Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 664: Trận Chiến Kịch Liệt Nhất 4




Lúc trước bọn Trương Tam lái mười hai chiếc xe thương vụ đến đây, trên mỗi xe đều chở 7 người, tất cả số xe lúc đó đều không còn chỗ trống.

Tất cả người còn sống đến khi rút lui tính cả Trương Tam cũng chỉ có mười một người, trong đó có đến bốn người không biết lái xe nên họ không biết làm sao mới lái được tất cả số xe về.

Mãi đến khi mọi người nhìn số xe thương vụ đang đậu ngoài cửa công viên Vị Ương Hồ mới cảm nhận được trận chiến đêm nay thảm thiết như thế nào.

Cũng may bây giờ đang là ban đêm, hơn nữa công viên Vị Ương Hồ còn nằm ở ngoại ô phía bắc Hàm thành, nên mới không có du khách nào ở đây.

Để xe ở đây cũng không sao.

"Đi thôi, chúng ta sẽ lái 6 chiếc đi trước, ông chủ sẽ sai người đến lấy những chiếc còn lại sau."

Trương Tam lạnh lùng nói, sau đó hắn còn chỉ đích danh một số người:

"Những người này sẽ cầm lái."

Trương Tam nói xong thì cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó hắn mới tùy ý chọn một chiếc xe rồi lập tức nhảy lên.

Sau khi lên xe, hắn không ngồi vào ghế mà ngồi xổm xuống sàn như báo săn, nếu ai đó nhìn vào cửa sổ xe thì chắc chắn không thể nhìn thấy bóng người hắn.

Bọn sát thủ biết Trương Tam làm như vậy vì hắn lo tay bắn tỉa sẽ đuổi theo!

Những sát thủ phụ trách lái xe bắt đầu sợ hãi, ngay cả cao thủ như Trương Tam còn sợ tay bắn tỉa bắn trúng, những người ngồi trên ghế lại như họ có khác gì bia ngắm đâu?

Sát thủ không phải lái xe thì đều cúi xuống trốn vào buồng xe, thậm chí họ còn cảm thấy may mắn vì mình không biết lái xe.

Nhưng họ còn chưa kịp trốn xong thì một tiếng nổ rất lớn vang lên, một chiếc xe bị đạn bắn tỉa xuyên thủng thùng xăng, khiến cả chiếc xe nhanh chóng biến thành một quả cầu lửa cực lớn.

Ngọn lửa bùng lên nhanh đến mức ba sát thủ ngồi trong còn chưa kịp chạy ra đã bị ngọn lửa bao trùm.

Tiếng nổ tuy lớn nhưng sức ảnh hưởng lại khá nhỏ, chỉ có bình xăng bị bắn thủng làm xăng trong thùng bắn ra tung tóe, những sát thủ trong xe không chết ngay mà bị ngọn lửa dần dần tra tấn, khung cảnh lúc này như địa ngục trần gian, tiếng la hét trong xe vang lên một lúc mới ngừng lại.

Đạn bình thường không thể khiến bình xăng phát nổ ngay lập tức, chỉ có đạn lửa của quân đội mới có thể làm được!

Trương Tam thầm giật mình vì suy nghĩ vừa rồi, ngay cả những tay bắn tỉa ở Trung Đông cũng rất ít khi sử dụng loại đạn này!

Những chuyện khiến hắn cảm thấy kì lạ là rõ ràng viên đạn được bắn ra từ phía đối diện cửa chính công viên Vị Ương.

Trong bóng đêm, thậm chí hắn còn nhìn thấy quỹ đạo viên đạn màu đỏ cam xoẹt qua không trung.

Không phải đối phương vẫn còn dưới đáy hồ sao, sao hắn có thể rời khỏi công viên trước họ, thậm chí còn tìm chỗ ẩn nấp rồi đợi họ đi ra?!

Đối phương muốn giết tất cả!

Chẳng lẽ ông chủ Bạch Trú không cảm thấy mệt sao, hắn ta đã chiến đấu từ chiều đến giờ, đến hắn còn cảm thấy mệt mỏi, nhưng tại sao nhìn người kia có vẻ chẳng mệt mỏi gì cả?

Có lẽ hắn không biết, khi tầng thứ hai khóa gien vừa mở ra thì tất cả sức lực mà Khánh Trần từng tiêu hao đã khôi phục đến mức cao nhất.

"Lái xe! Lái xe nhanh lên, lái về hướng 11 giờ, tay bắn tỉa đang đứng ở phía đó! Nhanh lao về phía đó, nếu không chúng ta sẽ chết! Nếu lái về hướng đó thì hắn mới không nhắm được bình xăng!"

Trương Tam giận dữ gầm thét.

Bây giờ mọi người đã không kịp chạy nữa rồi, hắn chỉ có thể dựa vào sự linh hoạt và số lượng xe để lại gần vị trí tay bắn tỉa đang đứng, sau đó giải quyết hắn bằng tay chân!

Nếu không chắc chặn họ sẽ phải chết.

Lúc này, chiếc xe đi bên cạnh xe Trương Tam định quay đầu chạy theo hướng khác, nhưng nó còn chưa đi được bao xa đã phải chịu kết cục y như chiếc xe vừa rồi.

Những chiếc xe chạy trốn sang hướng khác cũng chịu chung kết cục với nó, Trương Tam chạy sang mở sẵn cửa xe bên phải để chuẩn bị nhảy khỏi xe bất cứ lúc nào.

Phịch một tiếng, sát thủ lái chiếc xe chở Trương Tam bị một viên đạn bắn xuyên qua người, máu tươi bắn tung tóe lên mặt hắn.

Cũng may hắn đã dự đoán chuyện này sẽ xảy ra nên kịp phản ứng, hắn nhoài người về phía khe hở giữa hai chiếc ghế hàng trên cùng, sau đó dùng một tay điều khiển vô lăng, tay còn lại thì nhấn xuống chân đang đạp ga của tên tài xế vừa chết, chiếc xe lập tức tăng ga lao về phía trước!

Trương Tam đã biết tay bắn tỉa đang nấp trên một cái cây to cách cổng công viên Vị Ương Hồ cửa khoảng 200 mét!

Một tiếng ầm vang lên, xe thương vụ đâm mạnh vào thân cây, cú đâm mạnh đến mức thân cây đung đưa như sắp đổ.

Nhân lúc thân cây còn đang đung đưa, Trương Tam nhanh chóng mở cửa xe rồi vừa ngửa mặt quan sát tán cây, vừa bật nhảy xuống đất.

Chỉ có những tên ngu ngốc mới chọn chạy trốn lúc này!

Ngay lúc vừa mở cửa xe, kinh nhiệm chiến đấu phong phú ở Trung Đông khiến hắn lập tức rút súng ra, sau đó nhắm thẳng vào tán cây rồi điên cuồng bóp cò.

Mãi đến khi hắn bắn xong một băng đạn thì hai chân mới chạm xuống đất.

Tất cả những động tác điều khiển xe, mở cửa nhảy xuống, rút súng rồi liên tục bóp cò về phía tán cây đầu được hắn thực hiện một cách linh hoạt.

Nhưng sau khi hắn đặt chân xuống đất mà tán cây vẫn không phát ra bất cứ tiếng động gì, như thể những phát súng vừa rồi đều bắn vào không khí chứ không phải tay bắn tỉa như dự đoán của hắn.

Trương Tam bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng.