Nhành Hồng Cho Ác Quỷ

Chương 71: Tất cả đều là lừa gạt!




Nghe Khâu Kính Hựu buông lời dọa nạt, rằng hắn có thể cho người đánh chết Đường Khắc Phong ngay bây giờ, trong chính căn phòng này.

Đới Hạnh San nhất thời im lặng, trong lòng lại cuộn lên một nỗi sợ hãi tột cùng.

Vừa rồi, trong lòng của cô chỉ có duy nhất một ý nghĩ, rằng tuyệt đối không thể để người của Khâu Kính Hựu, làm hại đến Đường Khắc Phong.

Đới Hạnh San không thể nghĩ nhiều rằng bản thân, đã từng hứa những gì với Khâu Kính Hựu.

Sống chung cùng Khâu Kính Hựu hơn hai tháng trời, bất cứ chuyện gì cô cũng phải cẩn thận từng li, từng tí.

Cốt chỉ nhằm một mục đích, đó là hạn chế khiến hắn nổi giận.

Ở bên cạnh Khâu Kính Hựu lâu như vậy.

Làm sao Đới Hạnh San có thể không biết, lúc nào thì không nên làm trái ý của hắn kia chứ?

Chỉ là... Đường Khắc Phong đã vì cô mà hy sinh rất nhiều.

Nếu như không có sự xuất hiện của Đới Hạnh San, thì một người đàn ông không nhà, không cửa, không họ hàng thân thích.

Lại được Khâu Kính Hựu hết sức trọng dụng, giống như Đường Khắc Phong.

Cũng sẽ không rơi vào tình cảnh thê thảm như bây giờ.

Nhìn thấy Đường Khắc Phong mặc dù bị thương rất nặng, bên gò má có đốt xương bị gãy, càng ngày càng sưng to thành cục, rồi tím đen lại.

Mà cậu ta vẫn cố hết sức dùng móng tay, cào cấu vùng da thịt bên trong lòng bàn tay, để kìm chế từng cơn đau buốt phần xương gò má bị phá hủy.

Đới Hạnh San lại càng không thể ngăn cho nước mắt đừng rơi.

Nếu như cô không cầu xin, thì Khâu Kính Hựu sẽ tha cho Đường Khắc Phong sao?

Đới Hạnh San biết rất rõ, nếu như cô cầu xin thay cho người đàn ông khác, chắc chắn sẽ chọc giận Khâu Kính Hựu.

Nhưng ngay lúc này, cầu xin Khâu Kính Hựu chính là cách duy nhất, để cứu mạng Đường Khắc Phong.

Cố gắng nuốt xuống cảm giác nghẹn ứ nơi cổ họng.

Đới Hạnh San một lần nữa ngẩng đầu nhìn Khâu Kính Hựu, tiếp tục van nài trong nước mắt.

- Cầu xin Thiếu gia hãy tha cho anh Phong lần này. Em hứa, đây sẽ là lần cuối cùng em cầu xin thay cho anh Phong. Sau này, em cũng hứa sẽ không bao giờ rời khỏi ngôi biệt thự này nữa.

- Thiếu gia, tha cho anh Phong nốt một lần này thôi, được không?

Nhìn gương mặt đẫm nước mắt, cùng với dáng vẻ thành khẩn của cô.

Khâu Kính Hựu bắt đầu có chút mềm lòng.

Sự phẫn nộ cũng theo đó mà được hạ xuống.

Thực tế, Khâu Kính Hựu chưa bao giờ, muốn nhìn thấy Đới Hạnh San phải rơi nước mắt.

Thậm chí, khi nhìn thấy cô khóc, trái tim của hắn cũng có cảm giác quặn thắt từng cơn.

Chỉ là... chính những thù oán năm xưa, những ám ảnh giày xéo tâm trí.

Tình yêu mù quáng cùng với sự chiếm hữu đến điên dại.

Đã khiến Khâu Kính Hựu vô số lần, không kiểm soát được hành vi của bản thân.

Mà làm ra những chuyện khiến cho Đới Hạnh San phải chịu tổn thương, cả về thể xác lẫn tinh thần.

Khâu Kính Hựu biết rất rõ, nếu như làm Đới Hạnh San tổn thương.

Chính bản thân hắn cũng chẳng cảm thấy thoải mái.

Nhưng giống như có ma xui, quỷ khiến.

Khâu Kính Hựu đã nhiều lần, làm cho cả hắn và Đới Hạnh San đều cảm thấy đau đớn.

Khâu Kính Hựu không còn muốn nổi giận nữa, nên lập tức khép hai mắt lại.

Đây là phương pháp hắn thường sử dụng để lấy lại bình tĩnh.

Mất mấy phút, Khâu Kính Hựu cuối cùng cũng lấy lại được vẻ mặt hờ hững, xen kẽ một chút quỷ dị như lúc ban đầu.

Hắn từ từ mở mắt, điềm tĩnh ngồi lại xuống ghế sofa.

Trong mắt vẫn là hình bóng của Đới Hạnh San.

