Người đàn ông trung niên ngạc nhiên nhìn chiếc xe đi xa, hắn đi tới cửa hỏi bảo vệ khu nhà:
"Xin chào, chiếc xe vừa mới đi vào là của ai vậy?”
Bảo vệ nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên, hiển nhiên là rất quen với người này:
"Tổng giám đốc Trần, đó là chủ căn nhà số 12 tít bên trong cùng vừa mới dọn tới.”
Vườn hoa Quốc Bảo cũng có kiểu hộ gia đình, phân chia theo cấp độ, ở đây có biệt thự kết hợp 198 mét vuông , 268 mét vuông, cũng có nhà riêng 418 mét vuông và 720 mét vuông.
Cho nên, chủ nhà ở đây cũng được chia thành nhiều loại, chắc chắn người ở căn nhà 720 mét vuông khu trung tâm sẽ có tài lực nhất.
Người đàn ông trung niên run rẩy, hắn chỉ là người kinh doanh một công ty máy móc gia công quy mô tầm trung, chỉ mua được một căn nhà 198 mét vuông ở khu nhà giàu này.
Biệt thự rộng 720 mét vuông vẫn luôn là ước mơ của hắn, nhưng căn bản là không mua nổi.
Trong khu này, đường đi đến những căn nhà riêng có vườn hoa cực lớn đó đều được khép kín, người bình thường sẽ không đến đấy.
Những căn nhà riêng rộng lớn ấy giống như những toà thành thần bí.
Lúc này, người đàn ông trung niên không chắc người mình nhìn thấy trong chiếc xe kia có phải là thiếu niên mà mình quen không.
Bởi vì đối phương không thể xuất hiện ở đây được.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn ngẫm nghĩ, lấy điện thoại ra:
"Alo, Uyển Phương à, vườn hoa Quốc Bảo mới có chủ nhà mới, ta thấy người ngồi sau xe rất giống Khánh Trần...Ừm, ta biết số nhà hắn, có thể dẫn ngươi cùng đến tìm xem.”
...
Rất nhanh đã dọn nhà xong.
Lý Đồng Vân và Giang Tuyết ở tầng ba, Khánh Trần lập ra quy định, không cho phép nam giới đi lên, mọi người tự giác tuân thủ, ai vi phạm sẽ phải rời khỏi Bạch Trú.
Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân, Lưu Đức Trụ ở tầng hai, mỗi người một phòng.
Khánh Trần và Nam Canh Thần ở tầng một.
Thật ra dù căn biệt thự này có tám phòng ngủ, nhưng mà hai phòng tầng một lại là phòng ngủ phụ và phòng bảo mẫu, cực kì chật hẹp, chỉ có thể đặt một cái giường và một cái bàn.
Đây là Khánh Trần sắp xếp cho mình, hắn cũng không để ý phòng mình lớn hay nhỏ, có chỗ ngủ là được.
Hồ Tiểu Ngưu nhìn thoáng qua phòng của Khánh Trần, do dự nói:
"Khánh Trần, hay là để ta và Trương Thiên Chân ở hai phòng này đi, hai người các ngươi lên trên ở.”
"Ta ở đây là để đối phó với nguy hiểm có thể xảy ra.”
Khánh Trần giải thích:
"Nếu có kẻ địch tấn công, ta sẽ phát hiện ra đầu tiên.”
Trương Thiên Chân đột nhiên nói:
"Khánh Trần, ta ngủ không say lắm, hay là để ta ở đây cho, nếu có người lén lút lẻn vào, chắc chắn sẽ ta sẽ bị đánh thức.”
Khánh Trần bình tĩnh hỏi:
"Ngươi tỉnh rồi có tác dụng gì không?”
Trương Thiên Chân:
"...”
Khánh Trần nhìn mọi người:
"Ta biết các vị cảm thấy với địa vị của ta ở trong tổ chức, hẳn phải ngủ phòng chính trên tầng hai, nhưng chúng ta vẫn chưa mạnh đến mức có thể sống trong hư vinh, nên cứ làm theo lời ta nói đi.”
Việc chia phòng này cũng làm cho mọi người ở Bạch Trú ý thức được tính cách của Khánh Trần.
Thiếu niên này quá thiết thực, đến mức từ bỏ tất cả hư ảo bên ngoài.
Dưới tình huống bình thường, cần phải thể hiện địa vị trong một tổ chức ra bên ngoài, giống như đàn sói, sói đầu đàn được độc chiếm nội tạng, sau đó đến lượt con sói nào lên ăn, phải thực hiện theo trình tự.
Nhưng Khánh Trần không hề để ý đến những điều này, hắn chỉ để ý đến thứ thực tế nhất.
Nhưng vào đúng lúc này, tiếng chuông cửa biệt thự vang lên, Khánh Trần nhìn thoáng qua Nam Canh Thần:
"Họ chưa từng gặp ngươi, biết nói thế nào chưa?”
"Ừm.”
Nam Canh Thần gật đầu.
Khánh Trần nhìn những người khác:
"Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân đi cùng, để Nam Canh Thần nói chuyện, đuổi họ đi.”
Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân sửng sốt, thậm chí họ còn không biết sắp xảy ra chuyện gì, mà hình như thiếu niên trước mặt đã đoán được rất nhiều chuyện.
Nam Canh Thần mở cửa, một đôi vợ chồng trung niên dẫn theo một đứa bé đứng ở ngoài.
Người phụ nữ trung niên đánh giá Nam Canh Thần, Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân, tự giới thiệu mình:
"Xin chào, ta tên là Trương Uyển Phương, cũng là chủ nhà trong vườn hoa Quốc Bảo, là thế này, nghe nói các ngươi vừa mới chuyển đến, cho nên mới tới chào hỏi.”
Nam Canh Thần cười nói:
"Xin chào, sau này sẽ là hàng xóm.”
Trương Uyển Phương* vẫn luôn nhìn qua ba người vào bên trong, thế nhưng không nhìn thấy bóng người mà nàng muốn thấy.
*Mẹ của Khánh Trần
Nàng do dự mãi rồi hỏi:
"Ta muốn hỏi một chút, ở chỗ các ngươi có ai tên là Khánh Trần không?”
---
🧠MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH): Linh dị, quái vật biến dị, dị năng tinh thần, khoa huyễn, luôn nằm trong TOP 10 QIDIAN!!!!🧠