Nó đã vứt bỏ tất cả những thứ vướng víu trên cơ thể để gọng gàng lên đường.
Một giây sau, vệ tinh Thần Minh Quyền Trượng Hào biến thành tên lửa Thần Minh Quyền Trượng Hào, phần đuôi của nó phun ra một ngọn lửa khổng lồ, bắt đầu chậm rãi bay về phía tinh cầu màu xanh lam.
Lúc đầu, quá trình này còn rất chậm chạp, nhưng lại càng lúc càng nhanh.
Không ai nghĩ đến, có một quả tên lửa có thể hủy thiên diệt địa được cất dấu ở trên bầu trời!
Những nhân viên tác chiến trong trung tâm chỉ huy lại lần nữa bắt đầu bận rộn công việc.
“Bộ phận tăng tốc đã được kích hoạt thành công."
“Đi vào quỹ đạo tên lửa đã dự đoán trước."
"Vận tốc đạt đến 3 Mach..."
"Vận tốc đạt đến 6 Mach..."
"Vận tốc đạt đến 9 Mach..."
"Cách mặt đất 100 km, bắt đầu đi vào tầng khí quyển, tốc độ đang giảm xuống!"
Thân tên lửa Thần Minh Quyền Trượng bị ma sát với khí quyển làm tóe ra những tên lửa, nó kéo theo một chiếc đuôi lửa rất dài, giống như vì sao ngay giữa ban ngày!
Chỉ là, sau khi nó tiến vào tầng khí quyển, thân tên lửa gặp phải lực cản không khí tăng lên làm tốc độ của nó dần giảm xuống.
Ngay trong giây tiếp theo, phần thân chính của tên lửa đã tự động phân giải một lần nữa!
Trên thân tên lửa, một thanh kim loại vonfram màu đen bỗng bị tách ra rồi rơi thẳng xuống đất với một tốc độ rất nhanh.
Hóa ra, thanh vonfram dài 2,6 mét, đường kính 30 centimet, nặng đến 3.55 tấn mới thật sự là Thần Minh Quyền Trượng!
Tất cả những thứ bao ngoài vừa rời chẳng qua chỉ là áo ngoài của nó thôi.
“Bánh lái của máy đẩy tăng áp trải đã điều chỉnh lần cuối, Thần Minh Quyền Trượng đã thành công đi vào quỹ đạo theo chỉ định của Quyền Trượng Hào!"
Ai có thể nghĩ tới, trên trời cao còn ẩn giấu một chiếc Tru Thần Chi Trượng, ai có thể nghĩ đến sư đoàn 112 lại cho Quyền Trượng Hào bay lên bầu trời chỉ vì điều khiển quả tên lửa này?
Ai có thể ngờ rằng trong đêm đầy sóng gió này, Khánh thị lại chọn dùng Thần Minh Quyền Trượng để giết Lý Thúc Đồng?!
Tru Thần Chi Trọng Khí đang từ trên trời rơi xuống!
Tại thời điểm này, kết cục của Mọi người ở trong ngục giam đều đã được ấn định!
Nếu như lúc này có người ngẩng đầu lên sẽ có thể nhìn thấy thanh vonfram kia đang ma sát với không khí rồi tạo ra một cái đuôi lửa rất dài.
Trong trung tâm chỉ huy của sư đoàn 112 vang lên tiếng hoan hô, chỉ có Khánh Vãn còn đang yên lặng nhìn chăm chú lên bản đồ ảo.
Hắn nhìn Thần Minh Quyền Trượng trong hình ảnh ba chiều đang nhanh chóng rơi về phía ngục giam số 18, trong trận chiến này, Khánh Vãn chỉ huy sư đoàn 112 thuộc quân đoàn một của quân đội liên bang sẽ được lịch sử liên bang ghi lại.
Nhưng trong cả doanh trại này chỉ có hắn vẫn đang chăm chú nhìn mà không hề cảm thấy vui vẻ.
Bởi vì chỉ có mình hắn biết sự thực của chuyện này.
Sau một lúc, Thần Minh Quyền Trượng lao xuống với tốc độ rất nhanh, thậm trí còn có thể xuyên thủng mái vòm của ngục giam số 18!
Khối rubic màu đen kia bắt đầu vỡ vụn, giống như có một lỗ đen đang hút hết ánh sáng và nhiệt độ xung quanh đây.
Mặt đất bắt đầu rung lắc, ngay sau đó, cả tòa ngục giam số 18 bắt đầu sụp đổ, tạo ra một đám khói bụi dày đặc bao phủ tất cả!
Chỉ là khói bụi kia nhìn rất kì lạ, như thể đang có hàng nghìn linh hồn đang gầm thét trong lớp khói mù dày đặc đó, sau đó bọn họ lại bị một lực hút vô hình kéo đi về một hướng.
Bọn họ không cam lòng gào thét, phẫn nộ rồi tuyệt vọng.
Nhưng lại không làm nên chuyện gì.
Trong khói bụi như đang có mấy nghìn lốc xoáy được tạo ra, chúng đang hút tất cả các linh hồn vào vùng trung tâm, sau đó mọi thứ lại trở nên yên tĩnh.
Tiếng động từ việc phá hủy ngục giam số 18 nhanh chóng thu hút sự chú ý của các cư dân trong thành phố.
Mọi người trong những tòa nhà cao tầng gần ngục giam nhất đều cảm thấy căn nhà đang rung lắc, giống như dư trấn của động đất đang lan đến đây.
Những cư dân sống trên những tòa nhà cao tầng gần vùng ngoại ô thành phố đang hoảng sợ nhìn về phía ngục giam số 18, nhưng bọn họ lại chỉ có thể một đám tro bụi rất khổng lồ đang bao phủ cả tòa ngục giam.
Tòa ngục giam đã tồn tại mấy trăm năm trong liên bang lại đang biến thành lịch sử ngay trước mắt bọn họ.
Cho đến lúc này, Quyền Trượng Hào trên bầu trời mới bắt đầu chậm rãi hạ xuống, bọn họ muốn làm công việc kết thúc sau cùng.
...
Xa xa trên cánh đồng tuyết, hơn trăm người của Tòa án Cấm kỵ giống như những pho tượng đứng trong gió tuyết.
Tam Nguyệt nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, nàng nhẹ nhàng lấy mũ trùm trên đầu mình xuống, mặc cho tóc dài tùy ý bị phong tuyết thổi bay:
"Vì giết Lý Thúc Đồng mà Khánh thị lại dùng vật này sao."
"Boss, dù sao thì làm như vậy cũng không làm tăng độ khó cho chúng ta, hơn nữa nếu như Lý Thúc Đồng chết, cả thành phố số 18 đều sẽ bị cấm địa bao phủ."