Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 794: Lý Trường Thanh Bị Phục Kích




Không thể phủ nhận, La Vạn Nhai này đã bước chân vào giang hồ hơn nửa đời người rồi, đạo lý đối nhân xử thế đương nhiên là thông thấu.

Hồ Tiểu Ngưu có một người ba tốt, mới hiểu được chút đạo lý.

Lưu Đức Trụ phải trải qua vài lần đánh đấm trong đời mới hiểu được chút đạo lý.

Nhưng họ vẫn không thể bằng La Vạn Nhai.

Bởi vì, đạo lý đời người đó là do La Vạn Nhai lăn lộn cả nửa cuộc đời mới có được.

Trong những đạo lý đời người này, có một điều vô cùng quan trọng: "Con người có hoài bão vươn cao, nhưng không thể nếu thiếu đi may mắn."

Cả đời người nhất định phải có quý nhân phù trợ, mà ông chủ hiện tại chính là quý nhân của hắn.

Lúc này La Vạn Nhai nghĩ ngợi:

"Tuy chúng ta vẫn chưa thể mua được căn nhà đó, nhưng cũng không thể để người khác mua được, ngươi đi tìm người mua nói chuyện trước, để hắn không được bán cho người khác."

"Nói như nào?"

Tài xế hỏi.

La Vạn Nhai đau đầu:

"Chúng ta đã rửa tay gác kiếm lâu như vậy rồi, giờ chuyện này cũng phải hỏi à, ngươi nghĩ xem muốn mua nhà ở đây thì thỏa thuận thế nào là tốt nhất? Phải thanh toán tiền đặt cọc trước, kéo dài một hai tháng rồi nói tiếp."

Xem ra La Vạn Nhai phải biểu hiện thật tốt, tranh thủ trong hai tháng này có được tư cách gia nhập Bạch Trú.

Còn biểu hiện như thế nào, phải dựa vào người nhà của hắn rồi.

......

Đám người Khánh Trần, Hồ Tiểu Ngưu, Nam Canh Thần, Lưu Đức Trụ đang ngồi trong phòng khách.

Giang Tuyết cười nói:

"Chắc mọi người đều đang đợi quay về nên vẫn chưa ăn cơm nhỉ. Trước khi xuyên không ta có mua đồ ăn rồi, giờ nấu cho mọi người một bữa ăn khuya nhé."

Trong lòng Lưu Đức Trụ cảm động sắp khóc, đây mới là tổ chức nè. Mọi người cùng nhau ăn cùng nhau ở, còn có chị gái dịu dàng nấu bữa khuya cho.

Khánh Trần nhìn về phía Giang Tuyết:

"Tiểu Đồng Vân đâu? Ngủ rồi à?"

Giang Tuyết cười nói:

"Con bé không phải người du hành nên ngủ rất sớm, giờ chắc đang ngủ rồi."

Điện thoại của mọi người reo lên, là thông báo nhóm chat Bạch Trú.

Tiểu Phú Bà gửi tin nhắn:

"Mọi người quay về rồi, lần này có chuyện gì mới không, chị Thu Tuyết, ngươi vẫn khỏe chứ?"

Khánh Trần hiểu rồi...

Sau khi trở về đều phải trao đổi trong nhóm chat Bạch Trú và nhóm chat Hà Tiểu Tiểu.

Nếu như lúc này Tiểu Đồng Vân xuống phòng khách chụp lấy điện thoại spam trong nhóm, sợ là vài phút sau phát hiện sẽ bị tẩn cho một trận.

Cho nên, cô gái nhỏ này dứt khoát giả vờ đi ngủ, trốn ở trong phòng mình nói chuyện phiếm.

Lúc này, làm sao mà Tiểu Đồng Vân ngủ cho được, tinh thần con bé đang rất....

Trong nhóm chat, Lưu Đức Trụ do dự hồi lâu, cuối cùng cũng hỏi:

"Ông chủ, tối hôm trước sau khi chúng ta cứu La Vạn Nhai, khu Đệ Tứ hình như xảy ra chuyện gì rất lớn?"

Ông chủ:

"Ừm."

Băng Nhãn:

"Xảy ra chuyện gì, lúc trước ta ở trang viên Bán Sơn, đội cảnh vệ 081 đã bao vây cả trang viên, cắt đứt hết mọi tin tức."

Khánh Trần ngồi trên ghế sô pha thành thạo chuyển đổi hai tài khoản, hắn ngẩng đầu liếc nhìn Lưu Đức Trụ, phát hiện vẻ mặt đối phương rối rắm giống như bị táo bón vậy.

Bộ dạng kiểu muốn hỏi gì đó nhưng lại không dám hỏi.

Tên này hoàn toàn không biết, "ông chủ" đã nhìn thấy hết biểu cảm của hắn rồi.

Tuy rằng truyền thông không thể đưa tin về chuyện Lý Trường Thanh bị tập kích, nhưng người dân địa phương ở thành thị số 18 làm sao mà không biết chuyện này?

Chủ yếu là truyền thông không cho đưa tin, nhưng trên diễn đàn internet ở địa phương đều xuất hiện một vài chủ đề liên quan.

Từ tối hôm kia, bọn Lưu Đức Trụ và Hồ Tiểu Ngưu đã bắt đầu bàn luận:

"Tên súng bắn tỉa này có khi nào chính là ông chủ của chúng ta không?”

Dù sao vào đêm hôm đó, ông chủ cũng vừa mới tạo nên kỳ tích với khẩu súng nhắm, họ chính là người cảm nhận rõ ràng nhất.

Lưu Đức Trụ:

"Nghe nói nhân vật lớn của Lý thị, Lý Trường Thanh bị người ta phục kích, xém chút nữa là chết rồi, sau đó xuất hiện một tay súng bắn tỉa vô cùng lợi hại, một hơi giết sạch rất nhiều người mới cứu được Lý Trường Thanh."

Ông chủ:

"Ừm."

Biểu cảm của Lưu Đức Trụ càng thêm xoắn xuýt:

"Ông chủ, tay súng bắn tỉa xuất hiện tối hôm trước ở thành thị số 18, là ngài đúng không?"

Ông chủ:

"Là ta."

Lưu Đức Trụ:

"Ông chủ lợi hại nha, ông chủ mãi mãi như một vị thần!"

Khánh Trần ngẩng đầu nhìn Lưu Đức Trụ, thấy tên này nhảy múa phấn khích, còn nói với Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân:

"Thấy chưa, ta đã nói là ông chủ mà, chỉ có ông chủ mới ghê gớm như vậy thôi. Là một tay súng bắn tỉa hiếm thấy đó nha, sao cùng lúc có thể xuất hiện nhiều tay súng xuất sắc như thế được!”

Khánh Trần:

"...."

Lưu Đức Trụ tiếp tục:

"Ta xem trên mạng có người phổ cập khoa học nói điểm bắn của ông chủ là ở tòa cao ốc Kim Mậu, những người phía trên đã nghe thấy tiếng súng rất gần, mà mấy tên súng bắn tỉa ám sát Lý Trường Thanh ở xa tận 2 mét hơn, một mình một súng ông chủ đã giết sạch toàn bộ bọn chúng! Ghê chưa, sau này ta chính là fan trung thành nhất của ông chủ! Nhưng mà, sao ông chủ lại cứu Lý Trường Thanh nhỉ, hay là có gì đó mờ ám với người đẹp.....Ta nghe nói Lý Trường Thanh rất xinh đẹp, có người nói cô ấy là rắn lá trúc của giới tình báo, đẹp nhưng cay độc."