Khánh Trần thầm tự nhủ, chuyện này cũng dễ hiểu thôi.
Nếu hắn đảm nhiệm chức vị hiệu trưởng, nếu phải quản một người giỏi gây chuyện như sư phụ mình thì hắn cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Chẳng qua, trái đất hình tròn, có lẽ hiệu trưởng cũng không ngờ huấn luyện viên mới đến Giảng Võ đường lại là một kỵ sĩ khác...
Nếu hiệu trưởng biết thân phận kỵ sĩ của Khánh Trần, thì có lẽ hắn không chỉ nói hai chữ 'Xui xẻo' thôi đâu.
Hơn nữa, bây giờ Khánh Trần đã hiểu vì sao Lý Trường Thanh lại nói học sinh chỉ là cửa ải thứ nhất mà thôi.
Xem ra, cửa thứ hai chính là các giáo viên trong Biệt viện Tri Tân .
Sư phụ tạo nghiệp, mà đồ đệ lại phải gánh.
"Được rồi, ngươi đi vào đi, chúng ta chờ ngươi trong Phi Vân biệt viện."
Sau đó, Lý Trường Thanh dẫn Lý Y Nặc và Nam Canh Thần ngồi lên xe bay, rồi nghênh ngang rời đi!
Khánh Trần đứng suy nghĩ một lúc rồi ngắm nhìn Biệt viện Tri Tân, sau đó mới bình tĩnh bước vào.
Biệt viện Tri Tân còn lớn hơn nhiều so với suy nghĩ của hắn, sau khi đi ra sau nhà chính, hắn bỗng phát hiện ở đây có những thứ khác nữa.
Đình đài, núi giả, hồ cá, cái gì cũng có.
Phải đi vào sâu bên trong, mới là nơi mà các giáo viên làm việc và soạn giáo án.
Trên đường tới đây, Lý Trường Thanh đã nói với hắn, tính cả hiệu trưởng thì Biệt viện Tri Tân có tổng cộng 7 giáo viên, dạy các môn: Ngữ văn, toán học, địa lý, vật lý, lịch sử chính trị, hóa học và sinh học.
Những môn học này không khác nhiều so với thế giới ngoài, chỉ là không có môn ngoại ngữ, ngoài ra môn chính trị và lịch sử còn được gộp lại với nhau.
Bởi vì lịch sử của liên bang quá ít ỏi, nếu tách riêng thành một môn học cơ bản thì quá đơn giản.
Hơn nữa, từ trước tới nay, chính trị và lịch sử luôn đi đôi với nhau.
Nếu muốn hiểu được chính trị thì chắc chắn phải biết rõ lịch sử, nếu không sẽ không thể hiểu nổi ý nghĩa của nó.
Lý Trường Thanh từng nói với Khánh Trần, trường học Lý thị chỉ dạy kiến thức cơ bản, nếu muốn học chuyên sâu hơn thì phải đến Đại học Thanh Hòa trong liên bang mới được, nếu muốn học trường quân đội thì đến Trường quân đội Hỏa Chủng.
Đi vào nơi sâu nhất của biệt viện Tri Tân, ở đó có một người đàn ông trung niên đang ngồi trên một cái ghế dựa bằng trúc, nhàn nhã xem máy tính, hình như hắn đang xem tin tức.
Khánh Trần đi lại gần rồi khách sáo hỏi:
"Xin chào, ta là giáo viên mới tới, xin hỏi phòng làm việc là phòng nào, bàn của ta đặt ở đâu?"
Tên giáo viên trung niên nhìn Khánh Trần một lúc, rồi nói với hắn bằng giọng điệu lười biếng:
"Phòng làm việc ở ngay bên cạnh chỗ này, nhưng ngươi đến đây dạy chiến đấu chắc không cần bàn làm việc đâu."
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi nói:
"Tạm không nói đến việc có cần hay không, nhưng cũng phải có chỗ ngồi chứ."
Giáo viên trung niên bình tĩnh nói:
"Tự đi tới phòng bên cạnh rồi tùy ý tìm chỗ nào đó mà ngồi."
Khánh Trần cảm thấy, có vẻ tất cả giáo viên trong Biệt viện Tri Tân đều không thích Giảng Võ đường lắm, hiệu trưởng thì cảm thấy xui xẻo, người đang ngồi trước mặt hắn rõ ràng kinh thường huấn luyện viên mới đến là hắn.
Có lẽ hắn nghĩ chỉ những người đọc sách mới cao quý, những người khác đều không là gì cả.
Chẳng qua, Khánh Trần đến Biệt viện Tri Tân không phải để tìm phiền phức, hắn vừa đến trường mà đã gây ra chuyện, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì không tốt lắm.
Cho nên hắn không thèm quan tâm đến người này nữa mà, xoay người đi sang phòng bên cạnh.
Trong phòng có hiệu trưởng hắn vừa gặp lúc này và 4 thầy giáo khác đang ngồi bên trong.
Bàn công tác cũng bị chiếm hết, không còn cái bàn nào trống cả.
Có vẻ mấy người trong phòng đã bàn bạc với nhau từ trước, chẳng ai thèm liếc quan tâm hỏi hắn một câu.
Khánh Trần cười rồi tiện tay lấy một cái ghế rồi kéo vào góc phòng, sau đó lấy hết giáo án giảng dạy môn lịch sử chính trị khỏi giá sách, nhanh chóng giở ra xem.
Đến lúc này, đã có giáo viên trong phòng lén quan sát Khánh Trần.
Họ muốn lập uy với huấn luyện viên mới tới, đợi đến khi đối phương làm ầm lên thì chế nhạo hắn một chút.
Nhưng xem ra thiếu niên này không định làm gì cả, hắn chỉ lấy một cái ghế rồi im lặng.
Mấy thầy giáo thầm nghĩ, có lẽ thiếu niên này không muốn gây chuyện?
Như vậy cũng rất tốt, có lẽ trong trường sẽ có thêm một kẻ bưng trà rót nước.
Trường học Lý thị có quy định, sau khi vào học phải tự làm tất cả mọi chuyện, quy tắc này cũng được áp dụng với tất cả giáo viên, kể cả hiệu trưởng.
Lúc này, giáo viên đang lén quan sát Khánh Trần đang thầm nghĩ, huấn luyện viên mới tới Giảng Võ đường nhìn có vẻ khá trẻ, chắc cũng chỉ tầm tuổi đám học sinh sắp tốt nghiệp trong trường, khoảng 17-18 tuổi gì đó.
Sao loại người này có thể vào làm trong trường học Lý thị được, có lẽ hắn đi cửa sau với Lý Trường Thanh cũng nên?
Bọn hắn đều nghe đồn, gần đây bên cạnh Lý Trường Thanh xuất hiện một tên tiểu bạch kiểm, không phải tên đó chính là thiếu niên này chứ?