Đầu tháng rồi, mọi người hãy đẩy KIM PHIẾU hoặc ĐỀ CỬ ủng hộ tới và Khánh Trần nha!
---
Khánh Trần nói láo không thèm chớp mắt:
"Ta sống ở đây được 8 năm rồi."
Lần này, hắn đã dùng trí thông minh và kinh nghiệm của mình để qua mắt đối phương.
Khánh Trần đã hiểu ra một chuyện: Khương Dật Trần chỉ vừa chuyển trường đến Lạc thành không lâu, trước đây hắn cũng chưa bao giờ đến Lạc thành nên chắc chắn đối phương sẽ không xuyên đến thành phố số 18.
Cho nên, rất có thể Khương Dật Trần đã làm hộ chiếu di dân hoặc hộ chiếu việc làm để chuyển đến thành phố này.
Vấn đề mấu chốt ở đây là Khương Dật Trần không thể xác định những thông tin Khánh Trần vừa nói có phải thật không, Khánh Trần chỉ cần nói mình là người đã sống ở đây rất lâu thì chắc chắn đối phương sẽ không nghi ngờ hắn là người du hành nữa.
Hộ chiếu ở thế giới trong cũng giống giấy thông hành thời cổ đại ở thế giới ngoài, một người muốn di chuyển giữa các thành phố ở thế giới trong thì nhất định phải có hộ chiếu, đây cũng là cách để các tập đoàn kiểm soát số người đến và đi trong thành phố.
Trung bình trong mỗi thành phố ở thế giới trong có khoảng 10 triệu người, nhưng vì thành phố số 18 và thành phố số 10 là hai thành phố liền nhau nên dân số ở mỗi thành phố đã sớm vượt quá 20 triệu.
Mỗi ngày có khoảng 10 nghìn người dùng hộ chiếu ra vào thành thành phố nên nếu ai đó thấy một người lạ mặt xuất hiện trong khu mình sinh sống cũng không có gì là lạ cả.
Nhưng Khương Dật Trần chưa gặp Khánh Trần bao giờ, lại cộng thêm việc Khánh Trần nói mình đã ở đây 8 năm, nên hắn không nghi ngờ gì cả.
Khánh Trần chăm chú nhìn Khương Dật Trần, lúc trước hắn từng xem những nơi đối phương từng đi qua, vì trước đây người này từng đến Cao Ly để tham gia lễ hội phim Busan, rất có thể hắn đã bị Kashima bắt giữ.
Nhưng tại sao bây giờ đối phương lại xuất hiện ở gần trang viên Bán Sơn như vậy, hắn có thể chắc chắn chuyện này không phải trùng hợp.
Nhưng vấn đề là nếu đối phương bị Kashima khống chế thì tại sao Kashima lại cho phép hắn xuất hiện một mình ở đây?
Có phải vì hắn đã thề sẽ trung thành với Kashima, hay đối phương đang bị người khác khống chế, hay hắn vẫn tự do?
Chờ chút, Khánh Trần chợt nghĩ, có ai không làm việc cho thế lực nào mà vừa chuyển đến Lạc thành không?
Lục Áp!
Trong trận chiến trên đường Hành Thự lần trước, lúc hắn đang đứng trên tầng thượng khách sạn Khai Lai, Lục Áp đã bao kín mít từ đầu đến chân rồi mới vác ống nhòm chạy lên tầng thượng, chắc chắn người bình thường sẽ không bao bọc kĩ như thế, chỉ có những minh tinh nổi tiếng mới hay làm thế thôi.
Chẳng lẽ Khương Dật Trần chính là Lục Áp sao?!
Nhưng Khánh Trần vẫn không thể chắc chắn giả thuyết này được.
Lúc này Khương Dật Trần đã rất buồn tiểu, hai chân hắn không ngừng ma sát, nhìn có vẻ sắp không chịu nổi nữa.
Khánh Trần cũng nhận ra điều này.
Hắn chậm rãi hỏi:
"Ngươi đừng nghĩ ta lắm lời, lúc trước ngươi từng giới thiệu là người đã chuyển đến từ đây mấy ngày nhưng sao ta lại chưa gặp ngươi bao giờ, vì chuyện này hơi kì lạ nên ta muốn hỏi ngươi vài câu. Ta sao ngươi lại chuyển đến thành phố số 18, rõ ràng mọi người đều biết bây giờ thành phố này rất loạn, sao ngươi vẫn đến đây."
"Để học thêm.”
Khương Dật Trần miễn cưỡng cười nói:
"Ta là học sinh lớp 12, trong thành phố số 18 có đại học Thanh Hòa nên ở đây có rất nhiều trung tâm học thêm có chất lượng tốt, mong ước từ bé của ta là thi đỗ vào đại học Thanh Hòa nên ta mới quyết định chuyển đến đây."
"Hóa ra ngươi đến học thêm, ta còn tưởng ngươi lén lút đến đây trộm đồ nên mới bịa ra lí do vừa chuyến đến đây để lừa ta, xin lỗi đã làm phiền.”
Thật ra bây giờ Khánh Trần đang cười thầm vì mấy câu nói dối của đối phương, lúc hắn ở thế giới ngoài suốt ngày đi quay phim, số lần đến trường trong năm còn có thể đếm trên đầu ngón tay, thế mà lúc đến thế giới trong còn nói dối đến học thêm.
Nhưng hắn diễn rất tốt.
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi lại hỏi Khương Dật Trần:
"Ta nghe nói muốn thi vào đại học Thanh Hòa rất khó, nếu ngươi đã định thi vào đại học Thanh Hòa thì có phải ngươi học rất tốt không? Hồi đó ta học rất kém, đến bài tập trên lớp cũng không làm nổi nên ta bỏ học giữ chừng. Đúng rồi, ta vẫn nhớ một câu mà ta làm mãi không ra, ngươi có thể giải giúp ta không, đề là giả dụ X là..."
Biểu cảm trên mặt Khương Dật Trần bắt đầu thay đổi, sau đó hắn ngập ngừng nói:
"Xin lỗi, ta sắp không nhịn nổi nữa rồi, ngài có thể đợi một lúc nữa rồi nói được không, ta có cầm theo chìa khóa nhà, ngài có thể đến nhà ta xác minh cũng được."
Bây giờ Khánh Trần đang dùng khuôn mặt của Zard nên không cần lo những gì hắn nói sẽ khiến đối phương nghi ngờ.
Nhưng tình cảnh của Khương Dật Trần không giống hắn, nếu Khánh Trần thật sự nhờ hắn ta giải toán thì chắc chắn hắn sẽ bị lộ.
Chắc chắn hắn không giải được!
---
👾TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....👾