Chương 413: Cắn chặt không bỏ (1)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Ánh mắt cấp tốc nhìn lên phía trên thương khung, sau đó liền ngay lập tức nhìn về phía tên sâu kiến trước mắt, lại thấy hắn lần nữa vọt tới, trong mắt của lão tràn đầy hung quang, phảng phất như từng tia mũi nhọn muốn oanh tạc tên sâu kiến trước mắt này vậy.
“Ngươi muốn c·hết, vậy thì ta liền thành toàn cho ngươi!”
Hiện tại lão đã không còn cách nào, bản thân gầm thét một tiếng, hai tay nhanh chóng huy động, một ngụm tinh huyết nhanh chóng trào ra, bao phủ hai tay của lão vào bên trong.
Đồng thời toàn thân liền bộc phát ra năng lượng cực kỳ khủng bố, một vòng lại một vòng hỏa diễm thao thiên che phủ, hóa thành sóng lớn ngập trời hướng về phía Nhất Minh lao đi.
Ầm ầm!!
Lục hỏa lao nhanh.
Một chưởng cứ như vậy mà hung hăng đẩy về phía trước, một quyền của Nhất Minh rơi xuống liền ầm vang phá diệt, ngay cả huyết sắc chiến y trên thân cũng kịch liệt rung động, tiếp theo đó chính là từng tiếng thanh âm thanh thúy vang lên, chiến y đồng dạng phá toái.
Thân thể của hắn nhịn không được bay ngược về phía sau, máu tươi tràn ra nhuộm đỏ thân thể.
Cảm nhận được đau đớn kịch liệt đánh tới, sắc mặt của Nhất Minh càng thêm dữ tợn.
Hắn nhanh chóng lấy tay lau đi máu tươi trên miệng, một thân khí thế lần nữa bộc phát.
Huyết sắc chiến y lại lần nữa hội tụ, nhưng lần này khác biệt, chiến y có vẻ so với trước kia phải ảm đạm hơn rất nhiều, hiển nhiên là tiêu hao không nhẹ.
Dù là như vậy, hắn cũng không có dừng lại quá lâu, thân hình ngay lập tức vọt tới, một bộ muốn cùng lão già này không c·hết không thôi, ngay cả tiểu long màu đỏ cũng lần nữa hiện ra, du tẩu ở phía trên cánh tay của hắn.
Nhìn thấy sắc mặt điên cuồng của tên sâu kiến kia lần nữa vọt tới, để sắc mặt của lão già càng thêm khó xử.
Hao tổn một ngụm tinh huyết mới miễn cưỡng bức tên này ra một khoảng cách, bây giờ còn không chạy thì còn chờ tới khi nào?
Lão nhanh chóng nhìn lên thương khung bên trên, trong mắt càng đối với Lôi Nhãn với phía trên càng thêm e ngại, bản thân ngay lập tức xoay người.
Nhưng cũng vào lúc này, một tiếng oanh động từ bên dưới động quật phóng lên tận trời, một thanh niên với bạch thương sáng tỏa trong tay, từng đoàn bạch quang chói sáng tại giữa không trung, một đôi con ngươi tràn đầy nghiêm nghị, trong miệng càng là quát to một tiếng.
“Muốn chạy?”
Tiếp theo một cái chớp mắt, La Duệ Quân liền cảm nhận được một loại uy áp rơi vào trên người của chính mình, nhưng dù là như vậy, hắn cũng không có thèm quan tâm tới.
Thân hình hóa thành một đạo bạch quang, phóng thẳng về phía trước.
Bạch quang tại giữa đêm tối ánh chiếu thương khung, tốc độ càng là kinh người hướng về phía lão giả cấp tốc vọt tới, trường thương trên tay càng là phát ra ba động cực kỳ mãnh liệt, một loại lực lượng tràn đầy sắc bén phảng phất như vạn tiễn xuyên tâm gào thét mà tới.
Biến cố đột ngột xảy ra, để sắc mặt của Linh tộc lão giả bỗng nhiên biến đổi.
Một thương này ẩn chứa lực lượng mạnh như thế nào, lão lại là quá rõ ràng rồi.
