Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 502: Biệt Viện Thanh Sơn




👾TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....👾

---

Lão Lục nói:

"Thiên viện ở sau hai căn nhà này là chỗ ở của đám nô bộc chúng ta....Đúng rồi, ngươi không phải nô bộc.”

Khánh Trần ngẫm nghĩ, hắn luôn cảm thấy sau khi đi vào Bán Sơn Trang Viên, thế giới Cyberpunk này cũng có dáng vẻ kiểu Trung Quốc cổ xưa.

Nhưng ở phía trên kiến trúc cổ kính này còn có một đội máy bay không người lái lượn lờ, tạo ra một tấm lưới trên trời.

Máy bay không người lái có vũ khí, sẽ khai hỏa bất cứ lúc nào.

Cổ kính kết hợp với khoa học kỹ thuật kết, có vẻ đột ngột nhưng lại rất hòa hợp.

Nhưng Lý Y Nặc đặt tên cho chỗ ở của mình là biệt viện Thanh Sơn, là ước mơ được trèo lên vách đá Thanh Sơn sao? Đáng tiếc, đối phương đã bắt đầu tu hành, không phải người bình thường, không có cách nào trở thành Kỵ Sĩ.

Lúc Lão Lục dẫn Khánh Trần đi qua biệt viện Thanh Sơn của Lý Y Nặc, Lý Đồng Vân và Nam Canh Thần đang ngồi quanh một chiếc bàn đá, xì xào bàn tán.

Khi hai người nhìn thấy Khánh Trần thì đồng thời dừng việc trò chuyện lại, kinh ngạc nhìn qua.

Khánh Trần lại tỏ ra điềm nhiên như không có việc gì, giống như hoàn toàn không biết họ vậy.

Lão Lục đi trước khẽ gật đầu:

"Đồng Vân tiểu thư, Nam tiên sinh, chào buổi sáng.”

Nói xong, lão Lục còn giật giật tay áo Khánh Trần:

"Chào đi, mau chào hỏi họ đi.”

Khánh Trần học theo:

"Đồng Vân tiểu thư, Nam tiên sinh, chào buổi sáng.”

"A.”

Nam Canh Thần có vẻ không biết làm sao.

Lý Đồng Vân thì cười tủm tỉm nói:

"Lục thúc, đây không phải là tuyển thỏ Tiểu Thổ của phòng quyền anh Hải Đường sao, sao vậy, bị Trường Thanh cô cô đưa đến nhà họ Lý thật à?”

Lão Lục sợ sệt:

"Ngài đừng gọi ta là Lục thúc, nếu để mấy dòng khác nghe được, chỉ sợ ta sẽ bị đày ra hoang dã tách bắp mất.”

"Không sao đâu, ta chỉ âm thầm gọi thôi.”

Tiểu Đồng Vân cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Khánh Trần, hứng thú đi vòng quanh đánh giá:

"Đêm qua ta đi xem trận đấu quyền anh của ngươi, rất nguy hiểm, lúc ấy ta ở trong phòng lo lắng lắm.”

Cô bé nói nửa thật nửa giả, lão Lục cũng không nhận ra gì, Khánh Trần lại biết, đối phương đang mượn cơ hội thể hiện quan tâm.

Hắn cười:

"Cảm ơn Đồng Vân tiểu thư đã quan tâm.”

"Tiểu Thổ ca ca, nếu rảnh rỗi thì đến biệt viện Thanh Sơn chơi nhé.”

Lý Đồng Vân cười nói:

"Lục thúc, bình thường ngài đừng bắt nạt hắn, ta là fan của hắn đó.”

"Không dám không dám, sao ta dám bắt nạt hắn chứ, bà chủ đã dặn, dù hắn là vệ sĩ, nhưng không cần làm chuyện gì hết.”

Lão Lục nói liến thoắng.

"Vậy là tốt rồi.”

Lý Đồng Vân cười nói:

"Vậy Lục thúc dẫn Tiểu Thổ ca ca đi gặp cô cô trước đi, bao giờ rảnh nói sau.”

Lão Lục dẫn Khánh Trần đi về phía trước, Khánh Trần hỏi:

"Hai vị này là?”

Hắn biết hai người này là ai, nhưng mở miệng hỏi thăm mới là phản ứng bình thường.

Lúc này, lão Lục đáp:

"Lý Đồng Vân tiểu thư là con cháu đời thứ ba khá được yêu thương của Lý thị, Nam tiên sinh ở bên cạnh là trai lơ mà Y Nặc tiểu thư...”

Nói đến đây, hắn còn len lén quan sát vẻ mặt của Khánh Trần.

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Ngươi nhìn ta làm gì...”

Lão Lục nghĩ rằng Khánh Trần mất mặt, vội vàng nói:

"Không có việc gì không có việc gì, ngươi không giống hắn.”

Hắn bồi thêm một câu ở trong lòng: Ngươi đẹp hơn hắn một chút.

Lão Lục tiếp tục vừa đi vừa dặn dò:

"Bình thường ngươi tuyệt đối đừng đắc tội hai vị này, Y Nặc tiểu thư điên lên còn đánh cả con cháu gia tộc, rất bao che khuyết điểm. Nhớ kỹ, chúng ta không thể trêu chọc loại người này được.”

"Ừm ta nhớ rồi.”

Khánh Trần gật đầu:

"Không thể trêu vào.”

Khánh Trần bỗng nhiên nghĩ, hắn đến làm vệ sĩ cho Lý Trường Thanh như đang thúc đẩy nhóm nhỏ của họ lại gần nhau hơn, cũng dễ lập mưu tính toán hơn.

Chỉ là ba người đều ở Lý thị, chẳng khác gì đặt trứng gà đặt ở cùng một cái giỏ, việc nắm giữ tin tức cũng có chút phiến diện.

Có phải mình nên tóm thêm một vài người mới từ trong đám người du hành thời gian của Trần thị, Khánh thị không?

Hình như rất khó, dù sao đa số người du hành thời gian đều đã bị Khánh thị, Trần thị lấy hết rồi, có thể tiếp tục ẩn nấp đều là người thông minh, bình thường sẽ không bán mạng cho những người khác.

Vừa mới vào biệt viện Phi Vân, liền nhìn thấy Lý Y Nặc và Lý Trường Thanh đang ngồi trong sân uống trà, trên bàn đá trước mặt các nàng còn có một cái vali cầm tay màu đen.

Lý Trường Thanh thấy Khánh Trần đến, đôi mắt sáng lên:

"Tới rồi?”

"Ừm.”

Khánh Trần gật đầu.

Lại thấy Lý Trường Thanh vỗ vỗ cái vali cầm tay màu đen trước mặt:

"Thứ tự FDE-001 và 002 phải chờ nửa tháng nữa, nhưng bây giờ 003 lại đang thừa, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay a di sẽ tiêm vào cho ngươi luôn.”

Khánh Trần:

"???”

A di, thật sự không được đâu!