Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phàm Nhân Ta Muốn Tu Tiên

Chương 27: Kim Quang chết, Cổ Thiên Long điên cuồng




Chương 27: Kim Quang chết, Cổ Thiên Long điên cuồng

Trên đỉnh núi Lạc Nhật Phong, lúc này Kim Quang Thượng Nhân đang hoảng sợ, thấp thỏm đợi Lạc Vũ nói.

Nhưng Lạc Vũ không thèm nhìn Kim Quang một cái, thu hồi đi sát khí, rồi lại cất Băng Diễm Ly Kiếm vào túi trữ vật lui ra.

Đám người Vương Tuyệt Sở, Cổ Thiên Long trong lòng nghi hoặc không thôi, đang đánh nhau mà tự dưng ngươi lại thu tay là thế nào?

Không để cho Kim Quang buông lỏng ra, thì Hàn Lập đã lại lần nữa tiếp tục ra tay, lần này hắn không giữ lại một tia pháp lực gì cả.

Chỉ thấy trên hai tay của Hàn Lập, xuất hiện hai đạo hỏa cầu to bằng quả bóng, rồi cấp tốc bị hắn ném về phía của Kim Quang.

Ầm~

Răng rắc~

Đạo thứ nhất đập vào kim tráo, lập tức t·iếng n·ổ phát ra, tiếp đến là thân ảnh của Kim Quang b·ị b·ắn ra.

“Khục”

Kim Quang không thể ngờ, nhìn tên nhóc con này bộ dáng thành thật, chất phác nhưng lại ra tay rất ác.

Đánh cho Kim Quang không thể thở nổi, chưa để hắn suy nghĩ nhiều, đạo thứ hai “Hỏa Đạn Thuật” bắn thẳng vào người hắn.

“Không tốt!"

Kim Quang cũng không quá ngu dốt, hiện tại hắn định mượn nhờ lực đánh bay của đạo hỏa cầu thứ nhất để né đạo thứ hai này.

Hắn trong đầu suy nghĩ là vậy, nhưng thân thể có phản ứng kịp hay không là chuyện khác.

Lúc này hắn đã cảm thấy trước ngực nóng lên, tiếp theo trong mắt thấy ánh lửa đỏ hồng, thân thể bị ngọn lửa hung hãn thiêu cháy, trong chớp mắt Kim Quang Thượng Nhân đã biến thành tro bụi trong ngọn lửa.



Mắt thấy Kim Quang đã thành tro bụi, trong lòng Hàn Lập mới thở ra một hơi, đem cánh tay mới vừa bắn ra hỏa cầu rụt trở về.

Có thể dùng "Hỏa đạn thuật" nho nhỏ một đòn đ·ánh c·hết đối phương, cả quá trình trông như đơn giản, nhưng thật ra tốn hao của hắn không ít tâm tư, hơn nữa áp lực tâm lý cũng không nhẹ.

Tuy không phải là lần đầu g·iết người, nhưng đây là lần đầu g·iết một tu tiên giả khác, trong tâm lý hắn có áp lực là điều không thể tránh khỏi.

Không chỉ thế, cũng mượn nhờ có Lạc sư huynh lược trận giúp hắn, sự chú ý của Kim Quang đã bị “Cực Phẩm Pháp Khí” hấp dẫn do đấy mà không đề phòng hắn.

Đám người Cổ Thiên Long và Vương Tuyệt Sở đối với sự việc phát sinh vừa rồi, thấy rất rõ ràng, nhưng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, một chút cũng không hiểu.

Vừa ban nãy còn ôm quyền chào nhau, một hồi thì lại chiến đấu một hồi lại dừng, sau đó với màn chốt hạ của Hàn Lập làm cho tâm lý của Dã Lang Bang đám người như rơi vào đáy cốc.

Cổ Thiên Long trong miệng bây giờ, phi thường khổ sở, hơn nữa là khổ sở tận trong tâm phế.

