Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 574: Có Tay Súng Bắn Tỉa




Nam Canh Thần mở điện thoại, cả tối nay Khánh Trần không nhắn cho hắn tin nào, mà những tin nhắn mình gửi hắn cũng không trả lời.

Chắc chắn có chuyện gì nguy hiểm sắp xảy ra, nếu không thì sao hắn lại hành động bất thường như vậy.

Ngay sau đó, một chiếc xe con màu đen ngang nhiên lao vút tới rồi dừng ngay bên cạnh Nam Canh Thần.

Lúc đó, tất cả những người đang đi trên đường Hành Thự đều nghe thấy tiếng vang chói tay do bánh xe ma sát với mặt đất.

Xoạch một cái, cửa xe phía sau mở ra, bên trong có hai tên sát thủ đội khăn trùm đầu màu đen lạnh lùng nhìn hắn.

Nam Canh Thần kinh ngạc nhìn hai người này, hắn định quay người chạy về phía trường học phía sau.

Nhưng hắn chỉ mới rèn luyện được mấy ngày, nên làm sao có thể chạy thoát được những tên sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh?

“ĐM.”

Nam Canh Thần hét lớn một tiếng với mấy người bạn học đứng cách đó không xa:

“Giúp ta báo cảnh sát với!”

Hắn vừa nói xong thì hai tay đã bị hai tên cướp tóm lấy.

Nam Canh Thần thầm tự nhủ, hắn xong rồi, Trần ca, ngươi đang ở đâu, sao cứ đến lúc ta gặp nguy hiểm là không thấy ngươi đâu thế hả!

Không đúng, không đúng!

Nam Canh Thần bỗng nhớ ra một chuyện, sao Khánh Trần có thể không ở đây những lúc quan trọng thế này được?

Nhưng tên sát thủ này sẽ chết, suy nghĩ này thật khó hiểu.

Ngay lập tức, Nam Canh Thần thấy máu bắn tung tóe sau lưng mình, chỗ máu kia bắn cả lên mặt khiến gò má hắn nhuộm đỏ.

Hắn ngơ ngác đứng tại chỗ, cùng lúc đó, một tiếng nổ mạnh truyền đến từ đằng xa.

Tiếng súng chậm hơn đạn một chút, rõ ràng vị trí tay bắn tỉa cách chỗ này mấy trăm mét.

Bị trúng đạn rồi mới nghe thấy tiếng súng khiến người ta cảm thấy rất sợ hãi.

Tên sát thủ lái xe gào lên:

“Bắn tỉa! ĐM, mau lôi hắn lên xe, có tay bắn....”

Giọng tên sát thủ bỗng im bặt, kèm theo đó là tiếng cửa kính vỡ vụn.

Nam Canh Thần quay đầu nhìn, tên tài xế đã gục xuống vô lăng, hắn cũng chết vì trúng đạn.

Sau hai phát súng, ba tên sát thủ tới bắt cóc Nam Canh Thần chỉ còn lại một người.

Những người trên đường Hành Thự bắt đầu la hét và chạy trốn khắp nơi.

Tên cướp cuối cùng thò tay xuống hông lấy vũ khí, hắn túm lấy cánh tay rồi lôi Nam Canh Thần chắn trước mặt mình, biến hắn thành khiên chắn đạn của tay bắn tỉa.

Hắn nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao ở Lạc thành lại có tay bắn tỉa chờ sẵn bọn họ.

Hơn nữa, sao tiếng súng bắn tỉa lại to như tiếng pháo thế kia?!

Hắn còn chưa nghĩ xong đã cảm thấy có thứ gì đó xuyên qua hai chân Nam Canh Thần, sau đó đâm vào bắp chân hắn.

Bắp chân to khỏe bị bắn gãy, cả người hắn bị mất thăng bằng rồi ngã về bên trái.

Lại một viên đạn lao tới xuyên qua phần ngực của hắn.

Quán tính của viên đạn khiến tên sát thủ bay thẳng ra ngoài.

Hai phát súng vô cùng mạo hiểm, chỉ cần bắn lệch một chút thôi thì với khoảng cách mấy trăm mét cũng có thể bắn trúng Nam Canh Thần, nhưng có vẻ tay bắn tỉa này rất tự tin vào bản thân, viên đạn bắn ra cũng không lệch chút nào!

Lúc này đầu óc Nam Canh Thần vẫn còn tạm dùng hoạt động, nhưng hắn vẫn nhớ lời dặn của Khánh Trần là phải tìm nơi ẩn nấp an toàn, rồi chờ người đến cứu.

Trong màn đêm, hắn phát hiện có rất nhiều người trên đường Hành Thự đang chạy về phía tiếng súng vang lên lúc nãy.

….

Mãi đến khi tay bắn tỉa xuất hiện, Nam Canh Thần mới biết có bao nhiêu diễn viên và bao nhiêu người đi đường thật trên đường Hành Thự.

Ngay lập tức, rất nhiều người đi đường đang đeo tai nghe Lam Nha chạy về phía tiếng súng.

Mà người vừa bị coi là mục tiêu như Nam Canh Thần lại bị làm ngơ.

Không ai thèm quan tâm đến hắn.

Hắn cảm thấy rất kì quái, có người muốn bắt cóc nghĩa là hắn rất quan trọng.

Nhưng khi tay bắn tỉa vừa xuất hiện thì chẳng còn ai quan tâm đến hắn nữa, có lẽ bọn chúng cố ý bắt cóc hắn chỉ để dụ người quan trọng hơn xuất hiện mà thôi.

Nam Canh Thần nấp trong góc nhìn mọi chuyện, hắn định mở miệng bảo những người mai phục trên đường Hành Thự nghĩ lại giá trị của mình, nhưng may mà nhịn được.

Nếu bây giờ hắn làm như vậy thì không khác gì tự sát.

Từ khi tiếng súng bắn tỉa vang lên, Nam Canh Thần đã không sợ hãi nữa.

Hắn tin Khánh Trần nhất định đang ở đây, khi đối phương đã đến thì mọi chuyện không còn đáng lo nữa. .

Nhưng tay bắn tỉa vừa cứu hắn là ai, người kia cũng là một trong những thành viên Bạch Trú sao?

Sao trước đây hắn không biết trong Bạch Trú có người nào lợi hại như vậy!

Người đó Khánh Trần sao?

Không thể nào.

Lúc trước Nam Canh Thần từng đi thăm lão Cửu, khi đó đối phương còn nói mình chưa kịp dẫn Khánh Trần đến sân tập bắn.

Mà Khánh Trần cũng không có chỗ giấu súng.

Thật ra đây cũng là nguyên nhân Khánh Trần dám ngang nhiên dùng súng bắn tỉa....Không ai biết hắn là tay bắn tỉa, cho nên sẽ không có ai nhận ra thân phận này.

Dù mọi người có nghĩ thế nào cũng không ngờ tay bắn tỉa chính là Khánh Trần.

Mà sự xuất hiện của tay bắn tỉa đã phá tan kế hoạch của bọn sát thủ, vì họ đã bao vây cả đường Hành Thự, nếu có người đến cứu Nam Canh Thần thì chắc chắn đối phương không thể chạy thoát.

Nhưng họ không ngờ Khánh Trần sẽ không đến cứu người, cũng không ngờ hắn sẽ bắn lén từ xa như vậy!

Lúc đầu bọn sát thủ còn nghĩ đường Hành Thự là sân nhà của họ, nhưng Khánh Trần lại không tự chui đầu vào lưới như dự đoán!