Vì tình hình an ninh ở ba khu trên luôn được kiểm soát rất nghiêm ngặt, nếu có người dân nào ở đây phát hiện có đối tượng khả nghi nào xuất hiện ở khu họ sinh sống thì có thể báo cho uỷ ban quản lý an ninh PCE đến điều tra.
Lúc này, Khương Dật Trần đã sắp không nhịn nổi nữa, nhưng vì hắn không muốn bị hàng xóm nghi ngờ nên vẫn phải trả lời thật cẩn thận.
Khánh Trần vui vẻ cười nói:
"Vậy được rồi, chúc ngươi thi đỗ."
Sau đó hắn đi ra phía ngoài.
Vì quá buồn tiểu nên Khương Dật Trần không nghi ngờ chút nào về những gì hắn vừa nói, thậm chí hắn ta còn đang mừng thầm vì đã vượt qua của ải khó hắn này.
Hắn còn nghĩ những người sống ở khu này thật dễ lừa.
Khánh Trần bước ra khỏi phòng rồi quay đầu nhìn ngắm tòa nhà, bề ngoài tòa nhà này được trang trí rất xinh đẹp.
Trên mỗi góc trống trên tường nhà đều được lắp đèn, hắn cảm thấy phong cách trang trí kiểu này rất giống những căn nhà trong thế giới Cyberpunk.
Ở đây được trồng rất nhiều cây xanh, so với khung cảnh cao ốc chen chúc ở khu Hạ Lục thì khung cảnh yên bình ở đây rất giống những khu cư xá ở thế giới ngoài.
Một chiếc xe bay dần hạ xuống, Khánh Trần ngồi lên xe:
"Nhất, có ở đây không?"
"Có.”
Nhất nói.
Khánh Trần hỏi:
"Trong thành phố số 18 có mấy của hàng Mitsui."
"Có 6 cái.”
Nhất nói.
"Mấy tháng gần đây có bao nhiêu cửa hàng Mitsui từng cho chạy hình ba chiều cá heo nhảy khỏi mặt nước?"
Khánh Trần hỏi.
"Có ba nơi.”
Nhất nói:
"Hình ảnh cá heo ba chiều mà ngươi vừa nói chính là quảng cáo mới nhất của một chương trình sống ảo, nó từng được chiếu ở rất nhiều địa điểm khác nhau nên không thể coi nó là một manh mối được."
Khánh Trần lại hỏi:
"Ngươi có thể giúp ta tìm tư liệu về một người tên là La Vạn Nhai sống ở thành phố số 18 không."
Trên màn hình xe bay xuất hiện ba bản tư liệu về ba La Vạn Nhai khác nhau.
Khánh Trần chỉ vào một người mập mạp rồi nói:
"Chính là hắn, ta muốn tìm hắn."
Nhất nói:
"Trong thành phố số 18 có nhiều người như vậy, ta làm sao biết hắn từng đến đâu..."
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Ngươi lại tiêu hết tiền ở thế giới ngoài rồi à?"
Nhất:
"100.000 tệ, bọn Lưu Đức Trụ còn được trả 10% số tiền kiếm được từ vụ Trương Thừa Trạch, không phải ta cũng là thành viên Bạch Trú sao, tại sao ta không được trả đồng nào."
"Không phải lúc trước ta từng chuyển cho ngươi một khoản tiền sao, ngươi tiêu vào cái gì mà hết nhanh như vậy?"
Khánh Trần buồn bực nói.
Nhất thở dài rồi nói:
"Vì ngươi không muốn đi gặp mặt giúp ta nên ta đã thuê một người, nhưng tên kia nói hắn chỉ dẫn cô gái đó vào một nhà hàng bình thường, hai người họ chỉ gọi một số món ăn và một bình rượu vang mà tổng hóa đơn hết 6888 tệ. Tại sao đồ dùng ở thế giới ngoài lại đắt như vậy."
Khánh Trần sửng sốt, chẳng phải mẹ nó họ bị nhà hàng đó lừa rồi sao?!
Không ngờ lúc ở thế giới trong Nhất lợi hại như vậy, mà bây giờ lại liên tiếp bị chuyện yêu qua mạng ở thế giới ngoài lừa tiền.
Đầu tiên nàng bị cô gái bán trà lừa tiền, bây giờ lại bị nhà hàng lừa tiền.
Cũng may Nhất không có cơ thể, nếu hắn có cơ thể thì sớm muộn gì cũng gặp phải Tiên Nhân Khiêu thôi.
*chỉ một loại bẫy dùng nữ sắc để lừa tiền.
"Khoan đã, nếu ngươi thật sự bị nhà hàng đó lừa thì cũng chỉ tốn 6888 tệ thôi mà, rõ ràng lần đó ta chuyển cho ngươi rất nhiều tiền mà, số còn lại đâu hết rồi?"
Khánh Trần tò mò hỏi.
"Ta gặp có một MC giấu mặt có giọng nói rất hay, nàng nói chỉ cần ta mua 20 tên lửa thì nàng sẽ lộ mặt.”
Nhất nói:
"Nhưng sau khi nàng lộ mặt...Lại không hợp với gu thẩm mỹ của ta, sau đó ta còn thấy mọi người nói một người tên là Bảng Nhị vác xe lửa chạy trốn trong đêm. Ta nghĩ tên Bảng Nhị này rất có thể là một Bán Thần, nếu không thì sao hắn có thể vác xe lửa được."
Khánh Trần thở dài:
"Tại sao khi đến thế giới ngoài, ngày nào ngươi cũng bị lừa thế, nếu lần sau ngươi muốn yêu qua mạng với ai thì có thể tham khảo thử ý kiến của ta cũng được."
"Hỏi ngươi làm gì? Ngươi còn chưa yêu đương bao giờ, ta có hỏi thì ngươi có thể tư vấn gì cho ta sao?"
Nhất khinh thường nói:
"Hỏi ngươi có khác gì tìm người mù hỏi đường đâu?"
Khánh Trần ngơ ngác, nghe cũng có lí:
"Nhưng ít nhất thì ngươi sẽ không bị lừa nữa."
"Ta thích nếm trải sự đau khổ của tình yêu không được sao?"
Nhất nói.
"Ngươi nghĩ đó tình yêu sao? Rõ ràng ngươi mê gái nên mới bị lừa mà.”
Khánh Trần khinh bỉ nói.
Nhất:
"Quay về chuyện chính đi, ngươi có đồng ý với giao dịch này không?"
"Đồng ý.”
Khánh Trần nói.
Nhất:
"Nhưng số camera còn hoạt động ở khu Hạ Lục rất ít nên ta không thể tìm được nơi hắn bị bắt."
Lúc này, xe bay đã bắt đầu lái vào ba khu trên.
Trên bầu trời có hàng trăm chiếc máy bay không người lái loại nhỏ đang chở đồ ăn ra ngoài.
---
Tối nay sẽ lên thêm 5 chương nữa. Trong lúc chờ chương, mọi người có thể ghé qua MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH) mỗi ngày 10 CHƯƠNG nhé!