Nữ Hầu Của Hoàng Đế

Chương 2




Thái hậu là người phụ nữ có gương mặt phúc hậu, vừa nhìn thấy Ninh công chúa ánh mắt chứa biết bao nhiêu phần cưng chiều, người cho hai người bọn cô đứng sang một bên, cho mama bên cạnh đi gọi Tuyết Phi đến, bản thân thì vỗ về cô công chúa nhỏ đang khóc nhè! Chưa đầy 10 phút đã thấy một bóng hồng lả lướt đi tới, nhúng người chào thái hậu, Tiểu Tiểu vừa nhìn đến nàng ta không chớp cả mắt! Lần này cô xuyên đến đây vào cơ thể trùng với tên của cô là Tiểu Tiểu, rồi cứ như là lạc vào một triều đại đầy mỹ nhân, người hầu kẻ hạ cũng xinh đẹp huống hồ gì chủ nhân của bọn họ.

Tuyết phi vừa đến cũng nghiêng người thi lễ với thái hậu, giọng nhẹ nhàng nghe mà mát ruột:

- Thái hậu triệu thần thiếp đến không biết có gì dạy bảo?

Thái hậu cười hiền, vừa vỗ về Thái Ninh công chúa vừa nói:

- Tuyết Phi quản giáo nô tì như thế nào mà lại để chúng không biết phép tắc lại dám ra tay với người của Thái Ninh công chúa!

Lời nói nhẹ như gió, nhưng sức nặng thì ngàn cân, Tuyết Phi tái mặt vội quì xuống xin thứ tội, và người cần đến đã đến là hoàng thượng, người đi vào dung mạo bất phàm, một trang tuấn kiệt phải công nhận là xuất chúng, đi cạnh là một nhị vị vương cũng không kém phần đẹp trai, Tiểu Tiểu mồm chữ O cứ đứng ngẩn ra mà nhìn, Thanh Thanh đứng cạnh kéo muốn rách áo mà cô vẫn chưa hay cứ dán mắt vào hoàng thượng và nhị vị vương gia. Khi nghe tiếng ho của vị vương gia đi cùng Tiểu Tiểu mới ý thức được là bản thân phải quì xuống, cô chỉ biết khóc ròng không biết có mang ra chém đầu cô không đây! Bọn họ nhìn biểu cảm trên mặt của cô mà cố nhịn cười, y bước đến đỡ tay Tuyết Phi đứng dậy, cho người mang ghế đến cho nàng người, từ lúc thấy hoàng thượng xuất hiện, thân hình Tuyết phi cứ như cành liễu trước gió, mong manh yếu đuối cần người che chở, ánh mắt rưng rưng ngã vào lòng hoàng thượng, một màn này làm Thái Ninh không chịu nổi, cô lên tiếng:

- Hoàng huynh quản ái phi của huynh cho tốt vào!

Hoàng thượng ý cười trong mắt, nhìn Thái Ninh, vô tình ánh mắt chạm đến Tiểu Tiểu đang mặt nhăn mày nhó vì bắt quỳ hơi lâu. Lúc nãy đang bàn quốc sự với nhị đệ cùng tam đệ thì nghe tin báo từ Tuyết Phi, cũng đang muốn ra ngoài thư giãn nên cùng hai đệ sang cung thái hậu một chuyến nhưng không ngờ lại được xem trò vui, hôm nay nhìn nô tì bên người của Thái Ninh có gì đó rất lạ, làm cho y cứ muốn dời mắt để nhìn cô lâu thêm một chút. Thái giám bên cạnh, thấy hoàng thượng gật đầu, y mới dám cắt giọng the thé:

- Bình thân!....

Tiểu Tiểu được Thanh Thanh đỡ đứng lên, nhìn một màn chặt vặt này, hoàng thượng bước đến bên thái hậu rồi từ từ lên tiếng:

- Mẫu hậu, thần nhi lại để người bận lòng, Thái Ninh muội không nên đến phiền mẫu hậu! Có gì thì đến tìm huynh, không được phiền mẫu hậu nghĩ ngơi! Chuyện hôm nay, không cần biết ai đúng ai sai, ta không muốn có lần thứ hai! Người đâu, đưa Tuyết Phi về cung nghĩ ngơi!



Mấy cung nữ đi vào dìu Tuyết Phi đang tiếc nuối nhìn hoàng thượng, lúc này nhị vương gia mới lên tiếng giải tỏa không khí bớt ngột ngạt:

- Thái Ninh muội dạo này cũng nghịch lắm toàn bày mấy trò khỉ để chọc phá ái phi của hoàng huynh! ha...ha...ha...

Tam vương gia Bắc Viễn cũng cười không ngậm được miệng, không khí trở nên thoải mái lại, Thái Ninh giọng nũng nịu nói:

- Toàn mấy huynh ăn hiếp muội á! Mẫu hậu, người làm chủ cho Ninh nhi.

- Được rồi, được rồi.... hiếm khi đông đủ như vậy, Phùng ma ma cho người dọn điểm tâm lên để hoàng thượng cùng các vương gia và công chúa ở lại cùng ta thưởng thức!

Tiểu Tiểu và Thanh Thanh cũng được lui ra phía ngoài, nhìn mấy người bọn họ ngồi nói chuyện huyên tha huyên thuyên cười nói vui vẻ, đúng y như kiểu cô hay được xem trên ti vi, một bàn thức ăn đủ loại bánh, trái cây rất bắt mắt, cung nữ như bọn cô chỉ được đứng nhìn từ xa, dù sao cũng mới được làm người hầu công chúa, Tiểu Tiểu có phần không quen, vừa mỏi chân, vừa đói, vừa khát, cô quay sang nói nhỏ với Thanh Thanh:

- Thanh Thanh, tôi vừa mỏi chân vừa đói, khi nào mình mới được trở về cung, hay tôi đi về trước, lát cô và công chúa về sau?

Vừa nghe cô nói xong, mặt Thanh Thanh nhất thời đông cứng lại, cứ như cô vừa nghe chuyện gì đó ngoài sức tưởng tượng của cô ấy, bên trong đám người hoàng thượng và vương gia xém tý sặc nước trà mà chết vì cười, bọn họ võ công thâm hậu nên chuyện rù rì của hai cô làm sao qua được tai của họ, hoàng thượng và hai vị vương gia càng có hứng thú với cung nữ của công chúa, còn Thanh Thanh chỉ biết cười khổ đáp rằng:

- Sao hôm nay cô lại đói sớm như vậy? Nói nhỏ nhỏ thôi, để bên trong nghe được là bị phạt chết! Ráng tý nữa chúng ta về rồi, công chúa ăn xong rồi kìa!

Thanh Thanh vừa nói vừa chỉ về hướng công chúa đứng lên thi lễ ra về.