Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 667: Trận Chiến Kịch Liệt Nhất 7




Lúc đầu Trương Tam định ép Khánh Trần phải giảm tốc đổ để phòng ngự đón tấn công của hắn, nhưng hắn không ngờ Khánh Trần lại chẳng thèm quan tâm.

"Sao thiếu niên này có thể bắt chước áo ảnh của ta? Rõ ràng tiếng bước chân ta nghe được là thật mà."

Trương Tam thầm kinh hãi, tất cả hình ảnh, âm thanh, màu sắc, cử động mà hắn vừa nhìn thấy không có bất chứ chỗ nào khác người thật!

Bây giờ Khánh Trần đang cảm thấy rất bình tĩnh, hắn vẫn không ngừng chạy về phía trước vì chỉ khi đến đài nhảy cầu thì hắn mới có cơ hội sống sót.

Hắn không giảm tốc độ để phòng thủ vì tốc độ vừa rồi Trương Tam đạt đến đã sớm vượt qua giới hạn cấp C.

Khánh Trần không tin đối phương có thể đột đạt đến cấp B trong thời gian ngắn như vậy!

Cho nên, hắn mới tạo ra một ảo ảnh cực kì chân thật để lừa đối phương, đối với một người hiểu rõ về tính cách đối phương như Khánh Trần, nếu ảo ảnh hắn tạo ra quá mờ nhạt sẽ không thể qua mắt được đối phương!

Cũng may khoảng thời gian Trương Tam bị ảo ảnh lừa đã đủ cho Khánh Trần chạy hết 50 mét cuối cùng!

Khánh Trần đi vào trong tháp nhảy cầu, leo dọc theo cầu thang hình xoắn ốc lên, vì máu chảy ra từ vết thương những tên sát thủ vừa bị giết ở đây khiến bậc thang vô cùng trơn trượt.

Cuối cùng cánh tay trái của hắn cũng có cảm giác, nhưng đồng thời cảm giác đau đớn và căng tức từ vết thương cũng truyền lên não, khiến đầu óc hắn gần như mất khả năng nhận biết một khoảng thời gian.

Việc cánh tay trái khôi phục cảm giác là chuyện tốt đối với Khánh Trần, nhưng cảm giác đau đớn kèm theo khiến hắn không biết phải làm sao.

Hắn đã leo lên đến đỉnh tháp nhảy cầu, Trương Tam cũng theo sát ngay phía sau.

Ngay khi Trương Tam đi qua một đám 'Thi thể', một thi thể đáng lẽ đã chết nằm trong đống xác bỗng bật dậy, sau đó cầm theo dao găm đâm thẳng vào bụng hắn.

Cũng may Trương Tam vẫn luôn cảnh giác với mọi thứ xung quanh, nếu không nhát dao đó đã đâm thẳng vào lá lách của hắn rồi.

"Là Khánh Trần, Khánh Trần vẫn chưa chết."

Trương Tam sợ hãi thốt lên, giọng nói của hắn cũng vang lên trong tai nghe Lam Nha trên tai Huyễn Vũ.

Huyễn Vũ không thể hiểu nổi, không phải lúc trước đã có tên sát thủ nào đó nói vào tai nghe là hắn đã bắn trúng Khánh Trần rồi sao, người đứng cạnh hắn cũng nói Khánh Trần đã ngã xuống.

Tại sao hắn chưa chết?

Tình cảnh lúc đó rất hỗn loạn, đám sát thủ đều muốn xông lên đài nhảy cầu để giết tay bắn tỉa.

Sau khi 'Khôi lỗi' trúng đạn, Khánh Trần đã khống chế nó ngã xuống, vì lúc đó hắn đã chuẩn bị xong nên không cần khôi lỗi giữ chân bọn sát thủ thêm nữa.

Nhưng lúc đó khôi lỗi vẫn chưa chết, phát súng lúc đó chỉ bắn trúng bụng hắn mà thôi, vết thương đó không gây mất máu quá nhiều, hắn có thể sống thêm ít nhất là 6 tiếng nữa.

Mục tiêu của bọn sát thủ khi đó là người đứng trên đài nhảy cầu, khôi lỗi chỉ là vật giữ chân họ mà thôi, nên mới không có ai thèm quan tâm xem nó đã thật sự chết hay chưa.

Khi đó những tên sát thủ thấy khôi lỗi ngã xuống đều nghĩ nó đã chết, nhưng họ đều không ngờ mình chưa kịp quay lại kiểm tra chiến trường thì đã chết cháy trong xe hoặc dưới nước rồi.

Mà mục đích Khánh Trần chạy về tháp nhảy cầu lúc này chính là khôi lỗi đang giả chết ở đó!

Hắn chỉ vô tình chuẩn bị nó, nhưng không ngờ bây giờ lại cần dùng đến.

Lúc trước hắn đã lấy lại Con Rối Giật Dây cuốn trên cổ tay khôi lỗi, mà mục đích của cú lừa vừa rồi là kéo dài thời gian thêm một hai giây để hắn có cơ hội cuốn Con Rối Giật Dây lên cổ tay khôi lỗi lần nữa.

Ý thức khôi lỗi đã bị hắn điều khiển nên nó không biết người khác đang làm gì với cơ thể mình.

Vì Con Rối Giật Dây quá tà ác, nó không cần biết thứ nó khống chế còn ý thức hay không, chỉ cần vật đó vẫn còn thoi thóp một hơi thì nó vẫn có thể tiếp tục khống chế!

Lúc này, Trương Tam đang cúi xuống nhìn con dao đang cắm trên eo, tất nhiên hắn biết Khánh Trần có sở thích đâm lá lách người khác, chỉ cần chậm một giây thôi thì chắc chắn vị trí vết thương không còn là eo nữa, chắc chắn sẽ là lá lách, lúc đó chắc chắn hắn sẽ chết.

Hắn giận dữ đạp mạnh lên người khôi lỗi, khiến nó văng ra rồi đập mạnh lên vách tường bên cạnh, sau đó hắn lại xoay người tiếp tục chạy lên đài nhảy cầu.

Nhưng ngay khi Khánh Trần đặt chân lên đài nhảy cầu, hắn lại không tiếp chạy nữa mà dừng lại một lúc rồi lại xoay người chạy xuống cầu thang!

Lúc Trương Tam thấy cảnh này thì cảm thấy rất kinh ngạc, không phải ông chủ Bạch Trú đã bị thương cánh tay trái sao, tại sao hắn còn dám xông về phía mình? !

Mà Khánh Trần cũng đang cảm thấy rất kinh ngạc, ngay khi hắn vừa xoay người mới thấy trên tay Trương Tam đã cầm một khẩu súng lúc từ lúc nào, sau đó Khánh Trần nhìn thấy khẩu súng đó chĩa về phía mình!

Ầm! Ầm!

Hai tiếng súng vang lên!

Trong súng chỉ còn hai viên đạn.