Nếu hắn không ở trên cây thì ở đâu.
Trương Tam không hiểu nổi, rõ ràng lúc hắn vừa lên xe đã thấy viên đạn bay ra từ trong tán cây.
Có lẽ đối phương đã rời đi trước khi hắn kịp đến đây.
Nhưng đối phương đã đi đâu?
Kinh nghiệm chiến đấu phong phú từ khi còn làm lính đánh thuê khiến Trương Tam có thể điều chỉnh cảm xúc rất nhanh.
Ngay khi cơ thể hắn vừa chạm xuống đất, tất cả cơ bắp ở phần lưng bỗng phồng lên khiến cơ thể hắn bay vụt ra xa.
Phịch một tiếng, trên vị trí hắn vừa ngã xuống bỗng xuất hiện một hố đạn nho nhỏ, phát súng đó do Khánh Trần đang nấp sau thân cây bắn ra.
Lần này, ngay cả Khánh Trần cũng không ngờ cơ bắp phía sau lưng Trương Tam lại có sức bật kinh khủng như vậy.
Sau khi bắn trượt, Khánh Trần lại liên tục nhắm bắn theo bóng người Trương Tam, trong những trường hợp mục tiêu ở gần như bây giờ, sử dụng súng ngắn sẽ linh hoạt hơn súng bắn tỉa rất nhiều.
Với năng lực nhắm bắn của hắn, tốc độ của cao thủ cấp C không là gì cả!
Nhưng Khánh Trần bất ngờ phát hiện, tất cả những viên đạn hắn vừa bắn ra đều xuyên qua cơ thể Trương Tam rồi cắm vào thân cây phía sau đối phương.
Đúng vậy, cơ thể Trương Tam lúc này nhẹ nhàng như một đám mây, viên đạn có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể hắn mà tốc độ vẫn không giảm chút nào….
"Không đúng."
Khánh Trần thầm hô, sau đó hắn đột nhiên đưa tay chắn trước sườn, tay phải cũng bắn vào khoảng không phía trước.
Một giây sau, cơ thể 'Trương Tam' mà hắn vừa nhắm bắn tan biến như hình ảnh ba chiều, một Trương Tam khác bỗng xuất hiện ngay bên trái cơ thể hắn, bóng người đó vừa xuất hiện đã đấm một nhát lên cánh tay mà Khánh Trần vừa chắn trước sườn trái.
Ầm một tiếng, đây là lần đầu tiên Khánh Trần phải hứng chịu một đòn toàn lực của cao thủ cấp C, cơ thể hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Bây giờ hắn cảm thấy cả cánh tay trái như sắp vỡ ra thành từng mảnh.
Giây đầu tiên cơ thể hắn còn chưa cảm thấy gì, giây tiếp theo, cả cơ thể hắn bắt đầu đau đớn dữ dội.
Tuy rất đau nhưng tay phải Khánh Trần vẫn nắm chặt súng ngắn rồi liên tục bắn về phía Trương Tam, chỉ khi hắn làm như vậy thì đối phương mới không dám đuổi theo, nếu không hắn sẽ bị tấn công tiếp.
Hắn đang nghĩ, có phải ảo ảnh vừa xuất hiện lúc trước chính là năng lực của Trương Tam? Nhưng đối phương tạo ra ảo ảnh đó từ bao giờ, cơ thể hắn đã di chuyển khỏi chỗ đó từ lúc nào?
Khánh Trần nhớ lại khung cảnh lúc đó, nhưng hắn vẫn không thể nào lí giải nổi.
Vì năng lúc này rất khó phòng tránh.
Thật ra hắn có thể ngăn đòn tấn công của Trương Tam không phải vì hắn phát hiện ra hành tung của đối phương, mà vì hắn biết nếu đối phương muốn tấn công mình thì chắc chắn sẽ chọn tấn công vào điểm yếu nhất trên cơ thể, mà điểm yếu đó chính là xương sườn.
Khánh Trần chỉ mô phỏng suy nghĩ của đối phương rồi đưa ra phương án phòng thủ mà thôi.
Thậm chí hắn còn đang cảm thấy may mắn vì đã ăn ba con Long Ngư, cộng thêm việc đột phá lên đỉnh cấp D thì chắc xương cánh tay trái của hắn đã vỡ vụn.
Nhưng vào lúc này, khẩu súng ngắn trong tay Khánh Trần hết đạn, hắn tiện tay ném khẩu súng về phía Trương Tam, xoay người chạy thật nhanh về phía công viên Vị Ương Hồ.
Đây là lần đầu tiên hắn phải đối mặt với cao thủ cấp C khỏe mạnh, Khánh Trần chọn cách di chuyển để tránh các đòn tấn công tiếp theo của đối phương.
Trương Tam định đưa tay bắt lấy khẩu súng, nhưng ngay khi khẩu súng chạm vào lòng bàn tay, hắn bỗng cảm thấy tay mình như bị thứ gì đó cắt qua.
Hắn không thể hiểu nổi, rõ ràng khẩu súng đó không có gì bất thường, tại sao tay hắn lại bị thứ gì đó làm bị thương?
"Ông chủ, ta đã khiến hắn bị thương nặng, nhưng bây giờ hắn lại chạy về phía công viên Vị Ương Hồ, ta có nên đuổi theo không, hành động của ông chủ Bạch Trú rất kì lạ, có vẻ đối phương còn cất giấu con át chủ bài nào đó bên trong mà chúng ta không biết."
Trương Tam vừa chạy vào công viên, vừa nói.
Huyễn Vũ nói vào trong tai nghe Lam Nha:
"Ngươi tự phán đoán xem đó có phải cái bẫy hay không, nếu ngươi nghĩ công viên Vị Ương Hồ còn cất giấu thứ gì đó thì có thể lập tức rút lui, ta sẽ không trách ngươi. Đối với trận đấu giữa hai tổ chức, cuộc chiến lần này thành công hay thất bại không quan trọng. Nhưng nếu ngươi có thể giết hắn, ta hứa với ngươi, chỉ trong vòng nửa năm thôi, ngươi sẽ sở hữu vật cấm kỵ cho riêng mình."
Trương Tam suy nghĩ một giây, lại nhanh chóng đuổi theo Khánh Trần.
Hắn không biết những gì Huyễn Vũ hứa hẹn là thật hay giả, nhưng thông qua đòn tấn công vừa rồi, hắn đã xác định được thực lực của ông chủ Bạch Trú ở cấp độ nào.
Chắc chắn thực lực của đối phương không thấp, nếu không đòn tấn công vừa rồi đủ khiến xương cốt của ông chủ Bạch Trú phải tan thành từng mảnh.