Chớ nói chi là Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, ngay cả bản thân lão ở thời kỳ toàn thịnh cũng khó mà có khả năng ngăn cản, nói chi là bây giờ còn gặp phải áp chế trên người.
Phải biết, La Duệ Quân hiện tại đã bước ra một bước kia, lực lượng đã có thể so với Chân Nguyên cảnh sơ kỳ không sai biệt lắm, nhưng vì bản thân đã bước vào thương đạo, một thương này ẩn chứa lực lượng đã không cách nào coi thường.
Lão nhanh chóng phun ra một ngụm hai ngụm tinh huyết, bản thân liền quát chói tai một tiếng, không có hướng về phía trường thương nghênh tiếp, mà ngay lập tức hướng về phía sau bỏ chạy, tốc độ kinh người.
La Duệ Quân cũng không có từ bỏ, bản thân càng là thúc dục thân pháp, gào thét bay tới, từng đầu thương ảnh tựa như thiên hoa loạn trụy hướng về phía bóng hình của lão giả phóng đi.
Thanh âm “ầm ầm ầm ầm” nổ tung khắp nơi, toàn bộ đều theo sát thân hình của lão, không cho lão già này có cơ hội thở dốc.
Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh cũng không có vội vàng, bản thân liền dừng lại tại chỗ, lại tiếp tục lấy ra linh thạch quăng vào trong miệng, lúc này mới cấp tốc đuổi theo.
Lúc này, thiên kiếp hão đãng.
Lôi vũ ở trên thương khung trùng trùng điệp điệp, khí tức kinh khủng càn quét tứ phương, Nhất Minh tại đuổi theo hai người đồng thời, ánh mắt cũng không hề rời khỏi “con mắt” ở phía trên.
Trong cùng lúc đó, La Duệ Quân cùng với lão già một đuổi một chạy, không biết vô tình hay là cố ý, lão già này thế mà hướng về phía bốn tên Linh tộc phi tốc vọt tới.
Một màn này khiến lông tơ của bốn tên Linh tộc đều nhao nhao dựng đứng, một loại dự cảm quả nhiên không tốt rơi vào trên người của tất cả bọn hắn, sắc mặt càng là nhao nhao đại biến, miệng hô lớn hai chữ “không tốt!”
Chỉ thấy lôi vũ ở phía trên càng lúc càng đậm, ngay cả “con mắt” kia cũng dường như di động một chút, thanh âm “ầm ầm” càng lúc càng phát ra khủng bố, bao trùm toàn bộ một phiến khu vực vào bên trong, hơn nữa phạm vi càng lúc càng gia tăng hơn rất nhiều.
Mây đen ở phía trên dường như có ý thức một dạng, theo thân hình của La Duệ Quân phóng đi ra xa, mây đen ở phía trên đồng dạng cũng là đuổi theo, một màn này khiến cho sắc mặt của lão già càng phát ra kinh hãi!
Phải biết, lão đang rất là cố gắng trốn khỏi phạm vi của kiếp vân, bây giờ bản thân không những không có rời đi, mà càng lúc càng tiến vào trung tâm của kiếp vân, đây là tình huống như thế nào?
Thân hình của lão không ngừng né tránh từng đầu thương ảnh rơi xuống, La Duệ Quân một người một thương cắn chặt không bỏ, điều này khiến nội tâm của lão càng chìm vào đáy cốc.
Thế là lão hướng về phía bốn tên Linh tộc ở ngoài xa quát to một tiếng: “Các ngươi cứu ta a!”
“A! Các ngươi chạy cái chó gì? Còn không mau mau quay lại?” nhìn thấy bốn tên Linh tộc thế mà quay người bỏ chạy, hai mắt của lão dường như muốn rớt ra bên ngoài, một loại cảm giác nguy hiểm từ trong tâm khảm dâng trào lên cao.
Mà bốn tên Linh tộc ở bên ngoài sau khi nghe được tiếng mắng chửi, bản thân không những không có dừng lại, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, trong mấy chốc liền vọt ra khỏi mấy chục trượng xa, thanh âm càng là từ phía sau vang vọng trở lại.
