Trong nội bộ Lý thị, những tin tức khác thì không sao nhưng mấy chuyện xấu với tin vịt thì lan truyền rất nhanh.
Chẳng qua chuyện này không liên quan gì đến các giáo viên khác, chỉ cần Khánh Trần không làm loạn khiêm tốn lễ phép, thì mọi người sẽ không nói gì hết.
Mười lăm phút sau, giáo viên quan sát Khánh Trần đã phát hiện điều bất thường.
Hắn phát hiện tốc độ lật giáo án môn lịch sử chính trị của Khánh Trần rất nhanh, có vẻ hắn đang cố hòa nhập với bầu không khí trong phòng làm việc.
Nhưng sao hắn lại lật sách nhanh như thế, nhìn chẳng giống người đọc sách chút nào.
Một thầy giáo lắc đầu, võ sĩ chỉ là võ sĩ mà thôi, đến chuyện giả vờ đọc sách cũng không xong.
Thật ra không chỉ mỗi giáo viên này phát hiện Khánh Trần đang giả vờ đọc sách, mà những người khác cũng phát hiện việc này, nhưng không ai lên tiếng mà thôi.
Khánh Trần dùng khoảng 20 phút để xem hết sáu quyển giáo án môn lịch sử chính trị, sau đó lại nhắm mắt tiêu hóa trong 20 phút.
Không thể không nói, những quyển giáo án môn lịch sử chính trị trong trường học Lý thị rất sát sự thật, rất nhiều sự kiện lịch sử bí mật mà bên ngoài không biết đều được ghi chép đầy đủ trong những quyển sách này.
Cái gì cũng dám viết.
Đúng thế, tập đoàn khống chế toàn bộ thế giới trong, những quyển sách bên ngoài chỉ để lừa gạt người dân liên bang, nhưng họ không muốn lừa con cháu nhà mình.
Lừa gạt người khác thì được, chứ không thể lừa con cháu nhà mình!
Khánh Trần đã từng tới một trường cấp 3 công lập ở khu thứ 6 để xem những quyển giáo án ở đó.
Ví dụ như lịch sử về nền văn minh mới của con người ở kỷ nguyên trước, giáo án trong trường cấp 3 công lập không nhắc tới điều này một chữ nào, nhưng giáo án trong trường học Lý thị lại giảng giải rất kĩ về nền văn minh ở kỷ nguyên trước, có cả quá trình con người diệt vong vì trí tuệ nhân tạo.
Đến tận bây giờ, Khánh Trần hiểu rõ người sáng tạo ra Nhất là Linh đã làm chuyện gì.
Cũng chính vì chuyện này, bây giờ các tập đoàn mới không nghiên cứu sâu hơn về Trí tuệ nhân tạo, vì họ đều hiểu rõ, trí tuệ nhân tạo phát triển sẽ mang đến tai họa thế nào.
Khánh Trần bỗng nghĩ, nếu trong trường học Lý thị có nhiều quyển sách bổ ích như vậy, chẳng phải hắn vừa tìm được kho báu sao.
Đây mới là nơi giúp hắn hiểu rõ hơn thế giới trong!
Khi tập đoàn bồi dưỡng các thế hệ sau của mình, họ sẽ phơi bày tất cả những sự thật đẫm máu trước mắt bọn chúng.
Sau khi chắc chắn mình đã nhớ kỹ sáu giáo án môn lịch sử chính trị, Khánh Trần mới từ từ mở mắt ra.
Hắn cất tài giáo án môn lịch sử chính trị vào giá sách, rồi lại lấy giáo án môn ngữ văn xuống, sau đó nhanh chóng lật xem.
Lần này, hắn chỉ mất 10 phút để đọc xong toàn bộ, so với nền văn học phong phú ở thế giới ngoài thì những gì ở thế giới trong chẳng có gì đáng xem cả, tuy có một số tác phẩm rất hay, nhưng số lượng lại quá ít.
Sau khi Khánh Trần xem giáo án môn ngữ văn xong, lại lấy giáo án môn toán học, vật lý, sinh học, hóa học xuống xem.
Lần này hắn còn đọc nhanh hơn, chỉ cần 5 phút là có thể đọc xong một quyển, hắn chỉ mất 20 phút để đọc xong tất cả.
Không phải Khánh Trần chỉ xem qua, vì hắn không cần đọc kĩ......
Các môn giáo dục cơ bản ở trường học Lý thị như toán, lý, hóa, sinh, hoàn toàn không biến thái bằng các môn học ở thế giới ngoài.
So về mức độ cạnh tranh trong thi cử giữa thể giới trong và thế giới ngoài thì đúng là khác nhau một trời một vực.
Cũng có thể những kiến thức khó đều được giảng dạy trong các trường đại học.
Cũng có thể do trường học Lý thị cảm thấy, trong giai đoạn thiếu niên, thì không nhất thiết phải đặt nặng việc học.
Bởi vì mỗi năm đều có các suất học bổng của đại học Thanh Hòa và đại học Hỏa chủng cho các con cháu tập đoàn, 60% kinh phí giảng dạy trong các trường đại học đều do tập đoàn quyên tặng.
Cho nên, phần lớn các học sinh trong trường không cần cạnh tranh với những học sinh ngoài kia.
Đây cũng là cách các tập đoàn chiếm đoạt tài nguyên giáo dục và tước đoạt cơ hội được đi học của rất nhiều dân thường.
Lúc này, những giáo viên khác trong văn phòng đều thấy Khánh Trần chỉ mất 20 phút để xem hết tất cả giáo án của bốn môn toán, lý, hóa, sinh, những người này đều thầm nghĩ, có lẽ tên này không hiểu gì nên mới đọc nhanh như thế.
Cuối cùng, Khánh Trần lấy giáo án môn địa lý ra, điều khiến hắn bất ngờ là trong quyển giáo án này có hăn một mục riêng để nói về các cấm địa!
Khánh Trần cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.
Nhưng hắn chưa kịp xem kỹ thì vị giáo viên trung niên mà hắn gặp ngoài cửa đã đi vào phòng rồi vừa nhìn Khánh Trần vừa hỏi:
"Này....Ngươi tên là gì?"
"Khánh Trần."
Khánh Trần tự giới thiệu.
"Khánh Trần, ta sẽ dạy thay tiết chiến đấu ngày mai của ngươi."
Giáo viên trung niên nói:
"Ngày mai ngươi cứ nói mình cảm thấy không khỏe, sau đó ta sẽ lên lớp thay ngươi, có vấn đề gì không?"
"Có."
Khánh Trần nghiêm túc nói:
"Ta rất khỏe."
Tuy vết thương trên người hắn chưa khỏi, nhưng hắn chỉ cần không vận động mạnh thì không có vấn đề gì. Với lại, số thuốc Giang Tiểu Đường cho hắn cũng giúp tốc độ khôi phục vết thương nhanh hơn.
Giáo viên trung niên hơi ngạc nhiên:
"Ta bảo ngươi cảm thấy không khỏe, chỉ để kiếm cớ thôi, ta muốn các học sinh đuổi kịp tiến độ môn toán."
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Giáo trình môn toán của trường học Lý thị đơn giản như thế, ta nghĩ ngươi không cần đuổi kịp tiến độ làm gì đâu."
Văn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.