- Tôi có thể suy nghĩ đến chuyện tha cho Đường Khắc Phong, hay rộng lượng hơn nữa là đưa cậu ta đến bệnh viện nắn lại xương mặt. Nếu như cô chịu thành thật, trả lời toàn bộ những câu hỏi của tôi.

Khâu Kính Hựu nói thế, rồi trực tiếp đưa ra câu hỏi.

Mà không cần biết cô có đồng ý, với yêu cầu này của hắn hay không.

Bởi vì, dựa vào tình hình trước mắt.

Đới Hạnh San làm gì còn lựa chọn nào khác, ngoài việc nghe theo sự sắp xếp của hắn.

- Cô và Chu Thời Cảnh... rốt cuộc có quan hệ như thế nào với nhau?

Lúc này, Hầu gái đứng ở bên ngoài phòng ngủ mới dám bước vào.

Dọn sạch đống mảnh vỡ của chiếc ly thuỷ tinh, mà vừa rồi trong lúc tức giận, Khâu Kính Hựu đã đập xuống dưới sàn nhà.

Đồng thời, dùng khăn lau đi hết thứ chất lỏng đắt đỏ, vẫn còn đang không ngừng mở rộng địa bàn, ở dưới nền đá hoa trơn bóng.

Nếu hắn đã biết được chuyện cô và Đường Khắc Phong ở trong bệnh viện.

Thì cái chuyện Khâu Kính Hựu biết, Chu Thời Cảnh ở bên cạnh Đới Hạnh San, cũng chẳng có gì là lạ.

Không biết chừng, hắn còn đã sớm cho người điều tra, về quan hệ giữa cô và Chu Thời Cảnh rồi cũng nên.

Bây giờ, Khâu Kính Hựu hỏi về quan hệ giữa Đới Hạnh San và Chu Thời Cảnh.

Cũng không chừng là hắn chỉ đang muốn kiểm tra, mức độ trung thực của cô mà thôi.

Nhớ lại chuyện lần trước gặp Thạc Vu.

Cho dù Đới Hạnh San đã cố gắng giải thích, rằng bản thân cô không có một chút tình cảm nào với anh ta.

Nhưng Khâu Kính Hựu vẫn một mực không tin.

Hắn cho rằng, nếu như lúc đó không có sự hiện diện của hắn, thì Đới Hạnh San đã đồng ý lời tỏ tình của Thạc Vu.

Lần này, mặc dù không biết là Khâu Kính Hựu có tin hay không, nhưng Đới Hạnh San vẫn trả lời đúng sự thật.

- Em và anh Cảnh lúc trước từng học chung trường Cao trung. Anh ấy học trên em hai lớp. Bởi vì từng cùng ở trung trong hội học sinh của trường, nên em và anh ấy ít nhiều cũng có biết nhau.

Cô vừa nói, vừa lén lút quay sang nhìn khuôn mặt, càng ngày càng tái nhợt của Đường Khắc Phong.

Bây giờ, Đới Hạnh San vô cùng nóng ruột.

Chỉ muốn thật nhanh giải đáp tất cả câu hỏi của Khâu Kính Hựu, để Đường Khắc Phong mau chóng được đưa quay trở lại bệnh viện.

Vì sợ Khâu Kính Hựu từ chuyện cô và Chu Thời Cảnh, cùng ở bệnh viện chăm sóc Đường Khắc Phong.

Mà nghi ngờ về mối quan hệ giữa cô và anh ta.

Cho nên, Khâu Kính Hựu chưa hỏi thêm câu nữa, thì Đới Hạnh San đã chủ động giải thích, lý do Chu Thời Cảnh xuất hiện bên cạnh cô.

- Vài ngày trước, em và anh Phong trên đường trốn chạy khỏi đám bắt cóc, không may gặp tai nạn. Là Thời Cảnh và bạn của anh ấy vô tình đi ngang, nên đã có lòng tốt đưa em và anh Phong vào bệnh viện.

- Bởi vì anh Phong bị lún xương não, ca phẫu thuật tốn rất nhiều chi phí. Vả lại, thấy anh Phong không có người thân chăm sóc, nên Thời Cảnh đã ngỏ ý muốn phụ em chăm sóc cho anh Phong, cũng như giúp anh Phong chi trả toàn bộ tiền viện phí.

- Mong Thiếu gia hãy tin em! Tất cả những chuyện em nói đều là sự thật.

Hầu gái mang đến một chiếc ly dùng để đựng rượu mới, đặt lên trên mặt bàn.

Hàm Minh vẫn lặng lẽ đứng một bên phục vụ, rót rượu vào ly cho Khâu Kính Hựu.

Đối với chuyện Đới Hạnh San nói, cô và Đường Khắc Phong vừa gặp tai nạn.

Khâu Kính Hựu có thể tin.

Bởi vì, theo như thông tin mà Duy Phương báo về, thì Đường Khắc Phong đích thị mới phẫu thuật, nâng phần xương bị lún do tai nạn.

Nhưng chuyện Đới Hạnh San nói, cô và Đường Khắc Phong không phải bỏ trốn, mà là bị bắt cóc.

Thì Khâu Kính Hựu lại không tin.