Đây là chuyện gì xảy ra? Tình thế vốn đang rất tốt, ở tại trong đám đệ tử không ra gì của Thất huyền môn lại xuất hiện đột phá, sau đấy lại thêm một kẻ đứng trong đám lâu la của hắn lại đi xuống cùng với người kia đánh hội đồng Kim Quang.

Sau đấy là đòn chốt hạ của tên da đen kia, thiêu c·hết Kim Quang Thượng Nhân.

Mà bên kia Thất Huyền Môn, Vương Tuyệt Sở tự nhiên trong tử đấu lại cảm thụ hoàn toàn trái ngược.

Hắn cầm chắc trường kiếm bên hông, dùng ánh mắt hưng phấn nhìn, đang dùng tư thế rất cuồng nhiệt, nhìn Lạc Vũ và ôm chặt lấy Hàn Lập, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng khôn cùng.

“Coi như cũng xong cái kịch bản mở đầu rồi, tiếp đến là Mặc phủ sự kiện ha ha! Ta rất chờ mong đó!!!”

Lạc Vũ nhìn thấy Kim Quang đã thiêu thành tro, hắn tâm tình cũng có chút biến hóa, tự dưng nghĩ tới chuyện của Mặc phủ.

Đang nhìn xuống tro bụi, Lạc Vũ liền phát hiện ra nhưng đồ vật không bị thiêu cháy, đi tới lại gần cũng đã nhìn rõ mấy thứ đấy là gì.

Không ngoài hắn dự đoán, mấy đồ này chính là đồ giúp Hàn Lập vào tông môn tu tiên, gồm có một tấm Thăng Tiên Lệnh và một quyển sách.

“Tên này cũng quá nghèo đi, ngay cả túi trữ vật cũng không có!”



Lạc Vũ cầm trong tay mấy đồ này, miệng chê bai nói.

Hàn Lập cũng nhìn mấy đồ vật này trong tay của Lạc Vũ.

“Đỡ lấy, mấy đồ này là chiến lợi phẩm của đệ!”

Lạc Vũ không thèm nhìn tấm Thăng Tiên Lệnh này, mà ném cho Hàn Lập hai món đồ.

Hàn Lập, cũng không khách khí mà cầm lấy, quan sát chỉ thấy lệnh bài là một khối đen nhánh hình tam giác, một mặt có hai chữ cổ "Thăng tiên" mặt khác có một chữ "Lệnh" bằng bạc, cả khối lệnh bài thoạt nhìn không giống kim loại, đến khi cầm lên lại thấy khá nặng, cũng không biết để làm cái gì.

Nếu sau này, Hàn Lập biết được cơ duyên bậc này mà Lạc sư huynh cũng cho hắn, chắc hắn sẽ khóc ròng ròng ôm lấy chân Lạc Vũ mà cảm ơn mất.

Về phần quyển sách kia, Hàn Lập vốn tưởng rằng có thể còn lại dưới "Hỏa đạn thuật" khẳng định cũng không phải là vật tầm thường.

Ai ngờ sau khi lật vài tờ mới phát hiện, sách này là một quyển tộc phổ, ghi tên họ người trong tộc, cũng không biết có quan hệ gì với Kim Quang, lại đem bên người như vậy.

"Kim Quang này tự xưng là người của Diệp gia, lại đem theo một quyển Tần thị tộc phổ, chẳng lẽ là con tư sinh của Diệp gia sao?"

Hàn Lập sau khi thất vọng, có chút ác ý mà suy đoán như vậy.

Mắt thấy đã giải quyết xong tên Kim Quang, Lạc Vũ đi lòng vòng vài cái, nhìn về trận địa của Cổ Thiên Long lúc này đang kiêng kị nhìn hắn.

“Những tên không phải cao tầng của Dã Lang Bang thì có thể cút đi, còn vẫn ngoan cố ở lại thì đừng trách bổn tọa vô tình!”

