Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 526: Bao Vây




Nhưng ngay khi hắn nhảy ra thì phát hiện thiếu niên trong bóng tối đã bóp cò liên tục.

Những viên đạn bay ra khỏi súng như những tia lửa vụt sáng trong đêm tối.

Cơ thể tên sát thủ đứng khựng lại, hắn trợn mắt kinh ngạc rồi mất thăng bằng ngã trên bậc thang như túi vải rách.

Trước khi chết hắn đã nhìn thấy trên tay trái Khánh Trần đang cầm một khẩu súng ngắn không có đạn, tay phải thì cầm một khẩu súng mới lấy trên người một tên sát thủ khác.

So với tốc độ đổi hộp đạn, đương nhiên trực tiếp đổi súng sẽ nhanh hơn.

Khánh Trần cố ý phát ra tiếng đổi hộp đạn rồi để mặc băng đạn rỗng rơi xuống mặt đất, hắn muốn sát thủ trên cầu thang tự chui ra ngoài.

Trong lồng bát giác có một kĩ thuật rất độc ác: Khi sức mạnh của ngươi không bằng đối phương, hãy lừa hắn đến đánh ngươi. Khi nắm đấm của ngươi đánh được vào đầu kẻ địch, sức tàn phá sẽ tăng lên gấp đôi.

Nếu ngươi không thể giải quyết kẻ địch trong thời gian ngắn, hãy nghĩ cách khiến đối phương tự lại gần họng súng.

Khánh Trần bình tĩnh lấy ra Con Rối Giật Dây ra, sợi tơ trong suốt kia nhìn như là một con rắn nhỏ đang tham lam hút đi sinh mệnh của kẻ khác.

Hắn nhìn sợi tơ dần biến thành màu đỏ, sau khi thi thể biến thành tro bụi thì sợi tơ đó lại trở nên trong suốt.

Mới qua hai trận chiến, hiến tế được ba người mà chỗ tách ra trên sợi tơ trong suốt đã dài thêm ba mươi ba centimet.

Nếu phải chiến đầu thêm vài trận như thế này nữa thì có lẽ Con Rối Giật Dây sẽ sớm có thể khống chế người thứ hai, Khánh Trần đã thầm khống chế mà tốc độ kéo dài của nó còn nhanh như vậy, nếu thứ đồ chơi này rơi vào trong tay kẻ xấu thì có lẽ hắn sẽ vụng trộm giết người để hoàn thành điều kiện thu nhận.

"Quả nhiên là vật cấm kỵ tà ác."

Khánh Trần thở dài rồi nói.

Lúc này, sát thủ trong tòa nhà đều đã biết, thiếu niên mà họ đang truy đuổi không đi xuống dưới mà đang chạy lên trên.

Bọn sát thủ ngay lập tức lao lên tầng trên.

Thiếu niên đứng trong cầu thang cẩn thận nghe tiếng bước chân vang lên từ phía dưới, lần này hắn không tiếp tục đi lên trên mà lại quay người đi xuống phía dưới.

Sau khi đi vài bước, khuôn mặt của Khánh Trần đã biến thành một tên sát thủ nào đó đã biến thành tro bụi.

.....

Trên đường phố lúc, bên cạnh hai chiếc xe chặn hai đầu con đường bỗng xuất hiện rất nhiều quân lính liên bang được trang bị đầy đủ, họ nhanh chóng tiến vào vị trí để dọn dẹp trận chiến dưới mặt đất.

Những sát thủ vốn đang bao vây đội xe của Lý Trường Thanh đã biến thành những kẻ bị người khác bao vây.

Khi hai bên bắt đầu tấn công lẫn nhau, những sát thủ không được trang bị đầy đủ như quân đội liên bang đều nhanh chóng bị giết chết.

Lão Lục thấy cảnh này thì thở phào nhẹ nhõm.

Dù trên đùi phải của hắn lúc này đang chảy máu ồ ạt nhưng lão Lục vẫn là một kẻ trung thành tuyệt đối, hắn khập khiễng chạy về phía Lý Trường Thanh vừa rơi xuống:

"Bà chủ, ngươi có sao không? Không phải Khánh Trần đang bảo vệ ngươi sao, hắn đâu rồi?"

Lý Trường Thanh nghe đến đây thì bỗng nhìn về phía tòa nhà:

"Hỏng rồi, hắn đã lộ vị trí!"

Tòa nhà này không cách âm nên khi tiếng súng trên mặt đất đã dần tắt thì mọi người vẫn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng súng trong tòa nhà, tuy không liên tục nhưng rất có tiết tấu.

Lão Lục kịp phản ứng, Khánh Trần đang chiến đấu cùng những kẻ khác!

Lý Trường Thanh bỗng nhiên nhặt một khẩu súng tự động từ dưới đất rồi quay người chạy vào trong tòa nhà.

Lão Lục thấy cảnh này sợ hết hồn:

"Bà chủ, ở đây đã an toàn, ngươi không nên mạo hiểm vào trong đó. Nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì anh cả và anh hai của ngươi nhất định sẽ đày ta đến hoang dã để bẻ bắp!"

"Không được."

Lý Trường Thanh nhìn thoáng qua vết thương trên đùi phải lão Lục:

"Ngươi cứ ở chỗ này chờ băng bó, mình ta đi là đủ rồi. Vị trí của Khánh Trần giờ đã bị lộ, ta không thể bỏ rơi hắn được. Yên tâm, ta sẽ không sao đâu."

Lý Trường Thanh nói xong liền chạy vào trong tòa nhà.

Lão Lục muốn đi theo nhưng vết thương trên đùi khiến hắn suýt ngã sấp xuống, hắn đành gào lên với Vương Bính Tuất đang trốn phía sau một chiếc xe việt dã nào đó:

"Tên cháu trai kia, ngươi đừng có trốn nữa, tranh thủ thời gian chạy theo nhanh lên, nếu bà chủ xảy ra chuyện gì, khi về ta sẽ lột da tình nhân của ngươi!"

Vương Bính Tuất nghe thấy thế thì lập tức chui ra từ phía sau xe việt dã, hắn vừa đuổi theo Lý Trường Thanh vừa nói thầm:

"Ta đâu có sợ chiến, ngươi ồn ào cái gì! Cố ý thể hiện sự trung thành tuyệt đối của ngươi sao?!"

Lý Trường Thanh và Vương Bính Tuất định chạy thẳng lên tầng 12 để tìm Khánh Trần.

Nhưng khi họ đến căn phòng kẻ chủ mưu đứng lúc trước thì lại phát hiện cửa đã mở, có một bộ thi thể nằm ngoài cửa, đây nhất định là chiến trường thứ nhất.