Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 128: Thu trứng (2)




Chương 128: Thu trứng (2)

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nhìn thấy quả trứng hoàn toàn bị chiếc vòng trên tay cất giữ vào bên trong, Nhất Minh phi thường vui vẻ.

Hắn không nghĩ tới chiếc vòng lại còn có loại tác dụng này, điều này khiến hắn bớt đi không ít sức lực a.

Mang theo tâm tình vui vẻ bước ra bên ngoài, Nhất Minh cũng không có cố kỵ cái gì.

Sớm muộn gì thì đám người kia cũng sẽ biết được quả trứng là do hắn mang đi, điều này hắn cũng không cách nào ẩn giấu.

Nhất Minh không biết sau này có người tìm đến trên đầu của hắn hay không, nhưng trước mắt cũng không nên thừa nhận việc này a!

Nghĩ cẩn thận điều này.

Nhất Minh mở cửa gian phòng, vẻ mặt thất vọng bộ dáng thở dài một cái từ từ bước ra.

Lão bản cùng tiểu Lan nhìn thấy hắn bước ra bên ngoài cũng không khỏi buông xuống câu chuyện đang nói, lập tức hướng về phía Nhất Minh đi đến.

Tiểu Lan cũng không có nói cái gì, chỉ là lẳng lặng đứng ở một bên nhìn Nhất Minh, một bộ muốn nhìn rõ lai lịch của hắn đồng dạng.

Nhưng sự thật khiến nàng thất vọng là, Nhất Minh hiện tại trên cổ cùng trên mặt có không ít vết cháy đen, cho nên muốn nhìn ra thân phận của hắn là không thể nào sự tình.

Lão bản nhìn thấy Nhất Minh thở dài đi ra cũng không khỏi cao hứng trong lòng.

Lão trong lòng vô cùng kinh hỉ nhưng bên ngoài vẫn không hề biểu lộ cái gì, chậm rãi nói: “Vị thiếu hiệp này xin đừng thất vọng a, vạn vật chủ yếu không thoát khỏi bởi một chữ Duyên.

Sự tình thất bại cũng không có việc gì, quả trứng này vốn dĩ không phải là phàm vật, rất nhiều người cũng đã thử qua nhưng rất nhiều người đều tay không trở về.

Cho nên a, thiếu hiệp ngươi cũng đừng để ở trong lòng!”

Lão bản nhìn lấy Nhất Minh dường như muốn xem biến hóa của hắn, nhưng để lão thất vọng là, Nhất Minh ngoài thở dài một cái cũng không có biểu hiện thêm cái gì.

Tiểu Lan ở cạnh bên cũng đứng ra thi lễ một cái, thanh âm nhẹ nhàng nói: “Tiểu nữ tên Lan, là nha hoàn bên cạnh tam tiểu thư của Thượng Quan thế gia, xin hỏi công tử quý danh!”

Nhất Minh nghe được điều này cũng không có giật mình cái gì, từ lúc bước vào hắn cũng đã thấy cô nương này đứng ở trên lầu nhìn hắn.

“Thì ra là Lan cô nương.” Nhất Minh mỉm cười chắp tay một cái, “Tại hạ chẳng qua chỉ là một giới tán tu mà thôi, tính danh không nói cũng được.”

Tiểu Lan nghe vậy cũng không có ý định dây dưa thêm về điều này, nàng liền mở miệng hỏi: “Bên trong gian phòng vừa rồi tiểu nữ cảm giác được một cỗ năng lượng ba động, không biết việc này là…”



Nói đến đây, Tiểu Lan lập tức ngừng lại một chút, sau đó khoác khoác tay nói: “Công tử đừng hiểu lầm, tiểu nữ chẳng qua chỉ là hiếu kỳ mà thôi, công tử không muốn nói cũng không sao.”

Nhất Minh nghe vậy liền biết cô nương này đây là đang điều tra tình hình bên trong mà thôi, đến bây giờ hai người này còn chưa biết quả trứng bên trong đã m·ất t·ích rồi đây.

