Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 507: Tới Trường Tập Bắn




👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Nếu không phải trên Thanh Sơn Tuyệt Bích có dấu bột magiê do các tiền bối để lại tạo thành đường đi, nếu không phải đám lão già từng tặng quả trắng cho hắn, nếu không nhờ sự cổ vũ của những dòng chữ khắc trên đường đi thì có lẽ hắn đã không thể vượt qua nổi.

Nếu hắn có thể trở thành tay bắn tỉa, dù thực lực của hắn rất yếu nhưng chỉ cần tìm được cơ hội thích hợp thì nhất định hắn sẽ có thể vượt cấp giết người!

Trước kia Khánh Trần chưa từng động vào súng bắn tỉa nên hắn không thể xác định mình có thể làm tay bắn tỉa được hay không, cho nên phải thử mới biết.

"Đến rồi."

Lão Lục chỉ về phía tòa nhà rộng lớn trước mặt.

Tòa nhà này giống như một sân vận động khổng lồ, vật liệu bao phủ bên ngoài tìa nhà là kim loại, phong cách kiến trúc hiện đại của nó nhìn không hề ăn khớp sự cổ kính của trang viên lưng chừng núi, chỉ còn vài chi tiết in trên tường là giữ lại chút văn hóa phương đông.

Bên ngoài tòa nhà treo một tấm biển to tướng viết ba chữ "Phấn Võ lâu".

Lão Lục vui vẻ giới thiệu:

"Những ngày thường, vệ sĩ đều được huấn luyện ở trong này, những thành viên Lý thị muốn luyện bắn cũng sẽ đến đây, nghe nói chương trình học chiến đấu mà mà bà chủ chuẩn bị mở trong trường học cũng sẽ tiến hành ở đây, ngươi nên làm quen dần với nó thì hơn."

"Chương trình học chiến đấu?"

Khánh Trần hỏi.

"Đúng vậy, bà chủ còn mở một chương trình học vì ngươi, sau này ngươi sẽ đến đây để dạy con em của Lý thị."

Lão Lục nói:

"Ngươi đừng coi thường chức vị này, văn hóa trong nội bộ Lý thị luôn rất tốt, họ rất coi trọng cấp bậc và còn rất tôn sư trọng đạo. Nếu ngươi có thể đứng vững trong ngôi trường đó, khi những thành viên Lý thị gặp ngươi sau này sẽ rất lễ phép, ít nhất thì đời này ngươi sẽ không lo ăn uống nữa."

Truyền thống văn hóa của Lý thị nghiêm khắc như những gia tộc cổ đại ở thế giới ngoài.

Nhưng Khánh Trần không để ý đến những thứ này, hắn hỏi:

"Tòa nhà này chỉ dài khoảng 400 mét, sao có thể luyện súng bắn tỉa ở trong này được?"

Lão Lục suy nghĩ một lúc, có vẻ hắn đã nhận ra gì đó trong câu nói này của hắn:

"Cả tòa trang viên lưng chừng núi còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của ngươi, nếu ngươi muốn luyện súng ngắm thì phải đến một chỗ khác. Hay là thế này, ta thấy có vẻ ngươi rất hứng thú với súng bắn tỉa, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu từ những kiến thức đơn giản nhất về súng ống, đợi đến khi ngươi đã nắm vững những thứ này, ta sẽ dẫn ngươi đi…..Nhưng ngươi nên chuẩn bị tâm lý cho tốt, muốn làm tay bắn tỉa cũng không dễ đâu, trong các tập đoàn, mức đãi ngộ mà những tay bắn tỉa nhận được thường sẽ tương đương với cao thủ cấp C, cấp B."

"Cảm ơn anh Lục, nếu ta không có thiên phú này, ta sẽ tự bỏ cuộc."

Khánh Trần gật gật đầu.

Khi hắn đứng bên ngoài tòa nhà thì không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, nhưng khi đi vào thì có thể nghe thấy tiếng súng văng vẳng.

Lão Lục dẫn Khánh Trần vào trong, họ gặp không ít người nhiệt tình chào hỏi hắn trên đường đi, nhìn có vẻ rất thân thiết.

"Hôm nay ta sẽ cho ngươi làm quen dùng súng, chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập với bia ngắm ở khoảng cách 10 m."

Lão Lục đưa một khẩu súng còn đạn cho Khánh Trần rồi dẫn Khánh Trần đến vị trí bắn, hắn trêu đùa:

"Rất nhiều người đều nghĩ bắn súng là một chuyện rất đơn giản, mỗi ngày đều mơ ước làm tay bắn tỉa, nhưng ngươi cứ bắn thử thì biết, nói không chừng ngay cả súng lục cũng không dễ dùng."

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nhận lấy khẩu súng, hắn đưa tay bắn về phía bia ngắm cách mười mét để kiểm tra thử đường đạn như thế nào.

Lão Lục nhìn về phía vết đạn trên bia nắm rồi nở nụ cười:

"Thế nào, bắn súng không dễ đúng không?"

Nhưng không đợi hắn nói hết, Khánh Trần đã đưa tay nổ súng lần nữa, mỗi viên đạn đều bắn trúng vào hồng tâm.

"Khoan đã, trước kia ngươi chưa động vào súng bao giờ mà, sao có thế bắn chuẩn như vậy được."

Lão Lục cảm thấy rất lạ, trong tư liệu mà họ điều tra được, mặc dù Khánh Trần là võ sĩ quyền anh nhưng lại chưa bao giờ mua súng.

Chẳng lẽ, những thông tin mà họ điều tra được có vấn đề? Hoặc là Khánh Trần có vấn đề?

Khánh Trần nghiêm túc giải thích:

"Từ nhỏ ta đã rất thích môn hình học không gian, những phát súng trước chỉ để quan sát đường đạn, mấy phát súng sau mới nghiêm túc."

Lão Lục suy nghĩ gì đó, sau đó hắn lại đưa một khẩu súng ngắn đã bị hỏng nòng cho Khánh Trần:

"Khẩu súng ngắn này đã không thể bắn chuẩn nữa, vì nòng súng đã bị hỏng, đầu ngắm bị lệch về bên trái, nếu những lời ngươi vừa nói là thật thì hãy dùng khẩu súng ngắn này chứng minh cho ta xem."

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi cầm lấy tùy ý bắn mấy phát, một giây sau đó, thiếu niên liên tục bóp cò, những viên đạn lại lần lượt xuyên qua hồng tâm!