Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 527: Năm Sát Thủ Còn Lại




Vương Bính Tuất nhìn thoáng qua rồi phân tích:

"Có thể không cần mở cửa mà nổ súng đều là những người rất quyết đoán."

Lý Trường Thanh không nói gì mà đi về phía lối thoát hiểm, hai người vừa đi lên vừa tìm được hai tầng thì phát hiện chiến trường thứ hai.

Có một thi thể nằm ở đây, trên vách tường hành lang có rất nhiều vết đạn.

Vương Bính Tuất cảm thấy khá kỳ quái:

"Rõ ràng tên sát thủ này chỉ bị bắn một nhát vào đấu, sao lại có nhiều vỏ đạn như vậy, tại sao trên vách tường cũng có nhiều vết đạn như vậy? Mà có thứ còn kì lạ hơn, người kia.....Giết người trong phòng thì có thể an toàn đi vào lỗi thoát hiểm, nhưng hắn lại không đi xuống tụ hợp với ngài mà lại đi lên....."

Lý Trường Thanh mím môi suy nghĩ một lát rồi lạnh lùng nói:

"Tiếp tục đi lên tìm!"

Nhưng đúng lúc này, nàng và Vương Bính Tuất đều nghe thấy tiếng súng vang lên từ phía dưới.

Hai người đều không thể hiểu nổi, Khánh Trần đang đi theo hướng nào vậy? Họ đi vào đây để cứu người nhưng ngay cả bóng dáng của đối phương cũng không tìm được!

Tất cả đèn trong tòa nhà đã tắt từ khi trận chiến bắt đầu.

Trong hành lang yên tĩnh chỉ có mấy tên sát thủ qua lại, trong tay mỗi người đều cầm súng nhưng lại không tìm thấy mục tiêu.

Sát thủ đều biết quân đội liên bang đã đến, họ đều từng tham gia quân ngũ nên biết rõ chuyện gì sắp xảy ra.

Quân đội liên bang sẽ nhanh chóng lấy được bản thiết kế tòa nhà trong kho tài liệu.

Sau đó xe chỉ huy chỉ cần 2 phút là có thể tạo ra một cấu trúc ba chiều từ bản thiết kế.

Đến lúc đó, tất cả lối ra đều sẽ đóng lại, họ sẽ không thể rời khỏi đây.

Nhưng nếu bị bắt, họ sẽ phải đối mặt với sự tra tấn vô cùng tàn nhẫn, sau đó tất cả sẽ bị bí mật xử tử.

Từ trước đến nay, Lý thị chưa bao giờ chiêu hàng binh lính dưới quyền gia tộc Kashima và Jindai, đây là chuyện công khai mà ai cũng biết.

Bọn sát thủ lúc này chỉ đang máy móc thực hiện nhiệm vụ cuối cùng là giết chết một người đã chém đầu trưởng quan đang lẩn trốn trong đây.

Trong hành lang u ám, năm tên sát thủ vẫn giữ lặng im, tất cả sát thủ ở các tầng đều làm như vậy, họ chia thành mấy đội để nhanh chóng tìm được người kia trước khi quan đội liên bang đi vào tòa nhà.

Lúc này bỗng có người nghi ngờ nói:

"Nghe nói vị trưởng quan vừa bị chém đầu đã bí mật đến thành phố số 18 từ hai năm trước, hắn vẫn luôn dùng thân phận người thường ở chỗ này… Chúng ta còn không biết thân phận thật của hắn trước khi tiến hành kế hoạch ám sát Lý Trường Thanh đêm nay, những người bên ngoài chỉ nghĩ hắn là một người sống trong tòa nhà này mà thôi, vì sao Lý thị có thể giết đúng người được?"

Đây là vấn đề hắn vẫn luôn muốn hỏi.

Tất cả sát thủ ở đây đều không thể nghĩ ra đáp án của vấn đề này.

Họ đều biết mình có thể bị phục kích ngược nên đã chuẩn bị hai kế hoạch hoàn hảo để đối phó với đối phương, chỉ không ngờ người phụ trách kế hoạch lại chết nhanh như vậy....

Người đứng sau hắn bỗng nói:

"Thế các ngươi có từng nghĩ chuyện này có thể chỉ là trùng hợp không?"

"Sao có thể trùng hợp được?"

Người dẫn đầu năm tên sát thủ lạnh lùng nói:

"Đối phương đã sớm có kế hoạch trước khi chạy vào đây, hắn thông qua khoang thang máy để thoát khỏi chúng ta, thậm chí còn đi qua cửa của khoang sửa chữa điều hòa để tìm được phòng của trưởng quan rồi giết hắn. Làm sao trên đời nay lại có chuyện trùng hợp như vậy được, tiểu thuyết còn không dám viết như thế!"

Vị sát thủ đứng sau suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Nhưng cũng có thể hắn rời khỏi khoang thang máy rồi tìm một căn phòng ẩn náu, vừa lúc gặp trưởng quan thôi."

"Những suy đoán này đều không có căn cứ."

Tên sát thủ dẫn đầu lạnh lùng nói.

"Được rồi."

Vị sát thủ đứng sau cùng thở dài.

Nhưng đúng lúc này, tên sát thủ dẫn đầu hỏi:

"Hà Hạo Dương, ngươi đi từ trên xuống có phát hiện gì bất thường không? Ta luôn cảm thấy có gì đó rất lạ, tiếng súng vang lên ở phía trên, chúng ta đi từ dưới lên, mà ngươi lại đi từ trên xuống...."

Hắn vừa dứt lòi thì tiếng súng đã vang lên ngay phía sau hắn.

Bốn phát súng liên tiếp đều trúng vào đầu sát thủ.

Khánh Trần biến thành khuôn mặt của mình rồi cảm thán:

"Ta đã nói rồi, ta không muốn chém đầu hắn mà các ngươi không tin. Người đó bị Lý Trường Thanh giết, các ngươi tốn công tốn sức tìm ta làm gì?"

Hắn lắc cổ tay một cái, sợi tơ trong suốt của Con Rối Giật Dây đã chui vào trong thi thể hai tên sát thủ rồi nhanh chóng hoàn thành hiến tế.

Hắn bỗng nảy ra một câu hỏi sau khi quan sát Con Rối Giật Dây tham lam hút máu, không biết cái đồ chơi này có suy nghĩ riêng không?

Bây giờ Khánh Trần đã biết một số vật cấm kỵ có sinh mệnh và suy nghĩ của riêng nó, ví dụ như vật cấm kỵ ACE-005 Đại Phúc.

Vậy Con Rối Giật Dây này có suy nghĩ riêng không?