Chương 414: Cắn chặt không bỏ (2)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đúng vào lúc này, trong không trung lại có lực lượng kinh khủng gào thét mà đến, lục hỏa tựa như một cái bàn tay to lớn từ bên ngoài kiếp vân đánh vào bên trong, mỗi nơi đi qua đều nhấc lên cuồn cuộn đại phong, hướng về phía La Duệ Quân oanh sát mà tới.
La Duệ Quân chỉ là nâng lên trường thương đánh về phía trước, liền mang lục hỏa sinh sinh mẫn diệt, lộ ra một đôi con ngươi tràn đầy xích hồng nhìn về phía hắn.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng của La Duệ Quân nhếch lên một vệt nụ cười, cũng không thèm để ý tới, thân hình lơ lửng tại giữa không trung, chờ đợi thiên kiếp rơi xuống.
Khuôn mặt của lão giả âm trầm vô cùng, nhìn thấy cảnh này, tên Linh tộc béo ú liền mở miệng cười nói: “Ta nói lão huynh đệ, ngươi từ khoảng cách xa như vậy muốn ngăn hắn là không thể nào, ở bên ngoài ngăn hắn không được, tiến vào cũng không xong, không bằng lại tìm một nơi cẩn thận quan sát, như thế nào?”
Lão già nghe vậy cũng đành hừ lạnh một tiếng, đối với bốn tên này quả thực là không có một chút hảo cảm nào, nhưng lão cũng không còn cách nào khác, đành tiến về ngọn núi gần đó, bắt đầu ngồi xếp bằng, khôi phục tiêu hao.
Ầm ầm!
Lôi vân vũ động ở phía trên, kéo theo đại phong từ phương xa mạnh mẽ thổi tới, nhấc lên trận trận phong bạo, cuốn lấy rất nhiều bụi mù xông lên phía trên, hóa thành từng cái vòng xoáy, rất là kinh khủng.
Lôi quang chớp động không ngừng, khí tức kinh khủng càng là càn quét bốn phương tám hướng, khiến cho rất nhiều võ giả của Linh tộc đều toàn thân run rẩy, nhao nhao thoát ly nơi đây.
Nhất Minh từ phương xa bay tới nhìn thấy lôi vân vũ động, cũng không thèm đối với lôi kiếp ở phía trên sinh ra nửa điểm e ngại.
Dù sao thì lôi kiếp này đối với hắn cũng không có ý kiến gì, từ khi lão già kia thoát ly phạm vi, cường độ thiên kiếp cũng đã trở về với bộ dáng ban đầu.
Điều hắn quan tâm lúc này, chính là một đám Linh tộc tựa như ong vỡ tổ ở bên dưới.
Đám này vốn là đi theo bốn tên Linh tộc kia chạy tới, bây giờ còn chưa kịp thoát ly phạm vi của lôi kiếp bên trên, nhao nhao tản ra tứ phương, bắt đầu chạy trốn.
Sơ sơ nhìn lại, đám này không có một ngàn cũng có tám trăm, đối với Nhất Minh mà nói, đây chính là chuyện tốt a!
Thế là hắn cũng không có chần chờ quá lâu, thân hình liền hướng về một tên Linh tộc trong đó phóng tới, một quyền hung hăng nện xuống.
Một tiếng oanh động truyền ra, một đám Linh tộc võ giả nhao nhao đưa mắt nhìn lại.
Nhìn thấy một tên đồng bạn trong chớp mắt bị oanh thành bánh thịt, sắc mặt của cả đám bỗng dưng trắng bệch, cơ bắp của toàn thân dường như căng cứng, trong bất chợt liền không cách nào di động.
Nhưng cũng có những Linh tộc khác làm ra phản ứng, cấp tốc rời khỏi nơi đây.
Nhất Minh cũng không có dừng lại, sau khi oanh c·hết một tên về sau, bàn tay hướng về thân thể của hắn trảo một cái, một đạo huyết tiễn nhanh chóng hình thành, hướng về những tên khác phóng đi, bản thân liền hướng về nơi tụ tập nhiều nhất phóng tới.
Nhất thời, tiếng la hét vang vọng tứ phương, đồng thời huyết tiễn cũng càng lúc càng nhiều, ba đạo, mười đạo, hai mươi đạo,... từng đạo huyết tiễn theo khống chế của hắn liên tục hướng về mi tâm của những tên Linh tộc khác gào thét mà đi, trong nháy mắt liền xuyên qua, thân thể ầm vang ngã xuống.