“Lão huynh đệ, chúng ta nhận ra bản thân còn có việc cấp bách trong người, không tiện ở lâu, xin cáo từ trước a, chúc ngươi may mắn!”
Thanh âm vừa dứt, lại có một đầu thương ảnh phá không mà tới, hướng về phía sau lưng của lão già hung hăng rơi xuống.
Cảm nhận được nguy cơ tột đỉnh, lão già không thể không toàn lực đánh trả, nhưng đồng thời cũng khiến bản thân của lão không cách nào thoát khỏi nơi này, sắc mặt càng là khó coi đến cực điểm, trong miệng càng là nhịn không được quát chói tai một tiếng.
“Các ngươi lâm trận bỏ chạy, hơn nữa còn để ta một mình nghênh địch, các ngươi không sợ sau khi các đại nhân biết được chuyện này, bản thân sẽ hướng về các ngươi thanh lý môn hộ hay sao?”
Thanh âm này vừa ra, bốn tên Linh tộc ngay lập tức dừng lại, bản thân đứng ở phía xa quan sát lão già đang cùng thanh niên cầm thương chiến thành một đoàn, máu tươi từ trên người không ngừng phun ra, xem ra là đã đạt tới cực hạn rồi.
Nghĩ nghĩ, bọn hắn cũng không dám lãnh đạm, không thể không nói, lời này của lão giả quả thật có tính uy h·iếp đối với bọn hắn.
Dù sao nơi này cũng là giới vực của địch nhân, chính mình gặp nguy hiểm liền quay người bỏ chạy, chỉ riêng sự tình này cũng đủ để bản thân c·hết không có chỗ chôn.
Thế là bốn người ngay lập tức hợp lực, phối hợp một kích hướng về phía La Duệ Quân đánh tới, một kích mang theo lực lượng của bốn người từ bên ngoài trăm trượng đánh vào bên trong, thành công mang cả hai người ngăn ra một đoạn khoảng cách.
Nhìn thấy cảnh này, lão già liền nắm chặt cơ hội, bản thân liền nhanh chóng thoát đi, rời khỏi phạm vi của kiếp vân.
La Duệ Quân bị một kích từ xa ngăn cản đường đi, không có cách nào mang lão già này cầm xuống, quả thật là có chút đáng tiếc.
Nhưng dù là như vậy hắn cũng không có quan trọng, điều quan trọng bây giờ chính là hoàn thành việc tấn thăng Thiên Đạo Chân Nguyên.
Chỉ cần bản thân có thể vượt qua lôi kiếp, chính mình liền sẽ bước vào Thiên Đạo Chân Nguyên, thực lực càng là thuế biến một mảng lớn.
Đến khi đó, cho dù là năm tên bọn hắn có hợp lực, chính mình cũng có khả năng mang năm tên này đè xuống đất ma sát.
Thậm chí muốn lấy tính mạng của bọn hắn cũng là không thành vấn đề.
Xuất thủ xong, bốn người nhìn lấy lão già từ phương xa bay tới, khóe miệng lộ ra một vệt mỉm cười, nhưng cũng không có nói thêm cái gì.
Nhìn thấy lão già này một bộ te tua không chịu nổi, bạch bào trên thân rách tung tóe khắp nơi, một thân khí tức càng là suy giảm đi rất nhiều, nếu không phải những lời kia đánh động tới bọn hắn, e rằng lão già này đã trở thành một bộ t·hi t·hể.
Đưa mắt nhìn vào kiếp vân bên trong, ai cũng không dám đặt chân đi vào.
Dù sao thì trong phạm vi này đối với bọn hắn chính là cấm địa, một chút xử lý không tốt cũng có khả năng để bản thân c·hết không có chỗ chôn.
La Duệ Quân nhìn lấy “con mắt” ở phía trên lôi kiếp, cũng không thèm để ý tới đám Linh tộc ngoài kia, bàn tay nắm chặt trường thương, ánh mắt nghiêm nghị, một thân khí tức tùy thời đều có thể bộc phát đi ra, lẳng lặng chờ đợi.