Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 505: Tay Súng Bắn Tỉa




🔥SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH): Nam chính chết đi sống lại vô số lần, hài hước cười ẻ chịu không nổi, nội dung hay không chê vào đâu được, lọt hố không sai!!!🔥

---

Lý Y Nặc nói.

Lý Trường Thanh khen nàng:

"Chuyện này ngươi làm rất tốt, nhưng mà ta vẫn luôn nghi ngờ, có khả năng thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị đã đến thành phố số 18, mục đích lần này của Khánh thị là thủ lĩnh ảnh tử."

"Hắn là địch hay bạn?"

Lý Y Nặc hỏi.

"Không phải địch cũng không phải bạn, nhưng có lẽ hắn có cùng mục tiêu với chúng ta."

Có vẻ Lý Trường Thanh không muốn nói nhiều về việc này, vì chuyện này đã liên quan đến những thông tin tuyệt mật của gia tộc, nàng chuyển đề tài:

"Có lẽ nhiệm vụ vòng thứ hai của trận chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử không liên quan đến chuyện chuyển giao quyền lực của Lý thị. Thủ lĩnh ảnh tử luôn thích làm những chuyện đánh lạc hướng người khác, không ai biết hắn đang muốn làm cái gì."

Lúc này, Lý Y Nặc hỏi:

"Đúng rồi, cô, ngươi đã đi thăm ông nội chưa?"

"Chưa."

Nói lên việc này, Lý Trường Thanh đã bình tĩnh lại, nàng nhìn về phía lão Lục rồi nói:

"Ngươi dẫn Khánh Trần đến sân tập bắn đi, trước khi đạt đến cấp B hắn phải sử dụng thành thạo súng ống."

"Được rồi."

Lão Lục khập khễnh dẫn Khánh Trần đi ra ngoài.

Khánh Trần hiểu, nàng muốn hắn rời đi. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến cơ mật gia tộc, Lý Trường Thanh không ngốc đến mức cho mình ngồi nghe.

Nhưng mà hắn cũng không thèm để ý, bởi thì hôm nay hắn thu hoạch đủ rồi.

Khánh Trần nhìn lão Lục đang dẫn đường phía trước:

"Vì sao ngươi lại tên là lão Lục, vì ngươi đứng thứ sáu sao?"

"Không phải."

Lão Lục lắc đầu:

"Ta tên lão Lục vì từng giúp bà chủ cản sáu viên đạn ở thành phố số 1, vì thế chân ta cũng bị phế bỏ. Bà chủ gọi ta là lão Lục vì muốn tự nhắc nhở, không được quên chuyện ta đã từng giúp nàng chắn đạn."

"Thì ra là thế."

Khánh Trần gật gật đầu.

"Bà chủ từng nói một câu rất đúng."

Lão Lục không quay đầu lại:

"Nếu một ngày siêu phàm giả chưa trở thành Bán Thần, khi đó súng ống vẫn là kẻ địch lớn nhất của họ, ngay cả khi cao thủ cấp A gặp phải tay bắn tỉa cũng có thể bị giết. Cho nên, làm quen với súng ống là chuyện tốt, ngày thường nếu không có chuyện gì làm thì nhớ đến sân tập bắn."

"Cao thủ cấp A đụng phải súng ống cũng có thể bị giết?"

Khánh Trần cảm thấy rất khó hiểu.

“Không phải súng ống có thể giết họ mà là tay súng bắn tỉa có thể giết họ.”

Lão Lục giải thích:

“Siêu phàm giả đạt cấp A có được giác quan thứ sáu. Trong bán kính 1600 mét họ sẽ cảm nhận được nếu có tay súng nhắm vào mình với ý đồ xấu.”

Cho nên, nếu tay bắn tỉa đứng trong bán kính 1600, chắc chắn cao thủ cấp A sẽ phát hiện được.

Ngươi chỉ cần nhìn thoáng qua, đối phương sẽ phát hiện ra ngay.

Giác quan thứ sáu của những người này rất nhạy bén, gần như đã thoát khỏi phạm vi của con người thường.

Khoan đã, Khánh Trần nhớ tới một việc.

Khi mới xuyên đến ngục giam số 18, hắn từng gặp một học sinh tên là Hoàng Tể Tiên, mình đã đi theo đối phương đến cổng khu nhà để tìm manh mối, khi đó mình chỉ liếc mắt nhìn Trịnh Viễn Đông một lần mà đối phương đã quay đầu nhìn về phía mình ngay.

Đây chỉ là sự trùng hợp, hay lúc đó Trịnh Viễn Đông đã đạt đến cấp A?

Khánh Trần không thể nào xác định được, nhưng khi đó mọi người đều vừa xuyên qua, theo lí thuyết thì Trịnh Viễn Đông không thể đạt cấp độ cao như vậy được, trừ phi đối phương cũng có năng lực nào đó tương đương với siêu phàm giả cấp A giống như Ương Ương.

Nhưng Khánh Trần nghĩ đây chỉ là chuyện trùng hợp mà thôi.

"Nếu tay bắn tỉa không thể nhắm bắn cao thủ cấp A, tại sao họ vẫn bị giết?"

Khánh Trần hỏi lão Lục.

"Vì vẫn có một số tay bắn tỉa có thể nhắm bắn chính xác mục tiêu khi đứng xa hơn 1600 mét ."

Lão Lục híp mắt nói:

"Cao thủ cấp A sẽ không thể cảm nhận nếu những tay bắn tỉa đứng xa hơn 1600 mét, cho nên họ sẽ không thể tránh đạn. Loại súng bắn tỉa dùng đạn xuyên giáp còn xuyên thủng được cả xe tăng, dù cao thủ cấp A rất lợi hại, nhưng họ không có năng lực phòng ngự như xe tăng. Cho nên, muốn ám sát cao thủ cấp A thì phải dùng súng trang bị dây hãm lửa, nếu không họ sẽ nhìn thấy khẩu súng."

Súng bắn tỉa là vũ khí chuyên dùng để tấn công hệ thống phòng ngự của xe bọc thép, tiếng động mỗi khi nổ súng to như nổ pháo.

Chỉ là, tốc độ của âm thanh lại không nhanh bằng tốc độ của đạn, nếu nổ súng ở khoảng cách xa hơn 1600 mét thì sau khi cao thủ cấp A trúng đạn mới nghe thấy tiếng súng.

Nhưng ánh lửa tỏa ra từ nòng súng khi bắn lại nhanh hơn tốc độ của đạn, đây cũng là lí do vì sao lão Lục nhấn mạnh việc phải trang bị dây hãm lửa cho súng.

Tốc độ đạn của phần lớn súng bắn tỉa hiện nay là khoảng 800~900 mét/giây, một viên đạn bay 1600 mét cần đến hơn 2 giây, cho nên nếu cấp A cao thủ nhìn thấy súng thì chắc chắn họ sẽ tránh được.