Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 819: Lại Có Học Sinh Chuyển Trường




Theo những gì hắn biết, trong một số trường học đã xuất hiện rất nhiều tổ chức người du hành loại nhỏ, Bạch Trú cũng được tính là một trong số đó.

Nhưng không phải tổ chức nào cũng góp mặt vào các sự kiện trọng đại như Bạch Trú!

Mục đích thành lập của phần lớn những tổ chức nhỏ đó là tìm cách kiếm tiền hoặc cách sinh tồn ở thế giới trong, nếu nói khó nghe hơn 1 chút thì 99% những tổ chức của người du hành không phải tổ chức, chỉ là một nhóm người tập hợp lại ….

Thậm chí còn có người chỉ là người bình thường.

Tất nhiên không phải ai cũng vậy, trong số những tổ chức như thế cũng có một số người xuyên vào con em tập đoàn, nhờ những cách che giấu học được trong tổ chức, họ mới không bị người trong gia tộc phát hiện thân phận.

Nhờ những người như vậy, số học sinh còn lại trong tổ chức mới có sinh hoạt tốt hơn một chút.

Ví dụ điển hình cho những tổ chức như vậy ở Lạc thành chính là Lạc Nhất Cao.

Nhưng nếu so với tổ chức của những học sinh khác, Lộ Viễn lại cảm thấy Bạch Trú chẳng giống một tổ chức của học sinh chút nào…

Lộ Viễn nhìn một tên gác cổng khác:

"Có phải các ngươi đang tu luyện không? Khánh Trần và Lưu Đức Trụ đích thân dạy phương pháp tu luyện cho các ngươi?"

Nhưng không ai trả lời họ về vấn đề này mà chỉ thúc giục họ quay về.

Lộ Viễn nói với một người gác cổng khác:

"Ta chỉ tò mò thôi, các ngươi không thể tiết lộ một chút sao."

Nhưng ngay lúc này, Tiểu Ưng không thèm đợi hắn nói xong đã đạp chân ga:

"Lộ đội trưởng, chúng ta nên đi thôi, chẳng lẽ ngươi không thấy hai ngươi đứng phía sau xe đang lôi côn sắt ra sao…."

Từ trước đến nay đám người dưới chướng La Vạn Nhai chưa sợ ai bao giờ, ai họ cũng dám đánh.

Nếu hai bên thật sự đánh nhau thì, cần mình Tiểu Ưng cũng đủ giải quyết tất cả.

Nhưng Khánh Trần biết, thành viên của Côn Luân sẽ không ra tay với người vô tội.

Sau khi đi được một đoạn, Lộ Viễn bỗng bảo Tiểu Ưng dừng xe rồi dặn dò hắn:

"Ngươi cứ đứng đây chờ họ, khi nào thấy người của Bạch Trú về thì lập tức báo cho ta."

"Tuân lệnh.”

Tiểu Ưng nói.

Trong trường song ngữ Lạc thành.

Hôm nay có một nam một nữ chuyển đến lớp 11 ban 3.

Nam sinh tên là Tề Đạc, còn nữ sinh tên là Trương Lan Tân, nghe nói hai người họ còn quen nhau trước khi chuyển đến đây.

Học sinh trong trường đã sớm quen với cảnh rất nhiều học sinh chuyển đến đây, chẳng ai thấy kỳ lạ cả.

Điều duy nhất khiến người khác kinh ngạc là, nơi hai người đó từng học lúc trước không xa nơi đây, ở ngay Lạc Nhất Cao.

Vì Lạc Nhất Cao được mệnh danh là trường cấp 3 tốt nhất Lạc thành, lúc trước Khánh Trần định thi vào ngôi trường đó.

Nhưng vì học phí quá đắt, lại cộng thêm rất khó xin học bổng, Khánh Trần mới quyết định chọn trường song ngữ Lạc thành.

Vì ngôi trường đó nổi tiếng là nơi có chất lượng giảng dạy tốt nhất thành phố, số học sinh của trường mỗi năm thi đỗ các trường đại học nổi tiếng cũng rất nhiều.

Ở thành phố có một tập tục, gia đình có con em thi đỗ Lạc Nhất Cao thường mở một chai Mao Đài để ăn mừng.

Bình thường chỉ có chuyện học sinh trung bình cố chuyển trường tốt hơn, chứ làm gì có chuyện học sinh trường top đầu lại chuyển về trường kém chất lượng hơn.

Có người từng thắc mắc có phải hai người đó Lạc Nhất Cao đuổi học không, nhưng không phải.

Việc đầu tiên hai học sinh vừa chuyển đến đây làm không phải là làm quen với các bạn học khác, mà là đi nghe ngóng xem trong trường này có người du hành nào nổi tiếng không.

Tất nhiên cả trường đều biết gần như cả lớp của Lưu Đức Trụ đều là người du hành…

Sau khi biết những gì hai người đó đang làm, Khánh Trần bỗng nhận ra một việc, xem ra mục đích hai người họ chuyển đến đây là vì người du hành.

"Trần ca, bạn cấp 2 của ta nói một số người du hành học trong Lạc Nhất Cao đã thành lập một tổ chức tên là Hội Tam Điểm. Sau khi tổ chức này được thành lập không lâu, gần như tất cả người du hành trong Lạc Nhất Cao, kể cả hơn tám mươi học sinh mới chuyển đến đó đều gia nhập vào tổ chức này, tổ chức này khá nổi tiếng trong trường, thậm chí họ còn tự xưng là tổ chức du hành của học sinh lợi hại nhất ở Lạc thành.”

Nam Canh Thần thì thầm nói:

"Chẳng lẽ hai người này cũng là thành viên của Hội Tam Điểm?"

"Chắc chắn rồi.”

Khánh Trần nói.

"Vậy tại sao họ lại chuyển đến trường song ngữ Lạc thành?"

Nam Canh Thần nghi hoặc.

"Sau khi một tổ chức được thành lập, phần lớn lãnh đạo sẽ tìm mọi cách mở rộng nhân số lên thật nhiều mà không quan tâm đến chất lượng, chỉ một vài người đủ tỉnh táo để kiềm chế ham muốn này.”

Khánh Trần nói:

"Chẳng phải những học sinh trong ngôi trường đó được mệnh danh là những người thông minh nhất Lạc thành sao, họ tham vọng tụ tập tất cả người du hành học cấp 3 trong thành phố cũng bình thường, nếu chuyện này thật sự thành công, chẳng phải Hội Tam Điểm nho nhỏ bây giờ sẽ biến thành một tổ chức khổng lồ, chẳng phải đến lúc đó những người đứng ra thành lập tổ chức sẽ biến thành lãnh đạo một tổ chức lớn."