Nhất Minh lơ lửng ở trên cao, bản thân cũng không cần xuất thủ, cứ thế mà dẫn động từng đoàn huyết tiễn tựa như vạn tiễn xuyên tâm, hướng về các nơi phóng đi.
Thời gian không có qua bao lâu, huyết tiễn càng lúc càng tăng tới số lượng cực kỳ khủng bố, nhưng đồng thời cũng có không ít Linh tộc chạy khỏi nơi đây, hắn cũng không có đuổi tận g·iết tuyệt, bản thân liền tụ tập huyết tiễn xoay vòng quanh thân.
La Duệ Quân đứng ở cách đó không xa nhìn qua, thiếu niên kia bây giờ tựa như một tôn ma thần bước xuống nhân gian, toàn bộ huyết tiễn quanh tỏa ra sinh cơ rất là nồng đậm, mỗi một đạo đều là đại diện cho một tên Linh tộc không sai biệt lắm.
Nhất Minh cảm nhận được từng đạo huyết tiễn tựa như phát ra lời kêu gọi nào đó, thế là bàn tay chậm rãi huy động, từng đạo huyết tiễn liền bắt đầu tụ họp trở lại, hóa thành từng khối huyết cầu lơ lửng quanh thân.
Nhìn thấy từng khối huyết cầu này, Nhất Minh liền có một loại xúc động muốn toàn bộ mang đi luyện hóa, nhưng cũng vào lúc này, hắn dường như cảm giác được cái gì, ánh mắt nhìn lên “con mắt” ở phía trên, lông mày khẽ nhíu.
“Chẳng lẽ là ta cảm giác sai sao?” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.
Vừa rồi hắn lại cảm giác được có ai đó đang nhìn lấy chính mình, loại cảm giác này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, nhưng cũng không hề thoát khỏi cảm giác của hắn, thân thể truyền tới một loại cảm giác rất là kỳ lạ, điều này khiến hắn không thể không lưu tâm một chút.
Thu hồi ánh mắt, thân hình chậm rãi rơi xuống khu rừng bên dưới, theo tâm niệm vừa động, từng khối huyết cầu chậm rãi được bản thân mang đi luyện hóa, đương nhiên là hắn cũng làm ra tương ứng chuẩn bị, chỉ cần tâm trí có một tia bất ổn, hắn sẽ mang đầu lưỡi cắn nát ngay lập tức.
Thiên lôi nổ vang long trời, hắc vân càng lúc càng trở nên nồng đậm, một loại chí cực khí tức vẫn đang tích tụ trong đó, dần dần tích lũy tới một cái tình trạng vô cùng khủng bố.
Sắc mặt của La Duệ Quân không khỏi ngưng trọng, uy áp rơi vào trên người của hắn rõ ràng đã thăng đến một cái cấp độ, thân thể đã hoàn toàn đạt tới cực hạn khiến hắn không thể không mang lực lượng bộc phát ra ngoài.
Chiếu theo tình huống này mà nói, một khi lôi kiếp rơi xuống, chính mình e rằng phải coi như xong.
Đúng vào lúc này, “con mắt” ở phía trên bỗng dưng khẽ động, một tia chớp bỗng dưng xoẹt qua, đồng thời chính là một t·iếng n·ổ long trời ầm vang bạo phát, lôi quang vũ động, ánh chiếu thương khung.
Một phiến khu vực tràn đầy tăm tối giờ khắc này cũng đã trở nên sáng tỏa, một ánh lam quang rực rỡ trên cao, kèm theo ở bên trong chính là từng đầu lôi điện vô cùng khủng bố.
La Duệ Quân nắm chặt trường thương trong tay, ánh mắt nhìn về một đám Linh tộc bên kia, nảy giờ bọn hắn cũng không hề rời đi, nghĩ nghĩ một chút, bản thân không hề giữ lại một chút nào, hướng về phía một đám Linh tộc kia phóng tới.
Ầm ầm!
Thiên lôi nổ tung trên không, một ánh bạch quang nhanh chóng từ giữa trung tâm lôi vân hướng ra phía ngoài, gào thét mà đi.
Nhìn thấy cảnh này, bốn tên Linh tộc cùng với lão già cũng phải trợn to hai mắt, thân hình cấp tốc đứng lên, sắc mặt càng là đen thui đến cực điểm, bọn hắn liền đồng thanh quát chói tai một tiếng.