Nếu đã có cơ hội giải thích như vậy thì Nhất Minh cũng không có khách khí làm gì a.

Hắn liền thở dài một cái, vẻ mặt tràn đầy mờ mịt bộ dáng, nói: “Không có cái gì không thể nói, tại hạ cũng không biết chuyện gì xảy ra a!”

“A! Không biết chuyện gì xảy ra?” tiểu Lan vẻ mặt cũng tràn đầy khó hiểu, “Bên trong không lẽ có sự tình gì phát sinh hay sao?”

“Đúng là như thế!” Nhất Minh gật gật đầu, “Hai vị cứ đi vào bên trong xem một lượt thì biết.”

Nghe xong.

Hai người cũng mang theo vẻ mờ mịt không hiểu chuyện gì bước vào bên trong gian phòng.

Nhìn xung quanh một vòng, tiểu Lan cùng lão bản hai mắt đều trợn tròn!

“Không thấy?”

“Quả trứng tại sao không thấy?” lão bản trước tiên kinh hô một tiếng!

Hắn còn đang mơ tưởng đây sẽ là quả trứng sinh ra vàng của hắn.

Bây giờ… không có!

“Chuyện này rốt cuộc là thế nào? quả trứng kia có phải hay không đang nằm trong tay ngươi?” tiểu Lan quay sang nhìn Nhất Minh ngữ khí có chút lạnh lùng, nhàn nhạt hỏi.

Nhìn thấy quả trứng trên giường biến mất không còn tăm hơi, tiểu Lan liền biết tên thiếu niên trước mắt này thoát không khỏi liên quan.

Nàng mặc dù không phải dạng người gian tà c·ướp b·óc cái gì, nhưng dù sao cũng phải cho tiểu thư cùng gia tộc một cái bàn giao a!

Nếu không, một khi gia tộc chạy đến đây cái gì cũng không có thì hai nàng ắt phải bị phạt nặng a.

Nhìn thấy thái độ của tiểu cô nương trước mắt chuyển biến với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Nhất Minh phi thường không vui.

Hắn bây giờ cảm giác có một đống kiến đang bò trên người mình, điều này khiến hắn sắc mặt bắt đầu trầm xuống, ngữ khí có chút không vui nói: “Tiểu cô nương, tại hạ có lẽ không có đắc tội qua ngươi a?”



Tiểu Lan nhíu mày một cái nhìn thiếu niên trước mắt, không ngờ thiếu niên này lại cảm nhận được sát ý trong người mình a!

Một tên võ giả bát trọng không có khả năng phát hiện ra sát ý bên trong người nàng mới phải, sát ý mặc dù có một điểm tiết lộ ra, nhưng cũng không nồng đậm đến mức một tên võ giả bát trọng có thẻ cảm nhận được a.

Nàng rất nhanh điều chỉnh sát ý trong người, thi lễ một cái: “Mong vị công tử này chớ trách, là tiểu nữ quá xúc động!

Xin hỏi quả trứng ở đây có phải hay không là được công tử thu phục?”

Tiểu Lan hỏi ra điều này cũng khiến nàng nghi hoặc vô cùng, nàng nhìn tên thiếu niên trước mắt này cũng không có mang theo quả trứng ra ngoài a.

Nhưng quả trứng trong gian phòng tại sao lại biến mất đây này?

Cảm giác khó chịu trên người Nhất Minh dần dần thu liễm trở lại, điều này khiến đôi lông mày của hắn giãn ra một ít, lắc lắc đầu: “Quả trứng thật sự không có trên người tại hạ, một võ giả bát trọng tu vi như ta làm sao có khả năng thu phục được quả trứng kia.

Hơn nữa, nếu tại hạ thu phục quả trứng kia thì hẳn là còn trên người của ta mới phải, ta cũng không thể mang quả trứng chạy đi chỗ khác ẩn giấu a!”

