Chương 27: Lôi Đài (cầu đề cử, cầu cất giữ)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Trở lại gian trọ sau, Nhất Minh cùng Mộ Dung Thiên cũng đã tách ra, dù sao hai người bọn họ cũng vừa mới kết giao mà thôi.
Mở ra túi trữ vật, bên trong cũng không có gì nhiều, đơn thuần chỉ là một số linh thạch cùng một quyển đao pháp, tính luôn thu hoạch lần này, Nhất Minh chỉ có chín khối linh thạch mà thôi.
Việc cấp bách lúc này chính là tìm cách kiếm thêm linh thạch, nếu không, hắn cũng không biết lấy cái gì để mà tu luyện đây nữa, nghĩ nghĩ, có lẽ sáng mai nên đi đến lôi đài một chuyến.
Dù sao hôm nay đi dạo một vòng liền thấy nơi đó có không ít võ giả tụ tập, nơi nào có người, nơi đó có giang hồ, nơi nào có giang hồ, nơi đó có chỗ tốt!
…
Thiết gia phủ đệ.
Một thanh niên bên trong gian phòng đang cùng một nữ tử đùa vui sảng khoái.
“Trọng ca! bộ người ta không xinh đẹp sao? huynh còn phải đi tìm con hồ ly tinh đó?” một nữ tử toàn thân hồng y, không che giấu được vẻ quyến rũ trên người, khiến thanh niên mê mẩn không thôi.
“Làm sao có người xinh đẹp bằng muội được, không phải ta vẫn yêu thương muội đó sao!” ngón tay của Thiết Trọng chạm nhẹ vào mũi nữ tử mỉm cười nói.
“Thiệt sao? Nếu vậy thì huynh đừng có tìm con hồ ly tinh đó nữa, người ta yêu huynh như vậy không đủ hay sao a!” nữ tử trong giọng có chút ủy khuất nói ra.
“Ta không có cách nào a, chỉ cần nữ tử Hoàng gia rơi vào tay của ta, ta cũng không tin đại ca còn có thể vượt qua ta, đến lúc đó, ta trở thành mục tiêu để gia tộc toàn lực bồi dưỡng, tương lai chắc chắn nàng sẽ là phu nhân của ta.” Thiết Trọng mang theo ý vị thâm trường nói ra.
Đang lúc hai người cười đùa vui vẻ thì một thanh âm từ bên ngoài truyền đến.
“Công tử, nhiệm vụ thất bại!”
Nghe lời này, Thiết Trọng nhất thời tối sầm mặt lại, hắn lập tức để người bên ngoài tiến vào, tướng mạo của nam tử này vô cùng bình thường, rất phổ thông loại kia, sau khi nghe xong việc á·m s·át bị thất bại, Thiết Trọng nhịn không được mắng to một câu.
“Ngớ ngẩn!”
“Bọn hắn không phải nói tự tin lắm sao, tên kiếm sĩ kia là chuyện gì xảy ra?” Thiết Trọng không hiểu chuyện gì, chính mình thuê cả đám võ giả thế mà thất bại?
“Công tử, theo như bên dưới nói lại đó là người của Mộ Dung gia tộc, nghe nói, hắn trước đây không lâu đã thoát ly gia tộc, trở thành tán tu, hiện tại không biết vì sao hắn cùng tên Nhất Minh kia lại đi cùng nhau.
Người của chúng ta đi theo không có tổn thất nhiều, nhưng hiện tại muốn tiếp tục ra tay e rằng không phải là chuyện dễ dàng gì.”
Nghe đến đây, Thiết Trọng nhất thời nắm chặt tay lại, bầu không khí vô cùng yên tĩnh quỷ dị vô cùng.
Sau một lát, Thiết Trọng thở dài một hơi nói ra: ”Ngươi tạm thời cho người theo sát tên Nhất Minh đó, khi nào hắn độc thân một mình hãy tiếp tục ra tay, nhớ kỹ, không được để lộ ra bất kỳ chứng cứ nào.”
“Vâng công tử!” tên nam tử cung kính chắp tay xoay người đi ra.
Chưa đi được mấy bước, Thiết Trọng bỗng nhiên lên tiếng: "Chu Hành, ngươi đi tìm Thanh Phong Hội nói với bọn hắn phái ra Chân Nguyên cảnh tu sĩ đến, chỉ cần không phải công phu sư tử ngoạm, bọn hắn ra điều kiện cứ việc mở miệng chính là”.
“Vâng công tử!"
