👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹
---
Liên bang không thể để bất kì thành phố nào bị hủy diệt.
Cho nên có rất ít người muốn động vào tòa án Cấm kỵ, dù sao mấy trăm năm nay, những người này vẫn luôn làm việc như những công nhân dọn đường, rất ít khi bọn họ nhúng tay vào chuyện khác.
Chỉ là làm người ta không nghĩ tới là, đích thân lãnh tụ của tòa án Cấm kỵ thế hệ này là 'Tam Nguyệt' lại tới đây.
Xem ra, đối phương cũng rất quan tâm đến chuyện này, bọn họ lo lắng Lý Thúc Đồng tử vong sẽ tạo thành tổn hại rất lớn cho liên bang.
Rất nhanh sau đó, Tòa án Cấm kỵ đã dừng lại, hơn trăm người đang lẳng lặng đứng trong gió tuyết, cùng nhìn trời tuyết trắng mênh mang kéo dài đến chân trời và ngục giam số 18.
Ngục giam màu đen nằm trên cánh đồng tuyết màu trắng, nhìn rất nổi bật và hiu quạnh.
Lúc đó, Khánh Vãn đột nhiên cảm thấy đám người của Tòa án Cấm kỵ này rất giống quạ đen hoặc là kền kền, nơi nào có rất nhiều siêu phàm giả sắp chết, ngay lập tức những người này sẽ xuất hiện ở nơi đó.
Đợi cho những siêu phàm giả đó chết đi, những người này lại sẽ dùng những vật cấm kỵ đặc biệt để thu lại thi thể của siêu phàm giả.
Nghĩ tới đây, Khánh Vãn cảm thấy có lẽ Tòa án Cấm kỵ nên đổi tiêu chí của bọn họ, từ hình ngọn lửa đổi thành hình quạ đen.
Không ai biết vì sao mỗi lần Tòa án Cấm kỵ đều có thể biết được những nơi siêu phàm giả sắp tử vong, loại năng lực này làm đối phương trở nên rất thần bí trong mắt mọi người, thần bí giống như vật cấm kị mà đối phương đang dùng.
Lúc này, một tên nhân viên liên lạc nói:
“Quân đội của thành phố số 18 muốn nói chuyện với trưởng quan, hắn muốn hỏi thăm vì sao quân đoàn chúng ta lại đi vào không phận của thành phố số 18, có được sự cho phép của Bộ tư lệnh quân đội liên bang hay không. Nếu như không có lệnh, bọn họ muốn chúng ta rời khỏi thành phố số 18 80 cây số."
Khánh Vãn khoanh tay ngạo nghễ đứng trước bản đồ ảo bình tĩnh nói:
"Bảo hắn cút."
"Tuân lệnh."
Khánh Vãn nói với phó quan:
“Tiến hành kiểm tra lần cuối."
“Vệ tinh Thần Minh Quyền Trượng Hào đã bay vào quỹ đạo được chỉ định, độ cao 800 nghìn m."
“Động năng đã được tính toán."
"Quyền Trượng Hào đã hoàn thành chỉ đạo, đã khóa chặt mục tiêu cần phá hủy."
Có người lấy ra một va-li to bằng bàn tay, sau khi mở ra, bên trong va li là hai chiếc chìa khoá nho nhỏ, màn hình nhập mật khẩu nằm chính giữa.
Khánh Vãn yên lặng ở khóa, nhưng mãi vẫn không nhấn nút khai hỏa.
Phó quan bên cạnh Khánh Vãn nhìn về phía hắn hỏi:
"Trưởng quan, có khai hỏa không?"
Thời gian đếm ngược 4:31:12.
Đã đến tối.
Khánh Vãn liếc nhìn thời gian chính xác ở trung tâm chỉ huy:
"Đợi thêm 1 phút nữa, không có thể sớm, cũng không thể muộn."
Những nhân viên tham gia tác chiến trong trung tâm chỉ huy đều dừng tay lại, thời gian giống như đang dừng lại ở chỗ này.
Mọi người không cần làm cái gì thêm nữa, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi Thần Minh Quyền Trượng bắt đầu khai hỏa.
Mọi người yên lặng nhìn về phía đồng hồ điện tử trong trung tâm chỉ huy, bọn họ thầm đếm ngược ở trong lòng từng giây một.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử liên bang, vũ khí Thiên Cơ Động Năng trong Thần Minh Quyền Trượng Hào dùng để giết chết Thần Minh được đem ra sử dụng, có lẽ sẽ thành công.
Mọi người trong trung tâm chỉ huy đều có cảm giác, mình đang chứng kiến lịch sử mới được sinh ra.
Một phút đồng hồ tưởng như rất ngắn, một phút khi chơi game chỉ bằng một cái chớp mắt là sẽ qua.
Nhưng bây giờ một phút đồng hồ lại dài đằng đẵng, Mọi người trong trung tâm chỉ huy chờ nỗi đôi mắt cũng đã hơi khô.
Thời gian đếm ngược 4:30:00.
"Khai hỏa.”
Khánh Vãn nhấn xuống nút màu đỏ trung hộp, tín hiệu dùng tốc độ ánh sáng truyền đến bầu trời cao, trên quỹ đạo phía trên bầu trời, một vệ tinh đang từ từ khởi động.
Tên của vệ tinh Thần Minh Quyền Trượng Hào và pháo đài Quyền Trượng Hào trên không trung rất giống nhau.
Cách mặt đất 800 km, trong không gian sâu thẳm và vô biên.
Đây là độ cao mà rất nhiều vệ tinh thời tiết đang bay.
Phía sau vệ tinh Thần Minh Quyền Trượng Hào là giải ngân hà sáng lấp lánh, phía trước thì là tinh cầu màu xanh lam xinh đẹp.
Màu xanh lam là đại dương, bên ngoài tinh cầu còn có một tầng mây mù đang di chuyển, nhìn giống như có một mặt biể ở trên đại dương.
Vệ tinh nho nhỏ này giống như một chiếc thuyền nhỏ đơn độc trong vũ trụ, nó như đang đứng im ở trong không gian.
Bỗng nhiên, ngoài thân chính hình trụ của vệ tinh, thiết bị truyền lực bắt đầu phân giải hoàn toàn kết cấu dư thừa còn lại, từng mảnh vụn bị vứt bỏ vào trong không gian.
Nó giống như một cái kén tằm màu trắng, đột nhiên bị xé ra, để lộ ra tên lửa chính bên trong.
Bên trên tên lửa màu trắng có phun logo hình lá bạch quả màu đen, đó là biểu tượng của Khánh thị.
Lúc này, vệ tinh Thần Minh Quyền Trượng Hào đã không còn cần hệ thống điều nhiệt, hệ thống nguồn điện, hệ thống điều khiển tự động, hệ thống điều khiển quỹ đạo, hệ thống quan sát, hệ thống đo lường và điều khiển, mà chỉ còn hai tấm pin năng lượng mặt trời rất dài.