Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 851: Trát Đức




Khương Dật Trần suy nghĩ một hồi rồi quyết định trả lời thành thật:

"Không phải ta sợ họ, là sợ người trẻ tuổi kia, hắn thật sự là hàng xóm của ta. Ta từng nhìn thấy đến hơn mười sát thủ trang bị vũ trang hạng nặng lẻn vào nhà muốn giết hắn, kết quả lại chả thấy tên nào đi ra nữa. Gần đây ta đã trả nhà lại cho người môi giới, chẳng dám ở lại nơi đó thêm một phút nào. Vốn nghĩ làm như thế có thể trốn xa hơn một chút, không ngờ lại gặp lại nhau ở đây."

Tề Đạc trầm tư:

"Có phải họ đến giết Khương Dật Trần diệt khẩu không?"

Nam Cung Nguyên Ngữ lắc đầu:

"Không đâu, họ rời khỏi thành thị số 18 sớm hơn chúng ta một bước, tới đây cũng sớm hơn chúng ta, còn chúng ta là vì gặp Hồ Tiểu Ngưu nên mới ở lại đây."

"Cũng đúng."

Khương Dật Trần yên tâm:

"Nhưng mà, kiểu nhân vật lớn của thế giới trong như họ, chúng ta vẫn nên cố gắng đừng đụng vào. Hay là ngày mai chúng ta rời đi trước đi, đừng đi chung với họ nữa?"

Nam Cung Nguyên Ngữ nhìn về phía Khương Dật Trần:

"Có khi nào họ là người du hành không?"

"Không."

Khương Dật Trần lắc đầu:

"Người trẻ tuổi kia đã ở cư xá Thế Giới Vi Mô được tám năm rồi. Hơn nữa ông lão kia cũng đã lớn tuổi, trước giờ chưa từng xuất hiện người du hành nào lớn tuổi như vậy."

Tề Đạc nói:

"Xem ra họ thật sự không phải là người du hành. Hay là nhân lúc buổi tối họ ngủ say, ta tìm cơ hội đi hỏi thăm Hồ Tiểu Ngưu một chút. Chúng ta đều là người du hành, trên phương diện tình cảm thì có lẽ hắn sẽ thân thiết với chúng ta hơn."

"Ta thấy bốn người họ ở lều riêng, ngươi đi đến chỗ Hồ Tiểu Ngưu chắc sẽ không bị phát hiện đâu."

Nam Cung Nguyên Ngữ suy nghĩ:

"Nhưng mà, ngươi chỉ cần hỏi thân phận của nhóm người này, đến cấm địa 002 để làm gì. Không cần hỏi bí mật gì quá cụ thể, bằng không Hồ Tiểu Ngưu sẽ khó xử. Chúng ta chỉ cần biết nhóm người này không có ý đồ xấu là được, đừng quan tâm những cái khác, quan trọng nhất là trong vòng 6 ngày đến cấm địa số 002 đúng hẹn, đem lô thuốc giao cho nhân viên hoang dã là."

"Ừm."

Tề Đạc gật đầu:

"Mùa đông ở thế giới trong rất lạnh. Nếu không có thuốc, mấy người hoang dã chịu không nổi đâu."

Nửa đêm, Tề Đạc lặng lẽ đi đến bên cạnh lều của Hồ Tiểu Ngưu, thấp giọng nói:

"Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu."

Hồ Tiểu Ngưu mở mắt, thầm nói Trần ca đúng là suy nghĩ thấu đáo, còn tính tới chuyện nửa đêm đối phương sẽ đến tìm mình.

Hắn yên lặng chui khỏi lều, kéo Tề Đạc đi vào trong rừng cây.

Sau khi hai người ổn định, Tề Đạc hỏi:

"Ngươi là tôi tớ của họ đúng không?"

Hồ Tiểu Ngưu gật đầu:

"Đúng vậy."

Tề Đạc nghĩ:

"Nghe nói tôi tớ....Nếu ngươi muốn, bọn ta có thể đưa ngươi rời khỏi thành thị số 18, thoát khỏi vòng tay của họ."

Hồ Tiểu Ngưu dở khóc dở cười, sức tưởng tượng của mấy người này sao phong phú dữ vậy.

Hắn vội vàng giải thích:

"Tuy những người này là thành viên của tập đoàn, nhưng thực ra tính tình không tệ, tạm thời ta không có ý định bỏ trốn."

"Vậy thì tốt."

Tề Đạc gật đầu:

"Đúng rồi, lần này các ngươi đến cấm địa số 002 để làm gì vậy?"

"Để du lịch."

Hồ Tiểu Ngưu nói:

"Thời gian của ông lão không còn nhiều nữa, muốn đi đến cấm địa số 002 để xem cây cổ thụ kia, à đúng rồi, còn các ngươi sao lại muốn đến cấm địa số 002?"

Tề Đạc hơi gượng gạo.

Hồ Tiểu Ngưu suy nghĩ:

"Không nói cũng không sao, cả chặng đường chúng ta chăm sóc lẫn nhau, có chuyện gì lúc nào ngươi cũng có thể nói với ta.

"Ừm."

Tề Đạc thầm nghĩ Hồ Tiểu Ngưu này thật tốt...

Lúc này, Hồ Tiểu Ngưu đột nhiên nói:

"Cẩn thận tên học sinh cấp 3 Khương Dật Trần, hắn không đơn giản đâu, sợ là đi theo các ngươi còn có ý đồ khác."

Đây là những gì Khánh Trần dặn Hồ Tiểu

"Sao ngươi nghĩ vậy?"

Tề Đạc hoài nghi.

"Người trẻ tuổi bên cạnh ông lão kia tên là Khánh Trát Đức, họ đều là người của Khánh thị."

Hồ Tiểu Ngưu thuận miệng nói:

"Hắn là nhân viên điều tra của Ủy ban quản lý trật tự an ninh PCE, sau khi gặp được người hàng xóm này, hắn phát hiện đột nhiên tên này đi vào thành thị số 18 mà không báo trước, còn nói là định đến tham gia kỳ thi nhập học của đại học Thanh Hòa, nhưng lại chưa từng học qua lớp phụ đạo, ngày nào cũng lén lén lút lút. Ngươi có biết cuộc chiến ảnh tử trước đây không, Khánh Trát Đức nghi ngờ hắn có liên quan đến chuyện giết Khánh Chung, bây giờ đang bị Khánh thị truy sát. Có thể hắn không có ác ý với các ngươi, nhưng rất có thể sẽ mượn đội quân của các ngươi để lẩn trốn."

Trát Đức là dịch âm của Zard.

Chủ yếu là Khánh Trần thật sự không biết tên thật của Zard là gì, bằng không đã sử dụng tên thật của đối phương rồi.

Sở dĩ lấy theo họ Khánh là vì họ chạy xe có ký hiệu của Khánh thị, sử dụng họ Khánh mới hợp lý.