Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phàm Nhân Ta Muốn Tu Tiên

Chương 19: Kịch liệt chiếu đấu, chém giết




Chương 19: Kịch liệt chiếu đấu, chém giết

Đúng như lời của các cụ nói “điếc không sợ súng” người không biết gì, thường rất bình tĩnh và tự tin. Tâm trạng của Lạc Vũ cũng là vậy,

Về phần bốn người Cố Trường Thanh đôi khi thỉnh thoảng liếc qua hắn.

Nhìn vẻ mặt thong dong, tự tại đôi khi lại dùng ra “Hỏa đạn thuật” đánh g·iết vài con Ngân Sí Nghĩ làm cho bốn người Cố Trường Thanh suy nghĩ Lạc Vũ rất có thể còn át chủ bài để đối phó với Ngân Sí Nghĩ Hậu.

Vì thế mà tâm tình của đám người Cố Trường Thanh cũng bị ảnh hưởng theo, bớt khẩn trương hơn.

Nếu như bốn người Cố Trường Thanh, thi triển “Thiên Nhãn Thuật” thì sẽ biết tu vi của Lạc Vũ còn thấp hơn cả bọn hắn.

Nhưng lúc này, đang tình trạng khẩn cấp do đấy mà cả bốn đều không ai thi triển pháp thuật đó.

Hơn hết bởi vì có sự xuất hiện thần bí của Đồ Án ngũ hành, nằm trong đan điền của Lạc Vũ khiến hắn có Pháp Lực ngang với Luyện Khí tầng Mười.

Do đó khi cảm nhận được pháp lực ba động của Lạc Vũ, thì bốn người kia cũng cho rằng hắn tu vi cũng là tầng mười.

Vì thế, mà cả đám liền thầm hô mọi chuyện sẽ ổn thỏa mà thôi.

Cứ thế mà hiểu lầm tai hại lại xảy ra, Lạc Vũ thì cho rằng bầy Ngân Sí Nghĩ này cũng là yêu thú bình thường bốn người kia có thể đối phó.

Còn về bốn người Cố Trường Thanh, lại nghĩ Lạc Vũ có con át chủ bài chưa lật. Rất có thể giúp cả đám thoát khỏi nơi này an toàn.

Ầm~

Lại một con Ngân Sí Nghĩ bị tiểu hỏa cầu của Lạc Vũ đ·ánh c·hết, nhưng số lượng của nó không giảm mà lại tăng.

Đám người thấy thế, cũng hiểu biết khó mà lao lên, lúc này tế ra phòng ngự pháp khí cùng phù lục, hướng ngược lại vào sào huyệt chỗ sâu g·iết tới.

Ngân Sí Nghĩ Hậu rất rõ ràng đã phát hiện ý đồ của đám người Lạc Vũ, vì thế mà Ngân Sí Nghĩ công kích bắt đầu trở nên càng thêm mãnh liệt, trong đó hàng loạt nhất cấp trung giai răng nanh Ngân Sí Nghĩ cũng bắt đầu gia tăng.

Yên Gia Hồng và Cố Trường Thanh không ngừng sử dụng những phù lục còn sót lại, như “Kim Thuẫn Phù” gia tăng phòng ngự cho “Mộc Thuẫn Thuật” của Thanh Vân Tử và Trường Linh Sơn.

“Hắc Liệt Đao” để làm chủ công, do đó mà một con đường máu dẫn thẳng vào sào huyệt của Ngân Sí Nghĩ được mở ra.

“Ngân Sí Nhĩ Hậu đã ngay ở phía trước, các vị đạo hữu cố gắng lên cùng ta sát tiến vào”

Yên Gia Hồng gầm thét, cổ vũ sĩ khí của đám người, hắn lại thi triển một pháp thuật “Hỏa dẫn thuật” bắn về hướng của Ngân Sí Nhĩ hộ vệ.

Thấy Yên Gia Hồng cầm đầu tiến thẳng vào sào huyệt, thì cả ba người Cố Trường Thanh, Thanh Vân Tử, Trường Linh Sơn cũng lấy ra phù lục và pháp khí thi triển các pháp thuật sơ cấp tới trung cấp.



Theo sau là Lạc Vũ, hướng thẳng về Ngân Sí Nhĩ sào huyệt vọt vào.

Mọi người ở đây vọt tới sào huyệt lối vào thời điểm, một làn sương khói màu xanh nâu đậm từ trong hang mà thoát ra, đám người trong nháy mắt có chút hoa mắt váng đầu!

“Không tốt, là Ngân Sí Nghĩ Hậu sương độc, nhanh ngừng thở, ăn vào giải độc đan dược!”

Cổ Trường Sơn lớn tiếng lớn, sau đấy bốn người đều lấy từ trong túi trữ vật ra giải độc đan rồi bỏ vào miệng.

