Đa phần các nhân viên đều nghe lời lãnh đạo của mình, những chẳng mấy ai thực sự thắc mắc vì sao mình lại phải làm việc này, hay việc này có tác dụng gì.
Nhưng La Vạn Nhai không giống vậy, vì hắn từng làm lãnh đạo nên hắn biết mỗi vị lãnh đạo muốn gì ở nhân viên của mình.
Chẳng phải lúc trước hắn đã tặng Bạch Trú 2 xe sang trọng giá gần 2 triệu sao, vậy tại sao họ lại muốn mua xe điện? Chẳng lẽ xe điện đi nhanh hơn xe sang, chắc chắc không phải, như vậy chỉ còn một khả năng, họ muốn giảm sự chú ý của mình.
Hơn nữa, La Vạn Nhai còn hiểu, tuy họ không muốn dùng xe mới, nhưng động cơ bên trong nhất định phải tốt.
Hắn nói với Khánh Trần:
"Tuy những chiếc xe ở đây đều là xe cũ, những ta đã sai người đi thay thế hết linh kiện và bình điện bên trong."
Khánh Trần gật đầu:
"Lão La, ngươi làm rất tốt, hôm nay ông chủ bảo ta chuyển lời đến ngươi, Bạch Trú rất cần những nhân tài như ngươi."
La Vạn Nhai ngẩn ra, đối phương vừa gọi mình là lão La sao, hôm nay hắn đã gặp rất nhiều chuyện vui, đầu tiên là thành viên Bạch Trú không gọi hắn là La tổng nữa, thứ hai là ông chủ còn khen ngợi hắn một câu, xem ra cố gắng mấy ngày nay của hắn không uổng phí.
Hắn kích động nói:
"Có câu này của ngài, ta biết mọi chuyện ta làm đều đáng giá."
Khánh Trần cũng không biết hắn đang nói thật hay nói dối.
Đối phương đã lăn lộn trên giang hồ không biết bao nhiêu năm, bây giờ hắn có cố ý nói dối thì mình cũng không thể biết được.
Nhưng Khánh Trần không quan tâm, vì hắn biết trên đời này làm gì có chuyện chẳng được lợi mà nguyện trung thanh với một người, không cần biết La Vạn Nhai có trung thành với hắn hay không, chỉ cần đối phương làm tốt những việc được giao là được.
Hắn nghĩ một lúc rồi nói:
"Bảo 12 người du hành làm việc cho ngươi vào đây."
La Vạn Nhai nghi hoặc, đối phương muốn làm gì?
Nhưng hắn vẫn làm theo.
Một lúc sau, 12 người xếp thành một hàng trong phòng tắm nắng.
Phòng tắm nắng là một căn phòng có diện tích khoảng 30 mét vuông với 4 bức tường làm bằng kính, đây là nơi gia chủ dùng để uống trà chiều và tiếp khách.
Mà bây giờ Khánh Trần lại sai bọn La Vạn Nhai dọn tất cả đồ trang trí trong phòng, kể cả bàn ghế và dụng pha trà ra ngoài. Một lúc sau, căn phòng lộng lẫy lúc trước đã biến thành một căn phòng trống không.
La Vạn Nhai đáng tiếc nói:
"Sao lại phải chuyển hết tất cả đồ dùng trong này ra ngoài, căn phòng này trang trí không tệ mà."
Khánh Trần liếc nhìn hắn:
"Khi nào ngươi chưa đủ mạnh thì đừng nghĩ đến những chuyện tu thân dưỡng tính như uống trà chiều, ngươi nghĩ nó có tác dụng gì sao."
La Vạn Nhai nghiêm mặt nói:
"Ta hiểu rồi."
"Bảo họ ngồi xuống, ngươi cũng ngồi xuống.”
Sau đó, Khánh Trần bắt đầu đặt tay lên đầu một tên thủ hạ của La Vạn Nhai để đưa đối phương vào trạng thái tu luyện.
La Vạn Nhai ngẩn người, hóa ra đối phương muốn truyền thụ phương pháp tu luyện cho họ, chẳng trách vừa rồi hắn trịnh trọng như vậy!
Trương Thiên Chân bỗng nói:
"Các ngươi có biết đây là phương pháp tu luyện không, chỉ cần luyện tốt nó thì chắc chắn sau này các ngươi sẽ có chỗ đứng ở thế giới trong."
Sau đó hắn bắt đầu dọa nạt:
"Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, nếu sau này ta phát hiện ra ai có hành vi phản bội tổ chức, đừng trách ta vô tình."
La Vạn Nhai vội nói:
"Yên tâm, chúng ta sẽ không bao giờ phản bội!"
Trong khi Khánh Trần đang dẫn 13 người vào trạng thái tu luyện. Nam Canh Thần bỗng lại gần La Vạn Nhai, từ từ đưa tay lên đỉnh đầu đối phương.
Ngay sau đó, Nam Canh Thần lại xoay ngươi nói với Khánh Trần:
"Trần ca, sau khi hoàn thành đại chu thiên, hình như ta cũng có thể quán đỉnh cho người khác."
Khánh Trần sửng sốt:
"Vậy ngươi thử xem có thắp được một điểm sáng cho La Vạn Nhai không."
"Được.”
Sau đó Nam Canh Thần lại đưa tay lên huyệt Thần Đình trên đầu La Vạn Nhai.
Chân khí Chuẩn Đề trên người hắn không ngừng chui vào người La Vạn Nhai, một lúc sau La Vạn Nhai bỗng mở mắt nói:
"Một điểm trên người ta sáng lên rồi!"
Khánh Trần kinh ngạc nhìn Nam Canh Thần:
"Ngươi cảm thấy tất cả chân khí Chuẩn Đề trên người ngươi có thể thắp lên mấy điểm sáng trên người hắn?"
"Hai điểm.”
Nam Canh Thần nói.
"Tốt, ngươi thử truyền hết chân khí Chuẩn Đề trên người ngươi cho hắn, sau đó xem bao lâu chân khí mới khôi phục.”
Khánh Trần nói.
Hắn bỗng nhận ra một việc, có lẽ Chuẩn Đề Pháp chính là phương pháp nhanh nhất để tăng 'thực lực quần thể', nếu người tu luyện nó đều có thể quán đỉnh cho những người có thực lực yếu hơn, chẳng phải thực lực của mọi người đều được tăng lên sao.
Bây giờ hắn chỉ cần dùng chân khí của Kỵ Sĩ để đẩy nhanh tốc độ tu luyện của Nam Canh Thần, Trương Thiên Chân và Lý Đồng Vân, nếu ba người đều hoàn thành đại chu thiên, chẳng phải áp lực quán đỉnh mà hắn phải chịu sẽ giảm đi rất nhiều.