…
Hôm sau, Nhất Minh một mình đi tới Lôi Đài, nghe Ngọc Nhi nói, nơi này có không ít võ giả tụ tập tỉ thí, cũng có không ít võ giả theo đó đánh cược.
Sau một trận nghe ngóng, Nhất Minh cũng đại khái hiểu được lai lịch của Lôi Đài này, khiến hắn cảm khái không thôi.
Mỗi trận chiến thắng đều sẽ được ban thưởng, khiêu chiến tầng thứ càng cao ban thưởng càng phong phú.
Ban thưởng chỉ nhận được thông qua cái gọi là Tử Đấu Đài, còn bình thường võ giả khiêu chiến lẫn nhau rèn luyện thực chiến sẽ không có cái gì ban thưởng có thể nói, có người nhận được linh thạch, cũng có người nhận được công pháp, dan dược, v·ũ k·hí,...
Nói chung, những thứ tài nguyên tu luyện mà võ giả cần ở đây đều có thể nhận được, có thể nói, ban thưởng đều sẽ dựa vào ngẫu nhiên mà đạt được, cũng không có cách nào tự lựa chọn lấy.
Nghe nói Lôi Đài này chính là một kiện chí bảo từ xa xưa do một vị cường giả luyện chế mà thành, bên trong có rất nhiều những không gian chiến trường to to nhỏ nhỏ trong đó.
Vị cường giả này luyện chế Lôi Đài chỉ đơn giản là vì muốn võ giả trong tông môn vì đó mà làm động lực phấn đấu, cũng như có thêm kinh nghiệm trong thực chiến, mà để cho không bị c·hết người, vị cường giả đó liền lưu lại một đạo cấm chế, cũng có thể gọi là quy tắc.
Chỉ cần trong miệng hô ra hai tiếng “nhận thua” võ giả liền có thể rời khỏi không gian chiến trường mà không chịu bất kỳ thương tổn nào.
Tử Đấu Đài tên như ý nghĩa, chính là có khả năng t·ử v·ong trong đó!
Tử Đấu Đài bao gồm 19 tầng, theo thứ tự sắp xếp từ thấp đến cao, võ giả từ Tôi Thể cảnh bắt đầu cho đến Chân nguyên cảnh đỉnh phong đều có thể tiến hành tham chiến.
Mỗi vượt qua một tầng liền có thể nhận được một phần ban thưởng, tiến đến tầng càng cao, ban thưởng càng nhiều, nghe nói trước kia còn có thể nhận được điểm tích lũy để hối đoái tài nguyên tu luyện, bây giờ không biết vì sao lại không còn dạng này.
Không thể không nói, người tạo ra Lôi Đài này không phải chỉ là muốn rèn luyện đệ tử đơn giản như vậy, bên cạnh rèn luyện, bọn họ có thể chọn lọc ra không ít võ giả có thiên tư xuất chúng.
Hiện tại cũng như vậy, có không ít tán tu võ giả Tôi thể cảnh, Chân nguyên cảnh bên trong Tử Đấu Đài bộc lộ ra tiềm lực vượt cấp chiến đấu đều sẽ được các tông môn chú ý đến vì đó mời chào.
Hơn nữa, bên trên Tử Đấu Đài còn có một bảng danh sách võ giả vượt cấp chiến đấu ghi tên trên đó.
Đại khái như ngươi là Tôi thể nhất trọng, bình thường có thể cùng cấp chiến thắng lần khiêu chiến đầu tiên ở tầng một được xem như không sai, nhưng nếu ngươi chỉ bằng ấy tu vi có thể thông qua lượt thứ hai, lượt thứ ba trong tầng một, đều được xem như là thiên kiêu một dạng.
Không phải người nào cũng có thể một mình chiến thắng khi bị người cùng cấp vây công, chính vì thế mà võ giả được ghi tên trên bảng đều được xem là thiên tư không sai.
Nhất Minh hiện tại đang ở một khu vực vô cùng rộng lớn, xung quanh có không ít võ giả tới tới lui lui, náo nhiệt vô cùng.
Giữa quảng trường liền có một bình đài hình chữ nhật khá là rộng lớn, bên trên có không ít to to nhỏ nhỏ chiếu ảnh của các võ giả đang tỉ thí với nhau, được hiện ra vô cùng rõ ràng.
Nhất Minh liền biết, đây chính là Lôi Đài không sai!
