Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 65: Thủ Đoạn Phụ Trợ




Khánh Trần trả lời:

"Đường xa như vậy con vẫn luôn tự mình đi tới, quảng đường còn lại, con cũng sẽ tự mình đi."

Phảng phất như chỉ mới chớp mắt hắn đã lại mở mắt.

Khó trách Lý Thúc Đồng lại nói không nhịn nổi cửa ải này hắn sẽ không cách nào bước lên con đường của hắn.

Thì ra cũng là vì giờ khắc này.

Hô hấp của Khánh Trần hừng hực như một đám lửa.

Đám lửa như chỉ khoảnh khắc đã đốt sạch chuyện cũ trước kia, từ đó về sau hắn hiểu được lựa chọn của mình, không cần phải hối hận thêm nữa, cũng không cần phải quay đầu xem nữa.

Quãng đời còn lại chính là con đường phía trước.

Nét mặt Diệp Vãn và Lâm Tiểu Tiếu đang ở bên cạnh cũng có biến hóa. Bọn hắn đứng thẳng người nhìn nhau, dường như không nghĩ tới hiện tại Khánh Trần vẫn đang thanh tỉnh.

Bọn hắn đã từng trải qua cảm giác thống khổ này, khi thống khổ tập trung lại cùng tiến tới, bọn hắn rất rõ ràng cảm giác đáy lòng muốn sụp đổ là như thế nào.

Chỉ khi người nhìn thẳng vào từng thống khổ trước kia ngươi mới có thể bước qua vực sâu 'tự vấn lương tâm', dứt bỏ quá khứ và tương lai của mình, tiến về phía trước.

Lâm Tiểu Tiếu lẩm bẩm nói:

"Có lẽ Khánh Trần đã từng gặp phải là không quên được, cho nên tới tận bây giờ, hắn cũng chưa từng quên những thống khổ kia..."

Đại não của con người có cơ chế bảo vệ, nó sẽ khiến ngươi quên đi một số thứ, từ đó ngươi có thể sống tốt hơn.

Thế nhưng trí nhớ siêu việt mang tới cho Khánh Trần thiên phú trác tuyệt, đồng thời cũng mang tới cho hắn thống khổ vô tận.

Một năm không ngừng tuần hoàn ôn tập thống khổ, hắn đã sớm quen.

Cho tới bây giờ Khánh Trần cũng không phải con cưng trong nhà, từ rất sớm trước đây hắn đã là tín đồ của thống khổ.

Hơn nữa hắn đã sớm đạp qua vực sâu kia.

Lý Thúc Đồng chậm rãi buông lỏng bàn tay của hắn ra, cảm khái nói:

"Ngươi vượt qua cửa ải này còn thuận lợi hơn so với ta tưởng."

Chẳng biết tại sao, khi hắn thấy được ký ức của thiến niên này, trong lòng hắn bắt đầu có chút đau lòng thay cho đối phương.

Không người nào biết rốt cuộc đối phương đã phải sống như thế nào, vào lúc có được thiên phú, đối phương còn phải gánh vác những gì.

Đường văn hỏa diễm trên gương mặt Khánh Trần bắt đầu biến mất, hỏi:

"Thuật hô hấp này có tác dụng gì?"

Sở dĩ hắn hỏi như vậy là vì hắn cũng không cảm giác được thân thể mình có biến hóa gì rõ ràng.

Chỉ cảm thấy tinh thần phấn chấn, vô cùng thoải mái dễ dàng, những suy yếu do nhịn đói bốn ngày trước đó nhanh chóng biến mất.

"Nó chỉ là thủ đoạn phụ trợ…"

Lý Thúc Đồng nói:

"Thuật hô hấp vốn là thay đổi tần số hô hấp. Hiện tại ngươi còn chưa cách nào một mình sử dụng nó, chờ ta dẫn theo ngươi thực hành vài lần, ngươi sẽ nhớ kỹ tiết tấu của nó."

Thế nhưng mới vừa dứt lời, Lý Thúc Đồng đã thấy đường vân hỏa diễm trên gương mặt Khánh Trần đang ngồi xếp bằng đối diện không hề biến mất, mà lại đang lan tràn ra!

Lần đầu tiên hắn ta cười khổ nói:

"Quên mất ngươi có thể đi vào trạng thái siêu ức*, có thể trực tiếp ghi nhớ tiết tấu hô hấp này."

*trí nhớ siêu phàm

Không thể không nói, đúng là hiện tại Lý Thúc Đồng có chút bất đắc dĩ. Trước đây hắn ta được lão sư dẫn theo hơn bốn mươi lần mới miễn cưỡng nhớ được tần suất hô hấp, chỉ sai một chút cũng không được.

Nhưng thiếu niên trước mặt chỉ cần một lần đã nhớ được rồi.

Lý Thúc Đồng nói thẳng:

"Nếu ngươi không cần ta dẫn dắt, vậy ta trực tiếp nói cho ngươi về truyền thừa Kỵ Sĩ đi. Về phần tác dụng của thuật hô hấp có thể đợi sau này rồi lại nói."

"Lúc ban đầu, là người sáng lập tổ chức Kỵ Sĩ đã phát hiện ra bí mật về khóa gien."

"Căn cứ theo những gì hắn tổng kết, sau khi con người hoàn thành tám Sinh Tử Quan, khóa gien sẽ tự động mở ra."

Lý Thúc Đồng tiếp tục nói:

"Ban đầu, chỉ khi ngươi hoàn thành tám Sinh Tử Quan này mới có thể tính là một Kỵ Sĩ hợp cách, mở khóa gien, tiến vào trạng thái siêu phàm thoát tục."

"Khi đó còn có rất nhiều Kỵ Sĩ, bọn hắn dẫn theo nhân loại trải qua đại thời đại tai biến, cùng với những nhân loại may mắn còn sống, khai sáng ra kỷ nguyên văn minh mới."

"Nhưng sau đó Kỵ Sĩ càng ngày càng ít, không phải là vì không chọn được người thích hợp mà vì có một Sinh Tử Quan nhất định phải được hoàn thành trong biển. Nhưng khắp biển rộng đã biến thành nơi cấm kỵ. Trước kia là cửu tử nhất sinh, hiện tại thành thập tử vô sinh."

"Thiếu một Sinh Tử Quan, dĩ nhiên gông xiềng gien cũng không cách nào mở ra được nữa."

"Nhưng người đứng đầu đám Kỵ Sĩ tân nhiệm lúc đó là Tần Sênh cũng có thiên tư trác tuyệt. Hắn ta khai sáng ra thuật hô hấp mới để phụ trợ. Vậy mà những người kế tục phát hiện lúc khiêu chiến sử dụng thuật hô hấp, mỗi hoàn thành một Sinh Tử Quan bọn họ có thể mở ra một khóa gien, không cần phải đợi hoàn thành tất cả mới mở nữa."