Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 506: Nỗi Sợ Của Siêu Phàm Giả




Hơn nữa, muốn chơi món đồ chơi này phải thông thạo kỹ thuật và biết tính toán, dù sao ngươi cũng phải tính khoảng cách giữa mình và đối phương là bao xa, mất thời gian bao lâu thì viên đạn mới bay đến vị trí đối phương, khi bay đến thì sẽ bắn trúng vị trí nào trên người đối phương.

Đương nhiên, những số liệu này đều do Khánh Trần tra từ internet ở thế giới ngoài.

Thực tế thì hắn còn chưa động vào khẩu súng thật nào bao giờ.

"Anh Lục, nếu đạn của súng bắn tỉa có thể bắn trúng đầu cao thủ cấp A ở khoảng cách 1600 mét thì hắn có chết không?"

Khánh Trần hỏi.

"Đương nhiên là có."

Lão Lục nói:

"Trong lịch sử Liên bang cũng có một số cao thủ cấp A bị giết bởi súng bắn tỉa."

Cho tới bây giờ, Khánh Trần vẫn không thể hiểu nổi, hắn luôn cảm thấy đa số siêu phàm giả ở thế giới này đều 'Công cao phòng thấp' giống như những tên sát thủ, nếu gặp phải vũ khí tự động như bão kim loại thì ngay cả Bán Thần như sư phụ hắn cũng phải rút lui.

"Cao thủ cấp A có thể cảm nhận được vũ khí tự động mà liên bang cấm không?"

Khánh Trần tò mò hỏi.

"Thật ra trong liên bang có rất ít vũ khí tự động, ta cũng chỉ mới nhìn thấy một chiếc."

Lão Lục nói:

"Chỉ có những nhân vật lớn không có siêu phàm giả đi theo bảo vệ mới sợ những vũ khí như vậy, cao thủ cấp A sẽ không sợ đâu."

"Vì sao?"

Khánh Trần cảm thấy rất kỳ quái.

"Vì trí tuệ nhân tạo điều khiển vũ khí tự động không thể tính toán nhiều nhân tố cùng một lúc, tầm bắn tốt nhất của nó chỉ khoảng 800 mét chứ không thể xa hơn được nữa."

Lão Lục nói:

"Đương nhiên, phần lớn những tay bắn tỉa trong quân đội liên bang cũng chỉ có thể bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách 800 mét. Vì thứ đồ chơi này rất nhỏ nên rất tiện cho việc ám sát những nhân vật lớn, nhưng nó lại không đủ để đối phó với cao thủ cấp A, bởi vị họ có thể dễ dàng cảm nhận được chúng."

Khánh Trần cảm thấy chuyện này rất không bình thường, hắn nghĩ, nếu Nhất có điều khiển một khẩu súng bắn tỉa thì việc bắn trúng một người là chuyện rất dễ dàng:

“Trí tuệ nhân tạo điều khiển súng tự động đều yếu như vậy sao?"

"Yếu?"

Lão Lục dở khóc dở cười:

"Có phải ngươi đang có hiểu lầm gì đó về khái niệm này không, những tay bắn tỉa bình thường phải luyện tập rất lâu mới có thể bắn trúng mục tiêu cách 800 mét, cho nên, dù chọn ra những người nổi bật trong quân đội cũng không thể giống như phim viễn tưởng được, ngươi nghĩ ai cũng có thể làm xạ thủ sao? Ở khoảng cách 800 mét, bia ngắm lúc đó còn không to bằng con kiến! Những tay bắn tỉa có thể bắn trúng mục tiêu cách 1600 mét trong toàn liên bang còn ít hơn cả cao thủ cấp A!"

"Không phải."

Khánh Trần lắc đầu:

"Ý của ta là, có trí tuệ nhân tạo nào lợi hại hơn không?"

"Các tập đoàn đều không hứng thú lắm với việc chế tạo trí tuệ nhân tạo, họ chỉ cần thứ biết làm việc là được."

Lão Lục nhỏ giọng nói:

"Thực ra chuyện này có liên quan đến lịch sử liên bang, nghe nói kỷ nguyên trước đã bị một trí tuệ nhân tạo tên là 'Linh' xóa sạch. Cho nên, tất cả mọi người đều sợ trí tuệ nhân tạo sẽ lặp lại chuyện này."

Khánh Trần không nói gì, vì hắn biết người sáng tạo ra Nhất chính là Linh!

Mà Linh, chắc chắn đã bị con người giết chết.

Khó trách những người khác không biết Nhất có nhân cách riêng, khó trách tập đoàn sẽ không chú trọng việc chế tạo trí tuệ nhân tạo, đó là lí do vì sao Nhất lại cô đơn như vậy.

Hóa ra liên bang lại có một đoạn lịch sử như vậy!

"Giác quan thứ sáu của cao thủ cấp A đều trong bán kính 1600 mét sao?"

Khánh Trần hỏi.

Lão Lục vui vẻ cười nói với Khánh Trần:

"Ngươi là người mang gen chiến sĩ nên chỉ giới hạn ở cấp B, ngươi chỉ cần nhớ một chuyện thôi. Nếu ngươi phát hiện ra có tay bắn tỉa trên chiến trường thì phải trốn ngay."

Lời này của lão Lục cũng không có ý trêu tức Khánh Trần, vì chính hắn cũng là cấp B, hắn không cần trêu tức đối phương.

Người tiêm thuốc biến đổi gen chỉ có thể đạt đến cấp B, đây là quy luật rất bình thường.

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Làm sao để trở thành tay bắn tỉa?"

Lão Lục vô cùng sửng sốt:

"Ngươi muốn trở thành tay bắn tỉa? Muốn dùng thứ đồ chơi kia phải dựa vào thiên phú, Khánh Trần huynh đệ, ta cũng không có ý xem thường ngươi, khi còn ở trong quân doanh ta cũng muốn làm một tay bắn tỉa, nhưng thị lực, sự kiên nhẫn và khả năng tính toán của ta đều không đạt tiêu chuẩn."

Khánh Trần không nói gì thêm vì hắn vừa phát hiện ra một đường tắt.

Một người bình thường không thể giết người có cấp bậc cao hơn mình.

Phải rất lâu nữa hắn mới có thể đạt đến cấp A, vì mỗi lần vượt qua Sinh Tử Quan đều cần rất nhiều kĩ năng, hơn nữa, không phải cứ muốn khiêu chiến là được.