“Sâu kiến, ngươi đây là điên rồi!”
Sắc mặt của Lão già đồng dạng cũng là hoảng hốt, nếu hắn làm như vậy, cường độ của thiên kiếp phải tăng lên thêm một cái cấp độ, đến khi đó, ngay cả bọn hắn đồng dạng cũng là c·hết không có chỗ chôn.
Tên sâu kiến này, đây là muốn cùng với bọn hắn đồng quy vu tận đi?
Không đợi năm tên Linh tộc làm ra phản ứng, lôi kiếp ở phía trên dường như đã ngưng tụ hoàn tất, chuẩn bị rơi xuống.
Bốn tên Linh tộc không một chút nghĩ ngợi nào, đồng thời hướng về phía sau, nhanh chóng chạy trốn, ngay cả lão già kia cũng không hề ngoại lệ.
Đương nhiên rồi, chính hắn cũng có khả năng vẫn lạc ở trong thiên kiếp này chứ chẳng chơi.
Một mạng đổi một mạng, đây chỉ có những tên điên mới làm ra đấu pháp như thế này.
Giờ khắc này, lão già kia cuối cùng cũng cảm nhận được thế nào là sợ hãi, mắt thấy tên điên kia không ngừng hướng về phía bản thân vọt tới, hắn cũng đồng dạng điên cuồng triệt thoái về phía sau.
Tên điên!
Đây chính là tên điên!
Nhớ lại trước kia, chính mình cũng không hề đối với tên này làm ra cái gì a, liền xem như đối phương muốn tìm đường c·hết, cũng không nên gặm cắn cái mông mình không bỏ đi?
Có thể tu luyện tới giờ này khắc này, bất kể là tên Chân Nguyên cảnh nào cũng đã trả giá rất nhiều, bây giờ gặp phải tên điên hướng về phía mình cắn chặt không bỏ, nếu là một khi bị cắn trúng, chính mình coi như chơi xong.
Kể từ đó, tại trong cấm khu liền diễn ra một màn vô cùng kỳ dị, La Duệ Quân đỉnh lấy lôi kiếp hướng về phía lão già cắn tới, lão già thì xách lên cái mông điên cuồng bỏ chạy, một bộ rất là kinh hoảng dáng vẻ.
Cảnh tượng như vậy để cho cả đám Linh tộc đều nhao nhao thất kinh!
Mà theo lão giả gào thét bay tới, cả đám Linh tộc đều lộ ra thần sắc kinh hãi, nhao nhao lui tán, nhìn thấy lão già này tựa hồ như lâm đại địch bộ dáng, không dám tới gần.
Ngay cả tên Linh tộc béo ú cũng đồng dạng không dám tới gần, thân thể mập mạp cùng với chiếc bụng phệ không ngừng tung bay, hắn nhìn về phía lão già càng phát ra giận dữ, thế là gầm lên một tiếng.
“Lão thất phu, mẹ ngươi còn hướng về phía ta đuổi tới, ta thề không bỏ qua cho ngươi!”
Vừa quát, sắc mặt của hắn càng thêm trắng bệch, bởi vì giờ khắc này, lôi vân đã tiếp cận về phía hắn càng lúc càng gần, “con mắt” ở phía trên dường như híp lại thành một đường, đồng dạng là thiên lôi tung bay ở bên trên, tùy thời đều có thể rơi xuống.
“A a a a! tên chó c·hết nhà ngươi, còn không mau đứng lại giúp ta một cái!” lão già gào lên liên hồi, thân thể dường như đã đạt tới cực hạn, khí tức trên thân càng lúc càng suy yếu, tốc độ cũng vì đó mà trở nên chậm hơn rất nhiều.
“Cứu mẹ ngươi, ngươi chỉ cần không đuổi theo ta, ta nhất định sẽ vì ngươi cúng một con gà k·hỏa t·hân, à không, chính là hai con, không, mười con,... ngay cả lão bà của ngươi ta cũng đồng dạng chăm sóc cẩn thận, ngươi cứ việc yên tâm, không cần đa tạ ta.”
Vừa nói, tên Linh tộc béo ú đồng dạng là thở hồng hộc, bản thân cũng không dám quay đầu trở lại, điên cuồng trốn xa.
La Duệ Quân nhìn thấy cảnh này cũng không có giữ lại, tốc độ nhanh chóng vọt tới, trong nháy mắt liền đã tiếp cận tới gần, một thương vung ra.