Mối quan hệ thật sự giữa hắn và Đới Hạnh San.

Có rất ít người biết.

Cho nên, không thể có khả năng những cô gái đang ái mộ Khâu Kính Hựu, mà lại đi bắt cóc một cô Hầu gái giống như Đới Hạnh San.

Nếu là người có thù oán với nhà họ Đới, thì lại càng không có động cơ để bắt cóc Đới Hạnh San.

Bởi vì, nếu như bọn họ muốn trả thù, thì người mà bọn họ nhắm đến phải là vợ chồng Đới Mộ Hàn.

Chứ không thể nào là một cô thiên kim đã thất thế, giống như Đới Hạnh San được.

Vả lại, dựa vào quyền lực hiện tại của Khâu Kính Hựu ở Bắc Kinh.

Hắn mới không tin có kẻ chỉ vì muốn trả thù một cô Hầu gái, mà dám tính kế ngay trong nhà của hắn.

Hơn hết, nếu như thuốc mê được bỏ vào trong đồ ăn, thì người ra tay chắc chắn phải là người trong biệt thự.

Chứ không thể là người bên ngoài lẻn vào hạ thuốc.

Dựa vào hệ thống an ninh nghiêm ngặt của biệt thự.

Khâu Kính Hựu càng không tin người ngoài có thể lẻn vào bên trong.

Còn cái chuyện Đường Khắc Phong nói, có người cố tình bắt cóc cả cậu ta và Đới Hạnh San.

Chỉ nhằm mục đích khiến hắn nghi ngờ, rằng Đường Khắc Phong đã cùng cô nắm tay nhau bỏ trốn.

Khâu Kính Hựu cảm thấy đây rõ ràng, là lời ngụy biện của Đường Khắc Phong thì đúng hơn.

Nhưng mà, cái chuyện Đới Hạnh San nói cô và Chu Thời Cảnh chỉ là bạn học, cũng có thể là sự thật.

Bởi vì, nếu như Đới Hạnh San và Chu Thời Cảnh có tình ý gì với nhau.

Thì cô đâu dễ gì chịu rời xa anh ta như thế.

Có điều, Khâu Kính Hựu cũng chỉ tin rằng Đới Hạnh San, không có bất kỳ tình cảm nào với Chu Thời Cảnh.

Còn về phần của Chu Thời Cảnh thì hắn lại có suy nghĩ khác.

Bởi vì, theo như những chuyện mà Duy Phương báo lại, thì rất có thể Chu Thời Cảnh đã và đang âm thầm, dành tình cảm cho Đới Hạnh San.

Bằng không, làm sao Chu Thời Cảnh có thể tốt bụng tới mức, vì Đới Hạnh San mà bỏ ra một số tiền lớn, để cứu mạng của Đường Khắc Phong kia chứ?

Nhưng chỉ dựa vào chuyện Duy Phương nói, Đới Hạnh San và Chu Thời Cảnh có quan hệ rất thân thiết.

Cũng đủ để Khâu Kính Hựu có lý do, biến anh ta thành con mồi tiếp theo, tiếp tục khởi động trò chơi chết chóc rồi.

Người phụ nữ của Khâu Kính Hựu hắn, chung quy cũng không tới lượt thằng đàn ông khác, quan tâm, lo lắng thay.

Khâu Kính Hựu vươn tay cầm lấy chiếc ăn sạch trên bàn, chậm rãi lau miệng, rồi lại hờ hững ném nó lên trên mặt bàn.

Sau đó, mới tiếp tục chất vấn Đới Hạnh San.

- Nếu tất cả những lời mà cô nói đều là thật. Vậy thì tại sao sau khi thoát khỏi bọn bắt cóc, cô lại không liên lạc với tôi?

- Nếu như cô tìm tôi, tôi có thể trả tiền viện phí thay cho Đường Khắc Phong, mà không cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của Chu Thời Cảnh.

- Tại sao lại không tìm tôi?

Cô làm sao mà biết được, hắn đã tìm cô vất vả như thế nào.

Cái ngày mà Đới Hạnh San biến mất.

Khâu Kính Hựu thật sự đã phát điên.

Liệu rằng, cô có bao giờ nghĩ đến những điều này?

Trong mắt Đới Hạnh San, hắn chẳng khác nào một tên ác ma.

Cho nên, cô nghĩ rằng ác ma thì không có cảm xúc, không có trái tim.

Không biết buồn, không biết nhớ, không biết yêu.

Càng không biết thế nào là đau khổ hay sao?

Khâu Kính Hựu đã cố gắng muốn giữ cho mình sự bình tĩnh, để nghe những lời giải thích của Đới Hạnh San.

Nhưng ngay lúc này, trong đôi mắt thâm sâu của hắn, lại nhịn không được mà nhuộm một màu đỏ như màu máu.

- Lừa gạt...! Tất cả đều là lừa gạt! Nếu như cô thật sự không bỏ trốn, thì đáng lẽ ra cô phải tìm về gặp tôi từ lâu rồi chứ?

- Thật lòng mà nói, cô cũng chẳng muốn trở về bên cạnh tôi đâu, đúng không?