Nhìn xung quanh một vòng, cũng không vội mà tiến đến lôi đài nơi đó, ánh mắt dừng lại ở một nơi cách đó không xa, có một gian cửa hàng mang tên Tiên Vũ Lâu, Nhất Minh nhìn thấy liền có chút kì quái.
“Không phải đây là tên tửu lâu hôm qua đây sao?”
Nhất Minh đứng trước cửa hàng, nhìn vào bên trong cũng không thấy có vẻ như là tửu lâu gì, trong đây có không ít võ giả ra ra vào vào.
Thấy vậy, Nhất Minh tiến vào bên trong liền có một nữ tử đi tới hỏi: “Xin hỏi quý khách cần đặt cược hay là giao dịch?”
Nhìn thấy Nhất Minh còn không hiểu ra sao, nữ tử mới vội vàng giải thích nói: “Quý khách lần đầu tới Tiên Vũ Lâu nên có lẽ chưa biết, Tiên Vũ Lâu ngoại trừ những việc làm hại người, cái gì đều có thể bán!”
Nhất Minh gật gật đầu: ”Ta muốn đặt cược”.
Từ lúc tới nơi này, Nhất Minh liền nghe nói qua Tiên Vũ Lâu, đây chính là một tổ chức vô cùng thần bí, không những buôn bán các loại tin tức mà còn kinh doanh các loại tửu lâu, khách điếm.
Bây giờ lại còn nhận đứng ra chủ trì cho các tu sĩ nơi này đánh cược, quả thật là điều gì cũng có thể làm a!
Một đường tiến vào một gian phòng bên trong.
Gian phòng đơn giản vô cùng, chỉ có một chiếc bàn cùng vài chiếc ghế xung quanh, chờ đợi một lát, liền có một nữ tử tiến vào bên trong ngồi đối diện Nhất Minh, đưa ra một khối ngọc giản cười nói: "Công tử muốn đặt cược thế nào đều có thể xem trong này”.
Cầm lấy ngọc giản trong tay, Nhất Minh không khỏi cảm khái một câu: “Tiên Vũ Lâu lai lịch cũng không nhỏ a, nhìn chất liệu của ngọc giản này cũng đủ để các võ giả đỏ mắt, toàn bộ được làm bằng loại ngọc thạch khá là tinh xảo, nếu mang ra ngoài bán mà nói, khối ngọc này e rằng cũng bán được khối tiền a!"
Bên trong ngọc giản có hai loại hình đặt cược: Tỉ thí đặt cược và Tử Đấu Đài đặt cược.
Tỉ thí đặt cược tên như ý nghĩa.
Võ giả tỉ thí với nhau liền có thể xung tiền đặt cược, Tiên Vũ Lâu sẽ làm trung gian, người bên ngoài cũng có thể tiến hành đặt cược đi vào.
Tử Đấu Đài đặt cược cũng giống như thế, nhưng nó rất ít khi được mở ra, đơn giản là vì rất ít khi nào có võ giả tiến hành khiêu chiến vượt cấp, cho nên loại hình đặt cược này cũng không có phổ biến cho lắm.
Bên trong Tử Đấu Đài gồm 19 tầng, mỗi tầng cảnh giới võ giả sẽ trải qua ba lần thử thách.
Đại khái như, tôi thể cảnh nhất trọng sẽ ở tại tầng một trải qua ba lần khiêu chiến, mỗi lần khiêu chiến sẽ có thêm một khôi lỗi cùng cảnh giới vây công.
Nếu có thể trải qua ba lần mà nói, người võ giả đó chính xác là một thiên kiêu không sai, còn nếu võ giả nhất trọng lại có thể thông qua tầng hai mà nói, e rằng các thế lực sẽ phải vỡ tổ!
Tầng một đến tầng chín là thuộc về Tôi thể cảnh võ giả, tầng mười đến tầng mười tám là thuộc về Chân nguyên cảnh tu sĩ.
Riêng tầng 19 chưa hề có người nào có thể vượt qua nó, đây có thể nói là tầng mà các Chân Nguyên cảnh đều ước mơ tiến vào, nhưng thật ra không có ai có thể vượt qua nổi tầng thứ mười tám.
Thậm chí tu sĩ có thể tiến tới tầng 18 đều đa phần là Chân nguyên cảnh đỉnh phong cấp độ, nhưng để có thể chiến thắng khi bị vây công là việc khó như lên trời, chứ đừng nói là phải chiến thắng cả ba người đồng thời vây công, đây quả thật là không thể nào.
Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!
Các vị sư huynh có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng cảm tạ rất nhiều.