Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 729: Gặp Lại Khương Dật Trần




Khánh Trần bình tĩnh đi ra mở cửa, lại phát hiện bên ngoài là La Vạn Nhai:

“Ngươi tới làm gì?”

Trước đó Trương Thiên Chân nói muốn xin chỉ thị của ông chủ, mà ngày hôm sau Bạch Trú cũng đã chính thức trả lời La Vạn Nhai: Họ nhận vụ làm ăn này.

La Vạn Nhai ngoài cửa cười nịnh nói:

“Mặc dù Bạch Trú đã nhận giao dịch, bảo ta yên tâm chờ ở thế giới trong, nhưng ta cảm thấy vẫn nên “tự chui đầu vào lưới” thì tốt hơn, trước khi xuyên qua chúng ta cứ ở trong biệt thự này, nếu ta làm bất kì việc gì có lỗi với mọi người ở thế giới trong, ngài trở về có thể vặt đầu ta ngay lập tức.”

Khánh Trần giật mình, tổng giám đốc La khôn khéo này đang lo Bạch Trú đắn đo khi cứu mình, liền biến mình thành con tin nhét vào trong tay Bạch Trú.

Như vậy, một khi La Vạn Nhai gây ra chuyện gì ở thế giới trong, chắc chắn trở về sẽ phải chết.

Đây là lần đầu tiên Khánh Trần thấy cách thể sự trung thành này, nhưng hắn càng thêm tán thưởng tổng giám đốc La này hơn, nếu không vì tiếng địa phương Lạc Thành, đối phương cũng không xui xẻo bị lộ thân phận người du hành, sợ rằng còn có thành tựu ở thế giới trong.

Mà bây giờ, Khánh Trần nghe khẩu âm của La Vạn Nhai đã không còn một chút tiếng địa phương nào, hoàn toàn là tiếng phổ thông tiêu chuẩn.

Sửa lại giọng địa phương không hề dễ dàng, rất nhiều người học tiếng phổ thông chẳng ra thể thống gì.

Tổng giám đốc La này là một người có chí.

Khánh Trần cười:

“Yên tâm, Bạch Trú sẽ nghĩ biện pháp cứu viện ngươi, trước khi cứu ngươi, nếu ngươi có thể nghĩ cách lấy được chút tin tức về bọn cướp là tốt nhất. Bây giờ chúng ta đang nghi ngờ người giam lỏng ngươi có liên quan đến Jindai, Kashima, chúng ta cần tin tức của họ.”

Đôi mắt La Vạn Nhai sáng lên:

“Được được được, nhất định ta sẽ nghĩ cách lấy được chút tin tức hữu dụng, ngài không biết đấy chứ, năm đó ta cũng có dũng khi muốn len lút tới Đảo Quốc đốt đền thờ, đáng tiếc vừa lẻn qua đó đã bị bắt về. Nếu ngài muốn đối phó với đám giặc ngoại xâm kia, trong lòng La Vạn Nhai rất ngưỡng mộ. Các vị, tài sản tính mạng của ta đều nhờ cả vào mọi người!”

Khánh Trần nghi ngờ La Vạn Nhai đang nói điêu, nhưng hắn không có chứng cứ.

Hắn cảm thấy, chắc chắn năm đó đối phương phải trốn ra nước ngoài tránh sóng gió vì bị lộ một chuyện xấu nào đấy, kết quả là không trốn được...

Đếm ngược về không.

Xuyên qua.

….

Trong hành lang dài im ắng.

Khánh Trần đang kiểm tra khẩu súng trên tay một lần nữa, thậm chí hắn còn tháo băng đạn ra rồi kiểm tra từng viên đạn trong đó xem có viên đạn nào bị hỏng do ẩm mốc không.

Sau khi chắc chắn không có rỉ sét gì, hắn mới lắp lại đạn vào súng.

Nếu bây giờ muốn ra ngoài thì nhất định phải đổi một khuôn mặt khác, vì lúc này 'Khánh Trần' đang trong trang viên Bán Sơn, hắn không thể dùng khuôn mặt này được, nhưng nếu đổi thì nên đổi thành mặt ai đây.

Hắn bỗng nhớ đến người từng xuất hiện trong công viên hồ Vị Ương trong trận chiến lần trước, chắc chắc người đó chính là Zard.

Nếu hắn dùng khuôn mặt này đi làm những chuyện có liên quan đến Jindai và Kashima, mọi tội lỗi sẽ đổ lên đầu Huyễn Vũ và Zard, khi đó hắn sẽ không liên quan gì đến chuyện này.

Khánh Trần đi ra ngoài.

Cuối hành lang là một căn phòng ở tầng một, từ ô cửa sổ trước mặt có thể nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài căn phòng.

Khung cảnh ở đây rất giống những khu cư xá cũ ở thế giới ngoài, ở đây không có thang máy, trong mỗi tầng tòa nhà cũng chỉ có hai hộ gia đình sinh sống.

Nếu không phải bức tường trước mặt bị dán đầy biển quảng cáo thì Khánh Trần còn nghĩ hắn đang đứng trong khu nhà số 12 trên đường Hành Thự.

Nhưng đúng lúc này bỗng có tiếng bước chân vang lên từ hành lang bên ngoài, một thanh niên đang vội vã lại gần chỗ hắn đang đứng, mặt người đó nhăn nhó nhìn như đang rất buồn tiểu.

Khánh Trần sửng sốt, hắn biết người đang đi về phía hắn là ai!

Đó là Khương Dật Trần!

Thanh niên đang đi về phía hắn chính là minh tinh ở thế giới ngoài vừa chuyển đến trường song ngữ Lạc thành, Khương Dật Trần!

Tuy lúc này Khương Dật Trần đang đeo khẩu trang, nhưng nửa khuôn mặt lộ ra ngoài đã đủ để Khánh Trần nhận ra đối phương.

Nhưng chắc chắn bây giờ hắn không biết Khánh Trần là ai, vì Zard giấu giếm thân phận rất tốt nên chắc chắn phần lớn những người du hành ở thế giới ngoài chưa gặp tên này bao giờ.

Khánh Trần nhìn Khương Dật Trần rồi nghi ngờ nói:

"Ngươi là sao? Sao lúc trước ta chưa gặp ngươi bao giờ."

Vì Khánh Trần chưa gặp những người ở đây bao giờ nên hắn chọn đánh phủ đầu để tránh làm đối phương nghi ngờ.

Khương Dật Trần có vẻ khá sửng sốt rồi vội nói:

"Ta mới chuyển đến đây mấy ngày, ngươi cũng là người sống ở đây sao, ngươi tên gì?"

Khương Dật Trần nói chuyện rất khách khí.

Hắn khách khí như vậy vì hắn rất sợ những gì hắn nói có thể làm lộ thân phận người du hành của mình.