại quỷ quái không chỉ vậy thế giới này còn bị yêu thú chiếm lĩnh, nhân loại tồn tại rất thưa thớt.

Đọc đến đây An Lạc cảm thấy có chút không ổn, thế giới quá nguy hiểm tỉ lệ sống sót của hắn sẽ bị kéo xuống bởi vì hắn sinh ra ở thời đại hòa bình khả năng sinh tồn của hắn cao bao nhiêu không cần nói cũng biết.

Mang theo tâm tình bất định hắn tiếp tục đọc ký ức, trong đó có một đoạn ký ức làm hắn chú ý đến.

Cách đây hơn một ngàn năm trước xuất hiện một người tự xưng là Hùng người này đem tất cả các bộ lạc xa gần đoàn kết lại sau đó xây dựng một đất nước gọi Lạc quốc, Hùng cũng trở thành vua của Lạc quốc về cũng tự xưng Hùng Vương

....