Tuy tốc độ tu luyện lúc đầu hơi chậm một chút, những chỉ cần đợi một thời gian nữa, đến khi số người hoàn thành đại chu thiên càng ngày càng nhiều, chẳng phải lúc đó Bạch Trú có thể sản xuất hàng loạt người tu hành cấp E sao.
Tuy cấp E không được tính là cao thủ, nhưng chẳng phải phần lớn nhân viên của các tổ chức lớn đều là cấp E, trong những tổ chức đó, những thành viên nòng cốt mới có thể trở thành cấp D, chỉ những nhân vật quan trọng mới được tiêm thuốc biến đổi gen.
Đối với một tổ chức mới thành lập như Bạch Trú, chỉ cần tất cả đều là cấp E đã rất tốt rồi.
Chẳng phải tốc độ tu luyện của họ còn nhanh hơn thuốc biến đổi gien à!
Lúc trước ông lão từng nói với hắn, phụ nữ sinh sống trong tổ chức thần bí tu luyện Chuẩn Đề Pháp đều bị bắt trở thành công cụ sinh dục. Khi ấy hắn còn nghĩ họ làm vậy để tăng nhân số bộ tộc, nhưng bây giờ xem ra họ làm vậy vừa để đẩy nhanh tốc độ tu luyện, vừa để tăng nhân số rồi tiến hành quán đỉnh hàng loạt.
Nghĩ đến đây Khánh Trần lại có một thắc mắc, nếu tổ chức thần bí tu luyện Chuẩn Đề Pháp biết cách này thì tại sao họ vẫn bị Hỏa Đường đuổi ra khỏi Đại Tuyết sơn, dù họ bị cướp phương pháp tu luyện nhưng vẫn quán đỉnh được mà, chẳng lẽ thế lực của Hỏa Đường còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn?
Khó trách liên bang chưa bao giờ có ý định đến Tây Nam Tuyết Sơn để tiêu diệt Hỏa Đường, họ luôn lấy cớ địa hình và khí hậu ở đó không thích hợp với quân đội liên bang, xem ra lí do thật sự khiến họ không dám đến đó là vì thế lực của Hỏa Đường trong Tây Nam Tuyết Sơn không hề nhỏ như mọi người nghĩ.
Nghĩ đến đây, Khánh Trần lại xoay người đi vào nhà:
"Từ hôm nay trở đi ta sẽ tập trung quán đỉnh cho Trương Thiên Chân, đến khi nào hắn hoàn thành đại chu thiên, ta mới tiếp tục quán đỉnh cho Tiểu Đồng Vân. Đến khi nào tất cả đều hoàn thành đại chu thiên, ta sẽ giao bọn La Vạn Nhai cho các ngươi phụ trách."
Thực lực các thành viên của Bạch Trú phải tăng càng nhanh càng tốt.
…
Thời gian đếm ngược 135:00:00.
Chín giờ sáng hôm sau.
Thời tiết càng ngày càng lạnh.
Sáng sớm, Lộ Viễn và Tiểu Ưng đã xuất phát đến khu biệt thự Quốc Bảo Hoa Viên, mấy ngày trước Trịnh Viễn Đông đã dặn họ nhất định phải nói chuyện với Khánh Trần.
Ngay khi chiếc xe chuẩn bị đến căn số 12 trong khu biệt thự, Tiểu Ưng đã dừng xe lại, vì hắn biết, nếu đi thêm một đoạn nữa, nhất định hai người sẽ bị chặn lại, nên dứt khoát dừng xe ở đây đợi thì hơn..
Nhưng ngày khi Lộ Viễn nhìn thấy mấy người canh gác bước ra khỏi tán nơi ẩn nấp, hắn bỗng đờ người ra.
"Rõ ràng hai ngày trước, lúc chúng ta đến đây mấy người đó vẫn là người bình thường, nhưng bây giờ đều là thành người tu hành rồi. Ngươi xem, chỉ có người đã tu luyên mới có ánh mắt này!"
Lộ Viễn nói.
"Chờ một chút, chẳng lẽ Bạch Trú đang dạy phương pháp tu luyện chính thống đó cho mấy người này sao?"
Tiểu Ưng tò mò nói.
Lộ Viễn bình tĩnh nói:
"Xem ra ông chủ Bạch Trú đã nhận ra số lượng thành viên quá ít nên mới muốn đào tạo thêm người để chuẩn bị cho chuyện sắp tới."
Tiểu Ưng:
"Chẳng lẽ hắn đang dạy phương pháp tu luyện chính thống đó cho tất cả thành viên, không sợ sau này những người đó sẽ phản bội hắn à?"
Lộ Viễn ngẫm nghĩ một lúc mới nói:
"Ngươi nghĩ một kẻ cẩn thận như Khánh Trần không lường trước trường hợp này sao, chắc chắn hắn có cách gì đó để kiểm soát những người này."
Lúc này, những người canh gác đã lại gần xe của họ:
"Có phải hai người chính là người của Côn Luân từng đến đây hai ngày trước?"
"Ừ, ta muốn nói chuyện với Lưu Đức Trụ.”
Lộ Viễn bỗng phát hiện, lúc hắn vừa cất lời thì những người này đã đưa tay lên sờ cây côn sắt giấu trong tay áo, như thể những người đó chỉ chờ hắn nói gì đó không phải là sẵn sàng rút côn ra quần ẩu bất cứ lúc nào.
"Họ không ở nhà.”
Một người canh gác nói.
"Hử?"
Lộ Viễn sửng sốt:
"Họ đi đâu sớm như vậy?"
"À, họ nói nếu có ai đến tìm thì bảo họ đi học rồi.”
Tên canh cửa đáp.
Lộ Viễn lại tiếp tục đờ người hai giây nữa.
Đúng vậy, chẳng phải hôm nay là thứ hai sao, họ vẫn là học sinh cấp 3 mà.
Nhưng vấn đề là, những chuyện Bạch Trú đã làm dạo gần đây đã khiến mọi người quên mất một việc, hầu như tất cả thành viên trong tổ chức vẫn còn là học sinh!
Nhưng những chuyện Bạch Trú đã làm đâu phải chuyện học sinh nên làm.
Lạc thành, một trong số nơi tập trung nhiều người du hành nhất là trường học.
Lý do đầu tiên là vì học sinh là một trong những người dễ trở thành người du hành nhất. Hơn nữa, mỗi trường học còn tập trung hàng nghìn học sinh, số lượng người du hành trong các trường rất nhiều.
Lý do thứ hai là đa phần các học sinh ở lức tuổi này đều rất tò mò, cộng thêm lòng ham hư vinh, kinh nghiệm sống lại chưa có nhiều, rất dễ làm lộ thân phận. Sau khi những người này lấy được lòng tin của nhau, họ sẽ tụ tập lại để tạo thành một tổ chức nhỏ.