Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 418: Bản Đồ Ảo




Giờ phút này, không ít người đã phát hiện, phi thuyền Quyền Trượng Hào nổi tiếng thuộc quân đoàn thứ nhất của quân đội liên bang đã đến rồi lơ lửng trên không trung phía trên ngục giam số 18.

...

Ngục giam số 18 giống như một pháo đài nằm ở ngọai ô thành phố, ban ngày, nhìn từ bên ngoài, nó màu xám đen nối liền thành một khối nhìn vô cùng nghiêm túc lại trang nghiêm.

Nhưng vào lúc này, Quyền Trượng Hào khổng lồ đã chậm rãi lơ lửng trên đỉnh đầu nó, giống như một pháo đài màu đen không trung.

Hai pháo đài ở trên trời và ở dưới mặt đất như đang kết nối với nhau lấy, đột nhiên đều tiến vào trạng thái im lặng.

Trong ngày thường từ trước đến nay, trên bầu trời đều là lãnh địa của chim săn mồi.

Một khi có một chiếc máy bay cỡ nhỏ bay ngang qua, một số chim săn mồi hoang dã sẽ tấn công chiếc máy bay.

Ví dụ như Thanh Sơn Chuẩn trong cấm địa số 002, nó coi toàn bộ không trung phía trên cấm địa số 002 là phạm vi lãnh thổ của mình, ngoại trừ phi thuyền cấp Giáp ra thì có rất ít thiết bị bay nào có thể đến gần nơi đó.

Vậy mà lúc này, những loại chim săn mồi bên cạnh ngục giam số 18 đang bị pháo đài xâm lấn lãnh địa trên không trung, nhưng bọn chúng lại không bay đến tấn công như trước mà nhao nhao bay ra khỏi nơi này.

"Cách mặt đất 3492 m."

“Neo số 1 đã được kích hoạt."

“Neo số 2 đã được kích hoạt."

“Công suất động cơ tua bin phản lực giảm xuống 37%."

“Nhiệt độ lò phản ứng vẫn bình thường."

"Quét hình địa hình để tạo ra bản đồ ảo."

“Có một mục tiêu khả nghi được tìm thấy trên mặt đất..."

"Tiến hành nhận dạng thân phận..."

Trong trung tâm chỉ huy của sư đoàn 112, sĩ quan trung niên Khánh Vãn lẳng lặng nhìn bản đồ ảo.

Trong bản đồ ảo kia, Quyền Trượng Hào đang bay cao ở trên bầu trời, những bông tuyết đang lẳng lặng rơi xuống từ trên bầu trời, bên trên pháo đài màu đen trên không trung bị bao phủ một lớp tuyết màu trắng, giống như là một thành trì lộng lẫy trên không trung.

Dưới đất là ngục giam số 18, từ trên bầu trời nhìn xuống dưới, ngục giam giống như một khối rubic, bên trên đang phản xạ ra ánh kim loại.

Ngay ở phía bắc tòa ngục giam này, đang có hơn trăm người đang đi trên vùng hoang dã, bọn họ bước từng bước chân giẫm trong tuyết.

Những người này đều đều mặc áo choàng màu đen, tất cả đều đội mũ trùm kín đầu nhìn không rõ khuôn mặt, bên ngực phải mỗi chiếc áo choàng đều thêu một biểu tượng ngọn lửa màu trắng.

Hơn trăm người đang kiên định đi trong đống tuyết, giống như một đoàn tu sĩ khổ hạnh bước ra từ vùng núi tuyết phủ ở phía Tây Nam, cuồng phong làm áo choàng của bọn họ kêu lên phần phật, nhưng lại không thể nào làm lung lay thân hình của bọn họ.

"Là người của Tòa án Cấm kỵ.”

Khánh Vãn nói:

"Dùng camera phóng to bọn họ lên để xem ai là người dẫn đội."

Ngay khi Quyền Trượng Hào bắt đầu tiến hành nhận dạng, một người phụ nữ trẻ tuổi đứng đầu đội ngũ đang bình tĩnh ngẩng đầu lên, nàng nhìn về phía pháo đài cách nàng mấy nghìn mét trên không trung.

Trong chốc lát, máy ảnh động của pháo đài trên bầu trời đã nhanh chóng chụp được nét mặt của người phụ nữ đó.

Sau một lúc, binh sĩ của Khánh thị ở trong pháo đài trên không trung đang nhìn qua màn hình lớn, bỗng nhiên hắn có cảm giác như mình đã bị nhìn thấu.

Ánh mắt kia sắc bén đến nỗi có thể nhìn thấu lòng người, giống như một con dao đang đâm vào tim hắn.

Ánh mắt lạnh lùng kia không hề có bất kì cảm xúc gì.

"Hóa ra là Tam Nguyệt.”

Khánh Vãn bình tĩnh nói:

"Xem ra động tĩnh trong ngục giam số 18 quá lớn, đến nỗi khiến đích thân Tam Nguyệt phải đến."

"Trưởng quan, có cần nhắm vào bọn họ hay không? Để tránh bọn họ can thiệp làm hỏng kế hoạch của chúng ta.”

Tham mưu tác chiến hỏi.

"Không cần."

Khánh Vãn lắc đầu:

"Bọn họ sẽ không can thiệp vào việc này, mà có muốn cũng không can thiệp được. Hơn nữa, sau này chúng ta còn cần bọn họ đi dọn dẹp ngục giam số 18. Chuyện chuyên nghiệp như vậy thì phải giao cho người chuyên nghiệp đi làm mới tốt."

Khánh Vãn rất rõ ràng, mục tiêu Tòa án Cấm kỵ chỉ có siêu phàm giả sắp tử vong, vật cấm kỵ và cấm địa, những người này bỗng nhiên tới đây, có lẽ bởi vì bọn họ đoán ngục giam số 18 sẽ xuất hiện một số lớn siêu phàm giả tử vong.

Nếu như để máu thịt của siêu phàm giả ở trên mảnh đất này, thì mấy chục năm sau, có lẽ thành phố số 18 sẽ biến thành một tòa cấm địa khổng lồ thứ ba trong toàn liên bang.

Chỉ riêng sau khi một vị Bán Thần như Lý Thúc Đồng chết sẽ tạo thành một vùng cấm địa rất kinh khủng rồi.

Trước đó, chưa có tiền lệ thành phố trở thành cấm địa.

Trong liên bang có tổng cộng 25 thành phố, trong mỗi thành phố đều tụ tập rất nhiều dân cư, bất kì thành phố nào cũng có hàng chục triệu nhân khẩu.