Thanh âm lạnh lùng của Lạc Vũ vang lên, hôm nay cũng là thời điểm thích hợp tiêu diệt Dã Lang Bang này, hắn đã phải nhịn để tới thời khắc này diệt sát lũ ô hợp.

Cổ Thiên Long sắc mặt âm trầm, hắn hiểu được ý trong lời nói của Lạc Vũ, vị tiên sư này không có ý định bỏ qua cho đám cao tầng Dã Lang Bang và đặc biệt là hắn.



“Ha ha… tiên sư thì sao, ngươi cũng chỉ là mạnh hơn bọn ta mà thôi! Chúng huynh đệ đâu mau dùng nỏ lửa b·ắn c·hết hắn!”

Cổ Thiên Long điên cuồng ra lệnh, hắn muốn liều một phen, còn đám cao tầng cũng biết bọn hắn cũng không thoát được.

Vì thế mà nét mặt người nào người ấy, đều hiện lên vẻ điên cuồng không s·ợ c·hết.

Còn Cổ Thiên Long bá khí phất phất tay, tiếp đó đám hồng y thiết vệ, cùng với khác một chút tinh anh bang chúng, liền cầm lấy quân dụng Liên Châu Nỏ, hướng về phía Lạc Vũ điên cuồng bắn quét.

Lập tức phô thiên cái địa hỏa tiễn như mưa rào hướng về Lạc Vũ đánh tới, cái này khiến một bên quan chiến Hàn Lập, không khỏi hướng về phía Lạc Vũ hô to lên.

“Lạc sư huynh, chạy mau!”

“Hàn Lập nhanh mau đưa mọi người lui về sau! Đám tôm tép này để ta!”

Lạc Vũ vẻ mặt khinh thường mấy đám hỏa tiễn này, nếu nhưng hắn chỉ là cao thủ võ công thì hắn sẽ tránh đi mũi nhọn mà không dám trực tiếp giao phong.

Nhưng ai bảo hắn là tu tiên giả đâu, với lại trong tay hắn có Cực Phẩm Pháp Khí nữa chứ, mấy thứ này chỉ như muỗi đốt inox mà thôi.

Hắn liền thi triển “Ngự Phong Quyết” kết hợp với “Ảo Ảnh Kiếm” tốc độ đạt tới cực hạn trong mắt người thường, Lạc Vũ vỗ nhẹ vào túi trữ vật Băng Diễm Ly Kiếm liền hiện ra trên tay hắn.

Chỉ thấy, Lạc Vũ sử xuất ra võ học mà hắn tự sáng tạo “Ảo Ảnh Kiếm” kết hợp băng hỏa chi lực trong thanh kiếm chém lên bầu trời, cấp tốc đánh bay các mũi tên.

“Hàn Lập, sử dụng Hỏa Đạn Thuật cùng với sư huynh diệt sát bọn này!”

“Tốt!”

Hàn Lập cũng đã ăn mấy viên đan dược khôi phục pháp lực, sau đấy hắn liền lao lên thi triển ra “Hỏa Đạn Thuật” đánh về phía đám người Dã Lang Bang.

Cổ Thiên Long sắc mặt xanh mét, vừa định phân phó kẻ dưới tay cẩn thận một chút, Lạc Vũ đã đột nhiên xuất hiện cách bọn họ chừng vài chục bước.

“Cổ Thiên Long, ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi!”

Lạc Vũ lao tới, vung kiếm lên băng hỏa chi lực bắn thẳng vào người Cổ Thiên Long, chợt hắn lại nói ra câu mà phản diện hay nói.

....

P/s: Chương hơi ngắn mong các đạo hữu thông cảm, tuần này tác hơi bận nên không thể tập trung viết nhiều được, sang tuần sau tác sẽ đăng lại như cũ 1 ngày 2 chương.