Lạc Vũ lúc này choáng váng, hắn làm gì có giải độc đan đâu mà ăn, đúng lúc Cố Trường Thanh quay đầu lại mắt thấy Lạc Vũ không hề lấy ra viên giải độc đan ăn.

“Vũ đạo hữu, tu vi cũng thật cao thâm ngay cả độc của Ngân Sí Nhĩ Hậu mà cũng không sợ Cố mỗ bội phục!”

Hắn liền thán phục với Lạc Vũ.

“Tiếp đến, mọi chuyện sau này đều nhờ vào đạo hữu, thoát ra được hay không đều nằm trong tay đạo hữu đó!”

Một câu nói không đầu không đuôi, làm cho Lạc Vũ hoài nghi nhân sinh, cái gì mà nhờ hắn, mà ngươi khen ta là cái quỷ gì.

Ngươi không thấy ta sắp c·hết rồi hay sao???

Nhưng trong giờ khắc này, trong đan điền hắn Đồ Án “Ngũ Hành Tụ Linh Trận” bỗng khởi động.

Cấp tốc tự hành hút linh khí bốn phương vào cơ thể của Lạc Vũ, sau đấy dùng Pháp Lực để chống lại khói độc.

Bỗng chốc, Lạc Vũ cũng không hoa mắt chóng mặt nữa rồi, thế là Lạc Vũ lại thi triển “Hoả đạn thuật” đánh g·iết thêm Ngân Sí Nghĩ.

Yên Gia Hồng thấy mọi người đã phục dụng giải độc đan thì liền thi triển ra một loại pháp thuật hệ hỏa khác là “Liệu Hỏa Nguyên” thiêu đốt đi làn sương khói độc này.

Hắn cũng tin tưởng Lạc Vũ sẽ làm nhân tố quyết định, xem bọn hắn có an toàn rời đi không.

Đúng lúc này, thần chí thanh tỉnh Lạc Vũ thầm kinh hãi phát hiện một con nhất cấp thượng giai hộ vệ Ngân Sí Nghĩ, đang vụng trộm tiềm ẩn đến Cố Trường Thanh sau lưng, dùng răng nanh sắc bén gai nhọn muốn nhất kích xuyên qua Cố Trường Thanh hậu tâm.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lạc Vũ không kịp tinh tế suy nghĩ, liền kết hợp “Ngự Phong Quyết” cùng với “Ảo Ảnh Kiếm” thi triển đến cực hạn, trong nháy mắt xuất hiện tại trước người Cố Trường Sơn hơn phân nửa trượng vị trí.

Lạc Vũ liền đẩy ngã Cố Trường Thanh ra xa, trong ánh mắt kinh dị của Cố Trường Thanh hắn bị Lạc Vũ bỗng dưng đẩy ngã một cái.

Làm cho hắn đụng trúng vào vách tường, còn Ngân Sí Nghĩ thì vồ hụt một cái.

Đúng lúc này, sau lưng của Thanh Vân Tử thì lại không được may mắn đến vậy, hắn đã bị một con Ngân Sí Nghĩ hộ vệ và Ngân Sí Nghĩ lính ẩn nấp trong sương mù tập kích phía sau.



Hai chiếc răng nanh của hai con Ngân Sí Nghĩ khác nhau đâm thủng sau lưng của Thanh Vân Tử.

Tiếp đến là Trường Sơn Linh và Yên Gia Hồng, đều cũng bị tập kích sau lưng, nhưng may mắn Yên Gia Hồng đã né tránh được nhưng cánh tay trái của hắn thì lại không may mắn đến vậy.

Còn Trường Sơn Linh do tuổi già vì thế mà tốc độ phản ứng cũng kém đi mà đã bị Ngân Sí Nghĩ đâm trúng hậu tâm, giống với Thanh Vân Tử.

“Khục…”

Lạc Vũ, lúc này không quay đầu lại cũng biết ba trong năm người đều bị trọng thương không nhẹ, trong lòng hắn hiện giờ rất hoảng không nghĩ tới bốn người này lại yếu gà thế.

“Khục, Vũ đạo hữu còn không mau tung ra áp chủ bài, nếu không chúng ta c·hết cả lũ đấy!”

Yên Gia Hồng, nhanh chóng ăn vào mấy viên đan dược cầm máu, nhìn về phía Lạc Vũ gằn giọng nói.

“Hả, át chủ bài?” Lạc Vũ có chút nghi hoặc, át chủ bài gì.

Cố Trường Thanh cũng đã nhanh chóng chém g·iết Ngân Sí Nghĩ hộ vệ, liền lui lại với đám người.