Nhất Minh vẻ mặt vô tội nhìn về tiểu Lan, nói.

“Thế thì quả trứng tại sao lại biến mất đâu này?” tiểu Lan vẻ mặt nghi hoặc vô cùng nhìn về Nhất Minh, nàng chắp tay một cái nói, “Mong công tử cáo tri những gì xảy ra bên trong cho tiểu nữ, để tiểu nữ trở về giao phó cho tiểu thư!”

Nhất Minh gật gật đầu, thế là đem mọi chuyện bên trong gian phòng nói một lượt.

Nhưng hắn cũng không có nói sự thật, mà là chém gió thành một câu chuyện vô cùng ly kỳ.

Nguyên lai là khi Nhất Minh tiến vào bên trong thử hết mọi cách, nhưng lại có dị biến phát sinh.

Không ngờ là một đoàn ánh sáng phát ra nguồn linh lực ba động bao phủ toàn bộ quả trứng, sau đó thì… piu!

Mất tiêu!

Nhất Minh kể đến đây thì giang ra một tay, nếu hắn có hai tay mà nói thì dễ nhìn hơn nhiều, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản được tiểu Lan hiểu ý của hắn.

Tiểu Lan cùng lão bản nghe được điều này cũng không khỏi trợn tròn cả mắt!

“Một đoàn ánh sáng bao phủ quả trứng sau đó biến mất?” tiểu Lan nhịn không được hỏi lại một cái.

Nhất Minh gật gật đầu: “Đúng là cái dạng này, không sai được!”

Để tăng thêm tính chân thật của câu chuyện, hắn lập tức đưa ba ngón tay lên trên phát thề một cái: “Ta nhìn thấy một đoàn ánh sáng bao phủ quả trứng sau đó nó biến mất, nếu như ta có nói sai thì trời giáng lôi đình, thân tử đạo tiêu!”

Lão bản cùng tiểu Lan cũng không khỏi giật mình một cái!



Hai người không thể tin được là tên thiếu niên trước mắt lại dám mang lời thề dễ dàng nói ra như vậy a!

Phải biết,

Trên thế giới này lời thề là không được tùy tiện mang ra nói bừa!

Nhưng một khi lời thề được phát ra, chính là kêu gọi Thiên đạo chứng giám.

Các tu sĩ ở đây nếu như tình trạng bất khả kháng mới dám đem lời thề ra nói, nếu không thì không ai dám làm điều này!

Nói thật thì không sao, nhưng nếu nói không đúng sự thật thì sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh đến cả cặn cũng không còn!

Tiểu Lan nhìn thấy tên thiếu niên trước mắt này dám đem chuyện này mang ra thề, điều này khiến nàng chấn kinh vô cùng!

Chờ đợi một lúc lâu.

Vẫn không hề có bất kỳ phản ứng gì!

“Con mẹ nó!”

“Hai người các ngươi đây là đang chờ đợi cái gì đây a!”

“Ta nói có sai sự thật đâu?”

Nhất Minh trong lòng thầm mắng một tiếng nhưng bên ngoài thì bất vi sở động.

“Thế nào? tiểu Lan cô nương tin rồi chứ?” Nhất Minh cười cười nói.

Tiểu Lan nghe thấy lời này liền giật mình khôi phục trở lại, nàng gật gật đầu chắp tay nói: “Công tử nói đùa, ta đương nhiên là tin rồi, nếu đã như vậy thì ta xin phép cáo trở về trước, không làm phiền các vị nữa a!”

Nói xong, tiểu Lan liền rời khỏi gian phòng hướng về gian lầu bước đi.

Nhất Minh nhìn qua lão bản cười cười: “Sự tình đã xong, tại hạ liền không làm phiền lão bản nữa a.”

Dứt lời,

Nhất Minh cũng rời khỏi Tam Xuyên khách điếm bước nhanh ra ngoài, để lại một mình lão bản với vẻ mặt tựa như ăn phải con ruồi đồng dạng…

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!