Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 537: Suy Nghĩ




Khánh Trần nghĩ người có thể không động vào cửa mà vẫn vào nhà được chỉ có mình thủ lĩnh ảnh tử mà thôi.

Việc này khiến Khánh Trần có thêm phán đoán: Vật cấm kỵ hình cánh cửa kia chỉ có thể đến nơi chủ nhân nó từng đến hoặc từng nhìn thấy.

Lần đầu tiên thủ lĩnh ảnh tử đến còn phải đi vào bằng cửa chính, nhưng sau này không cần nữa.

Khánh Trần nghi ngờ thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị từng đến đây chơi trong lúc hắn vắng nhà.

Ấm nước trong nhà có nước nóng, có một ít vụn trà ở cái chén bên cạnh, chứng tỏ đối phương từng pha trà.

Có người từng dùng nhà vệ sinh, nhà tắm cũng có dấu vết từng sử dụng, ngay cả bồn tắm lớn cũng bị dùng.

Có vẻ vị thủ lĩnh này không coi mình là người ngoài….

Khánh Trần thầm thở dài, nhân vật muốn đến thì đến, muốn đi thì đi này khiến người ta thật đau đầu.

Nhưng mục đích của đối phương là gì, có phải chính hắn đã sắp xếp để mình tham gia vào cuộc chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử không.

Đối phương đang định làm gì?

Khánh Trần không nghĩ nữa mà kéo thấp vành mũ rồi bước ra ngoài.

Lần này, hắn còn cố ý nghe tiếng động ngoài cửa để tránh dọa Trịnh Ức.

Nhưng khi Khánh Trần đứng chờ thang máy, cánh cửa vừa mở ra đã khiến thiếu nữ tóc bạc kêu lên, ngay cả tay cũng thò vào trong ba lô nhỏ, như thể bên trong đang cất vũ khí gì đó.

Ví dụ như bình xịt hơi cay.

Khánh Trần không biết bình xịt hơi cay ở thế giới trong có hung mãnh hơn thế giới ngoài không nữa.

Mãi đến khi thiếu nữ tóc bạc nhận ra người ngoài thang máy là Khánh Trần mới thở phào nhẹ nhõm, nàng tò mò hỏi:

"Sao dạo này ngươi không đi học?"

Khánh Trần nghĩ một lúc rồi trả lời:

"Nhà ta không đủ khả năng trả học phí đại học nên ta định đi tìm việc làm."

Trịnh Ức rất kinh ngạc:

"Mọi chuyện sẽ có cách giải quyết, nhưng ngươi nhất định phải đi học, cửa hàng giá rẻ ta làm dạo này đang tuyển thêm thu ngân làm đêm, hay ta giới thiệu ngươi với bọn họ? Nhất định có thể tiết kiệm đủ học phí mà."

"Cảm ơn, ta sẽ suy nghĩ."

Khánh Trần cười đi vào thang máy:

"Mau về nhà nghỉ ngơi đi."

"Ừ."

Sau khi thiếu nữ tóc bạc đi được hai bước lại quay đầu nói:

"Nhất định phải suy nghĩ kỹ, thật ra làm việc không quá vất vả đâu."

"Mau về nhà đi."

Khánh Trần cười vẫy tay.

Khi thang máy khép lại, hắn xoay người nhìn ra ngoài lớp thủy tinh trong suốt.

Những cô gái như Trịnh Ức ở thành phố này dù có liều mạng cũng chỉ có thể đổi được một tương lai mù mờ.

Mỗi ngày đều đến trường buổi sang, buổi chiều học bù, buổi tối đi làm thêm.

Nàng làm tất cả chỉ vì muốn thi lên đại học.

Nhưng công việc tốt nhất sau khi tốt nghiệp lại là làm việc cho tập đoàn, sau đó đột tử trên bàn làm việc.

Quy tắc thế giới này đều được tập đoàn thiết lập.

Khánh Trần đang nghĩ, có lẽ sư phụ và những người bạn của hắn thấy được điều này nên mới quyết định phải thay đổi thế giới.

Hắn đeo tai nghe, Nhất hỏi:

"Ngươi sắp phải về thế giới ngoài rồi, dữ liệu cứ điểm đã hứa với ngươi trong giao dịch thứ hai của chúng ta đang trong cái túi bên trái ngươi, sau khi trở về cắm vào ổ USB trên máy tính là được. Đúng rồi, 14 ngày nữa, Lý Trường Thanh muốn đích thân xem ngươi tiêm liều số 003 thuốc biến đổi gien, ngươi đã nghĩ ra cách gì chưa? Ngươi có định tiêm vào không?"

Lí do Khánh Trần từng từ chối tiêm thuốc biến đổi gen vì hắn vừa mới tiêm liều 004, phải chờ 18 ngày nữa mới được tiêm liều tiếp theo.

Bây giờ đã qua 4 ngày, có lẽ hắn không thể trốn được nữa.

Khánh Trần lảng sang chuyện khác:

"Nguồn gốc của Kỵ Sĩ là gì?"

Nhất trả lời:

"Nó bắt nguồn từ thể thao mạo hiểm."

"Thể thao mạo hiểm?"

Khánh Trần biết mỗi hạng Sinh Tử Quan đều như một môn thể thao mạo hiểm, nhưng hắn chỉ nghĩ là trùng hợp mà thôi.

Nhất nói:

"Khi cha ta ghi chép lại lịch sử Kỵ Sĩ, ông nội của ta, cũng chính là người sáng lập tổ chức Kỵ Sĩ rất thích thể thao mạo hiểm. Sau này, khi hắn trở thành người nổi tiếng trong các lĩnh vực thể thao mạo hiểm, hoàn thành tám hạng Sinh Tử Quan thì khóa gien đột nhiên mở ra. Từ đó về sau, tám hạng Sinh Tử Quan mới trở thành con đường tu luyện."

Khánh Trần biết, trước khi phát minh ra thuật hô hấp, Kỵ Sĩ phải khiêu chiến hết tám hạng Sinh Tử Quan mới thật sự trở thành Kỵ Sĩ, khi đó khóa gien mới được mở ra.

Kỵ Sĩ trước khi hoàn thành hạng thứ tám chỉ là người bình thường.

Ông của Nhất là Nhâm Hòa không hề biết mình đang tu luyện trước khi hoàn thành khiêu chiến lần thứ tám.

Nhất bỗng nói:

"Lý Thúc Đồng cảm thấy xúc động vì những gì các tiền bối ở thế giới ngoài của ngươi từng làm cho thế giới mới, trước khi người sáng lập đi con đường này hoàn toàn không biết kết quả, hắn còn không biết mình có thể trở thành siêu phàm giả."