Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 576: Tiếng Súng




Người thanh niên cười nói:

"Đây là vị trí dễ quan sát mọi chuyện nhất, lại còn là khách sạn nên ta ở trong này không được sao. Ta đang ở trong khách sạn Khai Lai nên ngươi mới không nhìn thấy ta đi vào. Không nên động đậy, nếu không ta sẽ nổ súng, tốc độ xoay người của ngươi không thể nhanh bằng tốc độ bóp cò được."

Hắn nói xong thì mở tai nghe Lam Nha rồi nói:

"Ông chủ, ta đã tìm được tay bắn tỉa, có cần giải quyết hắn luôn không?"

Người bên kia tai nghe Lam Nha có vẻ rất bất ngờ:

"Ngươi tìm thấy hắn dễ vậy sao? Không đúng....Chu Dũng, ngươi lấy súng cửa hắn trước, vài phút nữa những người khác sẽ tới, các ngươi sẽ dẫn tay bắn tỉa rút lui trước khi Côn Luân bao vây nơi đó. Ta sẽ chỉ đường cho các ngươi."

Chu Dũng trả lời:

"Đã rõ...."

Hắn còn chưa nói xong thì tay bắn tỉa đã xoay người lại rồi nhắm vào miệng Chu Dũng!

Chu Dũng đành phải bóp cò.

Ầm! Ầm!

Hai phát súng liên tục vang vọng trong bầu trời đêm!

Người trong tai nghe Lam Nha nghiêm trọng hỏi:

"Sao thế?"

"Hắn đột nhiên quay người định bắn ta, nên ta đành nổ súng bắn chết hắn ."

Chu Dũng chậm rãi lại gần tay bắn tỉa, nhưng hắn đột nhiên ngẩn người ra:

"Ông chủ, là Trần Tư Hằng!"

"Trần Tư Hằng? ! Rút lui."

Người bên kia tai nghe Lam Nha gấp gáp nói.

Nhưng người bên kia tai nghe là Lam Nha và người phía sau Chu Dũng lại nói cùng một lúc.

"Muộn rồi."

Làn gió lạnh thổi qua sân thượng, Chu Dũng cứng đờ, hắn cảm nhận được thứ lạnh lẽ đang kề sát phía sau.

Thậm chí Chu Dũng còn không biết người này đi đến phía sau hắn từ lúc nào.

Khánh Trần cười rồi nhấn nút call trên tai nghe Lam Nha, hắn dùng giọng nói khàn khàn hỏi thăm người kia:

"Nghe nói, ngươi đang tìm ta?"

Người trong tai nghe Lam Nha cười khẽ:

"Không dễ dàng gì mới tìm được ngươi, hóa ra ngươi thông thạo đánh lén sao, nhưng ta vẫn không hiểu ngươi lấy súng bắn tỉa từ chỗ nào? Ngươi không thể mang về từ thế giới trong, nên ta sẽ kiểm tra lại tất cả số súng bắn tỉa trong quân, xem đêm nay có khẩu súng nào biến mất không, có phải ta sẽ tìm được ngươi không?"

Khánh Trần nhẹ nhàng nói:

"Không sao, ngươi cứ tìm đi."

Không sao, Khánh Trần mang khẩu súng bắn tỉa này từ thế giới trong về mà.

Người bên kia tai nghe Lam Nha có vẻ khá phấn khích:

"Ta nghĩ khoảng cách giữa ngươi và ta gần hơn rồi đấy, ngươi nên cẩn thận, nếu không sẽ phải làm nô lệ của ta."

Khánh Trần cười nói:

"Sao lại nói chuyện với chủ nhân bằng giọng điệu đó, không biết lớn nhỏ, hì hì."

Khi nghe thấy hai chữ hì hì, người bên kia tai nghe Lam Nha mới xác định người đang nói chuyện với hắn chắc chắn là ông chủ của tổ chức kia, vì những người khác không thể làm người ta cảm thấy ghê tởm như vậy!

Nhưng Khánh Trần không muốn nói chuyện tiếp với người bên kia tai nghe, hắn lắc cổ tay để thu lại Con Rối Giật Dây trên người Trần Tư Hằng, sau đó lại cho nó cuốn lên trên cổ tay Chu Dũng.

Nhưng không ngờ Chu Dũng lại không bị Con Rối Giật Dây khống chế.

Khánh Trần ngạc nhiên một lúc rồi dùng dao găm cắt cổ đối phương, không ngờ Chu Dũng lại là siêu phàm giả cấp D trở lên!

Thiếu niên nhặt 'Lấy Đức Phục Người' và súng ngắn trên tay Chu Dũng, sau đó đi vào hành lang phía sau.

Hắn biết có người đang đến đây, mà mọi chuyện đêm nay chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Máu nhuộm đỏ đường Hành Thự, Nam Canh Thần ngồi xổm trong một góc, bên cạnh hắn có rất nhiều người dân vô tội cũng trốn trong đó.

Lúc này mọi người đều câm như hến.

Chỉ có Nam Canh Thần còn rảnh rỗi nghịch điện thoại, hắn mở nhóm Bạch Trú, trong nhóm chỉ có Thu Tuyết đang online:

"Có chuyện gì xảy ra trên Đường Hành Thự thế, sao ta lại nghe thấy tiếng pháo?"

"Không phải tiếng pháo, là tiếng súng bắn tỉa."

Nam Canh Thần chậm rãi trả lời:

"Có một đám người muốn bắt cóc ta, nhưng đều bị ông chủ giết, bây giờ tất cả sát thủ đều chạy về phía ông chủ, nên ta không sao."

"Tiếng súng? Sao tiếng súng lại to như vậy?"

Thu Tuyết nghi ngờ nói:

"Con Vịt Nhỏ, ngươi đang ở chỗ nào, ta đến cứu ngươi."

"Không cần không cần, các ngươi đừng đi đâu cả."

Nam Canh Thần nói.

Bây giờ hắn đang nghĩ đến một vấn đề, nếu tay bắn tỉa không phải Khánh Trần thì hắn là ai?

Trong nhóm Bạch Trú, chỉ có hắn và Lý Đồng Vân là một trong số ít những người biết Khánh Trần chính là người được chọn cho vị trí thủ lĩnh ảnh tử, biết hắn là ông chủ của Bạch Trú.

Hơn nữa, Nam Canh Thần còn biết ngoài các thành viên trong nhóm Bạch Trú bây giờ, cũng chỉ còn mình Ương Ương chưa xuất hiện, nên hắn không biết tay bắn tỉa này là ai.

Cho nên hắn đang nghĩ một vấn đề, tuy hắn không biết Khánh Trần trở thành tay bắn tỉa từ khi nào và cất súng bắn tỉa ở đâu, nhưng hắn tin chắc người đó chính là Khánh Trần.

Không ai có thể cho hắn cảm giác an toàn như thế này, những người khác cũng không thể đến đúng lúc như thế.

Bây giờ hắn mới nhớ ra một chuyện, tối nay đối phương về sớm để đi mai phục, còn dặn mình phải ở lại tự học, nếu tay bắn tỉa thật sự là Khánh Trần thì rõ ràng hắn định dùng mình làm mồi nhử mà!

Phát súng bắn trúng chân tên sát thủ lúc trước còn xuyên qua hai chân mình!

Nam Canh Thần thử đo khoảng cách giữa mình và khách sạn Khai Lai, thật mọe nó xa.

Nếu phát súng đó bắn trượt thì chẳng phải mình sẽ bị phế sao?