Hắn trong mắt cảm kích Lạc Vũ không thôi, nếu không có Lạc Vũ chỉ sợ hắn cũng sẽ giống như Thanh Vân đạo hữu.

“Đúng vậy, Vũ đạo hữu mau dùng ra con át chủ bài đi a!”

Cổ Trường Thanh cảm kích thì cảm kích, mà trong tình huống này cũng chỉ có thể cấp tốc thúc dục Lạc Vũ.

Yên Gia Hồng cùng lúc cứu ra được Thanh Vân Tử và Trường Sơn Linh cả đám tụ lại một chỗ, nhìn xem Thanh Vân Tử đang hấp hối, Trường Sơn Linh thì không khá khẩm hơn là bao.

Chỉ còn mỗi Cố Trường Thanh, Lạc Vũ và mất một cánh tay Yên Gia Hồng là còn sức để chiến đấu.

Lạc Vũ bị thúc dục như vậy, hắn tâm tình cũng có chút loạn a! Phải biết hắn cũng mới tu tiên ngay cả pháp thuật đều còn biết nửa vời huống chi là có át chủ bài.

“Các vị nhìn ta xem, có giống người có át chủ bài không!” Lạc Vũ chỉ đắng chát nói.

"Hả???"

Cổ Trường Thanh và Yên Gia Hồng vẻ mặt ngẩn ra tâm tình hết sức là vi diệu, xem ra lần này bọn họ đánh cược nhầm người rồi a, để ý thì từ nãy tới giờ bọn hắn cũng chỉ thấy được Lạc Vũ dùng mỗi một loại pháp thuật là “Hỏa đạn thuật”.

“Có lẽ con đường tu chân của ta cũng dừng lại ở đây a…khục khục!”

Thanh Vân Tử hấp hối nói.



“Đúng vậy Thanh Vân đạo huynh, ngươi không đi cô đơn đâu!”

Trường Linh Sơn đắng chát mở miệng phụ hoạ.

Lạc Vũ nghe được những lời này, trong lòng có ngũ vị tạp trần nếu như có cơ hội hắn nhất định sẽ đi cùng nhân vật chính Hàn Lập quyết không rời xa hắn, như thế mới an toàn.

Trong năm người, thì Thanh Vân Tử và Trường Linh Sơn là bạn chí cốt cùng nhau tu tiên đạp đại đạo, nay lại cùng nhau mà táng thân ở đây. Làm cho người tiếc hận không thôi!!!

Còn đối với Cổ Trường Sơn và Yên Gia Hồng coi như vừa là bạn lại vừa là đối địch, nhưng tới bước đường cùng này hai người lại hết sức ăn ý nhìn nhau.

Lạc Vũ cũng không thể ngồi chờ c·hết ở đây được, hắn liền nhìn trước, đã thấy được ngay tại phía trước là con đường tới hang của Ngân Sí Nghĩ Hậu rồi.

Lẽ đó, hắn cắn răng nói: “ Các vị tin tưởng ta không?”

“Tới bước đường cùng này, đạo hữu nói ra câu này cũng quá thừa thãi a!”

Cố Trường Thanh trầm giọng nói.

“Cố đạo hữu và Yên đạo hữu hai ngươi, cố chống đỡ giúp ta mở con đường máu ngay phía trước đã là hang của Ngân Sí Hậu rồi!”

“Tới đó ta có mười phần nắm chắt g·iết được nó, vị nào có kiếm cho ta mượn!”

Nghe được Lạc Vũ hùng hồn nói như vậy, Cổ Trường Thanh liếc nhìn Yên Gia Hồng, Yên Gia Hồng nhìn lại hắn rồi gật đầu.

Còn Thanh Vân Tử cố gượng nói: “Vũ đạo hữu, tiếp kiếm!”

Hắn run rẩy lấy từ túi trữ vật ra một thanh trường kiếm.

Lạc Vũ liền nhanh tay bắt lấy, đây không phải là thời gian để chần chờ do đó mà mọi chuyện phải hết sức nhanh chóng.

Cầm trong tay trường kiếm Lạc Vũ liền thi triển “Ảo Ảnh Kiếm” cấp tốc diệt sát những con Ngân Sí Nghĩ muốn tới gần.

Còn về Cố Trường Thanh và Yên Gia Hồng chống đỡ lấy những cuộc t·ấn c·ông của Ngân Sí Nghĩ.

Lạc Vũ thấy đã có cơ hội gào lớn nói: “Giết!”

...

P/s: Do tác bị nhầm giữa kiến chúa là hoàng, mà trong đàn kiến chỉ có con cái là chúa mà gọi là Hậu. vì thế mà tác sẽ đổi lại thành hậu,

và cũng có một số lỗi tên nhân vật tác sẽ sửa lại.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.